Sau khi đến sân bay, máy bật lên. Máy bay cất cánh, Ngu Ninh liền đeo bịt mắt, chìm giấc ngủ.
Bối cảnh ghi hình là một nơi phong cảnh hữu tình, nhưng khá vắng vẻ. Tổ chương trình chuẩn chỗ ở vô cùng chu đáo: năm nhóm khách mời, mỗi nhóm bố trí một căn nhà riêng biệt nhưng cùng chung một sân rộng. Bọn họ sẽ ở đây ghi hình suốt mười lăm ngày. Đây cũng chính là lý do Ngu Ninh chọn tham gia chương trình , bởi vì cần liên tục di chuyển địa điểm và cũng quá nhiều hoạt động nhóm. Ngu Ninh chẳng mảy may bận tâm đến tỉ suất xem sẽ , vì đối với cô, điều quan trọng nhất chỉ là cùng Tần Yến tham gia chương trình mà thôi.
Các căn nhà diện tích lớn nhỏ khác , nên nhóm nào đến sớm sẽ ưu tiên chọn . Mộc Nam và Doãn Văn Trạch là nhóm đến sớm nhất nên chọn xong xuôi.
Mộc Nam đang đeo tạp dề và đội chiếc mũ đầu bếp, động chạy , thấy Ngu Ninh và Tần Yến liền toe toét : "Mau dọn dẹp , tổ chương trình đúng là tính thật, đồ đạc trong phòng chất đống lộn xộn hết cả lên."
Ngu Ninh thấy Mộc Nam mặc chiếc tạp dề hồng viền ren điệu đà , khỏi bật : "Anh Mộc, trái tim thiếu nữ của thỏa mãn chứ gì!"
Doãn Văn Trạch, mặc tạp dề xanh dương, thò đầu ngoài cửa sổ, vọng : "Mau lên, lấy hành lý , lát nữa chúng sẽ cùng nhận phí sinh hoạt và mua nguyên liệu nấu ăn."
Tần Yến, cũng khá thiết với hai họ, lên tiếng đáp: "Được thôi."
Ngu Ninh thắc mắc: "Phòng chia sẵn là bọn tự chọn ?"
"Đến thì chọn ." Mộc Nam nhanh nhẹn tới giúp họ xách hành lý. "Hay là hai đứa ở phòng bên cạnh nhé?"
Ngu Ninh và Tần Yến trao ánh mắt, bật đồng thanh: "Được ạ! Khi nào lười nấu cơm, tụi em sẽ chạy qua "ăn chực" nhà ."
Doãn Văn Trạch lúc cũng bước , liền xách giúp đống hành lý mà nhân viên mang tới trong nhà. Anh : "Đây là chủ ý của bọn đấy chứ! Tần Yến nấu ăn ngon mà."
Mộc Nam thêm khi mang đồ trong: "Nếu cần giúp đỡ cứ gọi một tiếng nhé."
Ngu Ninh gật đầu.
Mộc Nam và Doãn Văn Trạch ngoài .
Đây là một ngôi nhà hai tầng, quá lớn. Tầng một là phòng khách, bếp và một nhà vệ sinh; tầng hai là hai phòng ngủ cùng một phòng tắm và nhà vệ sinh.
Quả đúng như lời Mộc Nam , phòng dọn dẹp sạch tinh tươm, nhưng đồ đạc chất đống lộn xộn.
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-my-nhan-gioi-giai-tri/chuong-681.html.]
Tần Yến và Ngu Ninh dạo một vòng quanh căn nhà, cuối cùng quyết định chọn phòng ngủ ban công.
Ngu Ninh đề nghị: "Chúng ở phòng nhé. Phòng còn thể cải tạo thành phòng sách, tiện cho công việc của ."
Tần Yến "Ừm" một tiếng, : "Anh xách hành lý, em dọn dẹp phòng ngủ nhé."
Ngu Ninh nhờ nhân viên đoàn mang chiếc giường từ phòng còn ngoài, đó là một bộ bàn ghế. Sau đó, cô mới bắt đầu trải ga giường.
Sau khi Ngu Ninh kể, Mộc Nam liền trêu: "Hay là ngủ phòng khách , cũng cần một căn phòng để luyện đàn mà."
Nhớ hồi mới ở riêng, đừng là trải ga giường, đến cả giặt giũ Doãn Văn Trạch cũng . May mà Mộc Nam lo toan thứ. Giờ thì tháo vát hơn nhiều. Anh liền bĩu môi đáp: "Cậu cứ mơ ! Thời tiết cũng lạnh, nhân từ cho ngủ đất là may mắn lắm ."
Mộc Nam bĩu môi khinh khỉnh: "Thôi khỏi ! gian riêng, mỗi sáng thức dậy mở mắt thấy mặt chình ình mắt."
Doãn Văn Trạch kìm mà bật : "Chắc đoạn lên sóng, khán giả sẽ bàn tán: Doãn Văn Trạch và Mộc Nam bất hòa là thật!"
Mộc Nam cũng bật .
Thực họ cũng đến sớm hơn Ngu Ninh là bao, chỉ dọn dẹp xong xuôi một lát. ba nhóm còn vẫn đến nên quyết định nhận phí sinh hoạt cùng ngoài.
Phí sinh hoạt của mỗi nhóm khách mời đều cố định, hiển nhiên là sẽ đủ để chi tiêu trong suốt mười lăm ngày, nhưng họ thể thành nhiệm vụ để đổi lấy phí sinh hoạt hoặc thực phẩm. Đây cũng là cách để tăng thêm sự hấp dẫn cho chương trình.
Giờ chợ thì cũng chẳng còn đồ tươi ngon gì. Hai nhóm liền tách theo sự sắp xếp của tổ chương trình.
Khi còn ở thành phố B, Tần Yến cũng thường xuyên cùng ba của Ngu Ninh chợ mua rau, quen thuộc với việc chọn rau củ tươi ngon và mặc cả giá. Hơn nữa, buổi chiều, rau củ ở chợ cũng thường rẻ hơn nhiều. Tần Yến mua quá nhiều, nhưng vẫn nhanh chóng mua đủ đồ cần thiết.
Ngu Ninh thong thả xách túi trứng gà , Tần Yến xách làn rau theo cô. Một lúc , Mộc Nam và Doãn Văn Trạch mới tới.
Doãn Văn Trạch Ngu Ninh, đó lướt chiếc làn đựng rau củ của hai : "Hai còn mua cả đùi gà, ăn sang dữ ?"
Ngu Ninh khúc khích đáp: "Anh câu bao giờ ? Có khổ thế nào cũng thể để trẻ nhỏ chịu khổ , mà em vẫn là em bé mà."
Doãn Văn Trạch phá lên trêu chọc: "Em bé vẻ ... to con quá đấy."