"Giống hệt tiếng heo chọc tiết ." Cố Phi Ngang trêu chọc: "Sao lúc thì em chẳng thấy kích động đến thế? Sự dịu dàng, e ấp của thiếu nữ cả ?"
Ngu Ninh giục: "Nhanh lên nào, cao thủ ? Kéo đó đội chứ!"
Trình Kiệt giọng Ngu Ninh thì bật : "Tiểu Ngu , giọng em đúng là... Thôi bỏ , để gửi ít đồ dưỡng giọng cho em, lúc nào rảnh em cứ pha mà uống nhé."
Ngu Ninh nhanh nhảu đáp: "Anh Trình ơi, là thiên sứ hạ phàm thật ?"
Cố Phi Ngang liền vẻ buồn nôn.
Trình Kiệt hậm hực : " là đánh cho một trận!"
Ngu Ninh khó hiểu: "Hai đang ở cùng ?"
Mèo Dịch Truyện
Trình Kiệt giải thích: "Anh nhờ qua đây diễn hỗ trợ một vai, Tiểu Ngu hứng thú ? Qua đây cho vui nhà vui cửa."
"Được ạ." Ngu Ninh chút do dự: "Khi nào cần, Trình cứ gọi em một tiếng."
Trình Kiệt đồng ý ngay.
Cố Phi Ngang lẩm bẩm nhỏ giọng: "Anh lừa em còn định lừa luôn Tiểu Ngu. Tiểu Ngu ơi, cho em , cuộc sống ở đây gian khổ lắm. Ngay cả một học sinh như em mà cũng buông tha. À đúng , Tiểu Ngu em học trường nào ?"
Ngu Ninh ho khan vài tiếng: "Em đang đợi công bố điểm sàn. Nếu gì bất ngờ, em sẽ đăng ký nguyện vọng đại học B."
Trình Kiệt bên cạnh định cất lời khen ngợi thì thấy tiếng gõ cửa.
Cố Phi Ngang bên đó hỏi "Ai đấy?" cầm điện thoại mở cửa: "Lần đặc biệt tìm một tay thiện xạ cừ khôi, b.ắ.n phát nào trúng phát đó... Ai ? Người của đoàn phim ?"
"Thầy Cố, em ngưỡng mộ thầy, thầy thể chỉ em cách ..."
Một giọng nữ lảnh lót vọng đến từ phía Cố Phi Ngang.
Giọng Cố Phi Ngang chợt lạnh : "Có vấn đề gì thì tìm đạo diễn. Không diễn thì đổi khác."
Giọng phụ nữ vẻ hoảng loạn, còn kèm theo tiếng nức nở: "Thầy Cố, em xin , xin ạ."
Cố Phi Ngang đóng sầm cửa , càu nhàu: "Anh Trình, định cứu em ? Có đang ý đồ với 'hoàng thượng' đây !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-my-nhan-gioi-giai-tri/chuong-199.html.]
Trình Kiệt bận tâm chút nào: "Mau kéo đội , game quan trọng hơn."
"Cũng ." Cố Phi Ngang nhanh chóng thao tác: "Được , đây đây , streamer đại thần, trông cậy hết đấy!"
Giọng streamer trầm thấp đáp: "Được."
Tối hôm đó cả ba Ngu Ninh, Trình Kiệt và Cố Phi Ngang chơi game vui vẻ. Trình Kiệt còn thể phối hợp nhịp nhàng với streamer , còn Ngu Ninh và Cố Phi Ngang thì thuộc dạng cuồng nhặt đồ, hai suýt nữa "choảng" vì một bộ trang may mắn.
Đến mức hai tuyên bố "tuyệt giao" tạm thời, cho đến khi streamer kiếm thêm cho họ một bộ đồ may mắn nữa, hai "thánh phế" nhất trận mới chịu giảng hòa, kề vai sát cánh.
Sau khi chơi liên tục mấy ngày, Ngu Ninh và Trình Kiệt đều kết bạn với streamer .
Vào ngày hai mươi hai, Amy ở căn hộ của Ngu Ninh. Khi đồng hồ sắp điểm nửa đêm, chị vội giục Ngu Ninh bật máy tính.
Amy trông còn lo lắng hơn cả Ngu Ninh nhiều. Khi điểm hiện , chị đột ngột thốt lên: "Sáu trăm tám mươi bảy!"
Ngu Ninh cũng ngây . Cô vốn nghĩ cao nhất chỉ sáu trăm bảy mươi điểm thôi.
Amy lập tức dùng điện thoại kiểm tra , đó chụp màn hình: "Em mau báo tin vui cho nhà , chị sẽ liên hệ công ty để truyền thông."
Ngu Ninh cảm thấy sống mũi cay cay, mắt cũng nóng lên. Cô gật đầu thật mạnh sang một bên gọi điện thoại cho gia đình. Ba Ngu ở đầu dây bên lập tức bắt máy.
Ba Ngu vội vàng hỏi: "Điểm con?"
Giọng Ngu Ninh nghẹn ngào: "Ba ơi, sáu trăm tám mươi bảy điểm! Con thi sáu trăm tám mươi bảy điểm!"
Ba Ngu xúc động đến mức mắt đỏ hoe: "Giỏi quá! Con gái ba giỏi quá!"
Ngu Ninh thấy cả giọng của và bà nội vang lên.
Ba Ngu reo lớn: "Sáu trăm tám mươi bảy điểm!"
Ngu Ninh dựa tường, khuỵu gối xuống đất. Khi thấy giọng vui mừng khôn xiết của cả nhà, cô cảm thấy khổ cực bỏ bấy lâu nay đều hề uổng phí.
Ngay cả Amy cũng hề , bao nhiêu đêm Ngu Ninh giải đề thầm, bao nhiêu cô xé nát sách vở, suy sụp lì giường, kéo chăn trùm kín đầu mà nức nở. Đó là thứ áp lực khiến cô buông xuôi tất cả, chỉ nghĩ đến việc học là rơi lệ, ăn cơm cũng nôn hết.
Cô cho nhà đến đây, bởi vì Ngu Ninh dám để lộ bất cứ sự yếu lòng nào ở trường, dám thể hiện điều đó mặt giáo viên dạy kèm, càng dám biểu lộ mặt Amy và trợ lý. Ngay cả khi lên Weibo, trả lời câu hỏi của hâm mộ mỗi một hai tuần, cô cũng tỏ thật lạc quan, tích cực và tràn đầy năng lượng.
Chỉ lúc một trong căn hộ , đó mới là nơi duy nhất cô thể trút bỏ gánh nặng. Vì , cô nhà đến, sợ rằng ngay cả một nơi để cũng còn.