Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 340

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:05:19
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương thực từ Tú Sơn giải quyết ngay lập tức nỗi lo lắng của Đại Việt.

Phó Cửu Tiêu đang chiến đấu ở biên giới xa xôi, cũng thở phào nhẹ nhõm. Không còn lo lắng gì, đẩy lùi Bắc Địch và quyết định nhân cơ hội tiêu diệt dứt điểm mối nguy hiểm.

Ngay cả sinh nhật thứ mười hai của Tuệ Tuệ, Phó Cửu Tiêu cũng thể trở về. Tuy nhiên, gửi một món quà cho Tuệ Tuệ.

Nghe đây là quà chúc mừng gửi bằng đường chuyển phát nhanh.

Tuệ Tuệ cảm thấy vui và từ lúc nào, trong lòng cũng một chút mong đợi.

Lý Hoan Nhan đính hôn và chỉ chờ đến năm để thành hôn, hiện tại cùng với Công chúa Huệ Di, nàng đến Ngôn phủ để chúc mừng sinh nhật Tuệ Tuệ.

"Wow, khờ ca ca của cũng chuẩn quà cẩn thận. Thật ghen tị..." Ánh mắt của công chúa Huệ Di đầy hâm mộ, sinh nhật của nàng, ca ca chỉ để cho Vương công công tùy ý lấy một món từ quốc khố.

"Nhanh mở nhanh mở , xem bất ngờ gì ."

"Sinh nhật Tuệ Tuệ, mà phiền đến bệ hạ của chúng trong lúc bận rộn gửi quà về." Lý Hoan Nhan mỉm liếc nàng.

Dưới sự mong đợi của các tỷ , Tuệ Tuệ mở hộp.

Cạch...

Một màn nhầy nhụa đầy m.á.u me khiến Công chúa Huệ Di hét lên: "Ah!!"

Ôi trời, may mà ca ca của quan tâm đến , thôi thì vẫn nên mong đợi món quà tùy ý của !!!

Tuệ Tuệ ngơ ngác.

Bên trong còn một bức thư.

"Bệ hạ , cái đầu chính là thủ phạm lệnh tấn công Tú Sơn năm xưa, đặc biệt c.h.é.m đầu để tặng Tuệ Tuệ quà sinh nhật."

Công chúa Huệ Di tỏ vẻ ghét bỏ, cảm thấy thật đen đủi, chỉ cầu mong ca ca đừng quan tâm đến nàng. Một món quà tùy ý từ quốc khố còn hơn thứ .

Tuệ Tuệ thì thích: "Bệ hạ đánh đến ?"

Vương Công Công tủm tỉm: "Thưa tiểu quận chúa, đánh bại nửa vương triều Bắc Địch, hiện tại Bắc Địch đang cầu hòa." Đáng tiếc, bệ hạ vốn dễ mềm lòng.

Có lẽ sẽ phá hủy cả kinh đô, đánh đến khi đối phương mất nước mới thôi.

Tuệ Tuệ gật đầu: "Treo cái đầu lên tường thành, để bá tánh cùng vui vẻ."

Món quà quả thực là gửi lòng nàng.

Một năm trôi qua nhanh, lâu Tết, tuyết bắt đầu tan, bá tánh sợ giá rét, vui vẻ đường hoan hô.

Triều đình phát miễn phí hạt giống cho bá tánh, chỉ chờ đến mùa xuân để gieo trồng.

Lương thực từ Tú Sơn đủ để duy trì đến khi mùa thu hoạch kết thúc. Sau mùa thu hoạch, nắm gạo đầu tiên tất cả đưa đến cửa nhà họ Ngôn.

Không đợi , chỉ gõ cửa để gạo và lén lút rời . Cả một vụ thu, gạo đến cửa nhà họ Ngôn bao giờ dứt.

Lâm thị cảm thấy những hạt gạo ý nghĩa, nỡ ăn nên dùng vải đỏ bọc và đặt ở từ đường để thờ cúng.

Cả năm trời, Đại Việt mới dần hồi phục.

Vào sinh nhật thứ mười ba của Tuệ Tuệ, Phó Cửu Tiêu một nữa thể trở về. Nghe Bắc Địch thất bại, trực tiếp tiếp quản bộ Bắc Địch, Bắc Địch sáp nhập Đại Việt.

"Bệ hạ đường trở về kinh đô."

"À, ngày mai là đại hôn ất tử của Tấn vương, Phó Vô Lân cũng gửi mời đến nhà chúng , ngày mai ngươi cùng ." Dù Lâm thị hòa hợp với vợ chồng Tấn vương, nhưng Tấn vương là hoàng , Tuệ Tuệ học cùng lớp với Phó Vô Lân, thể từ chối.

"Nhắc mới , Phó Vô Cương mấy cầu hôn đều thành, báo ứng ." Lâm thị lạnh lùng .

Tuệ Tuệ nheo mắt mỉm , nụ rạng rỡ, vô cùng quyến rũ.

Chính duyên của Phó Vô Cương chết, do khí vận của Ngôn Kiều Kiều quá mạnh, cả đời sẽ thể hôn phối.

Nhìn sang Ngôn Tinh Thần, chỉ cần nông nổi, cả đời chỉ thể sống cô đơn.

Lâm thị Tuệ Tuệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-340.html.]

Sắp đến tuổi cập kê, Tuệ Tuệ cũng nên xem mắt.

Sáng hôm , Lâm thị đặc biệt trang điểm cho Tuệ Tuệ một phen.

Khi ngoài, A Nguyệt nàng, đến nỗi đầu va tường. Che cái trán đỏ ửng, nàng mỉm : "Tuệ Tuệ thật . Trước giờ bao giờ thấy ai hơn Tuệ Tuệ."

"Lúc nhỏ rõ ràng là khuôn mặt bầu bĩnh với cằm đôi, lớn lên thành mặt nhỏ thế ?"

"Trước đây bụng tròn vo, giờ eo thon đến nỗi tay thể siết chặt."

"Chỉ đôi mắt hạnh vẫn ánh lên sự trong sáng, thế sự..." A Nguyệt lắc đầu, Tuệ Tuệ sắp đến tuổi cập kê , vẫn trưởng thành?

Nhìn thấy bộ dáng ngây thơ như , Lâm thị chỉ thở dài dẫn Tuệ Tuệ đến phủ Tấn vương.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phủ Tấn vương vui vẻ, từ khi hôn sự của trưởng tử suôn sẻ, sớm bắt đầu xem xét hôn sự của lão nhị.

May mắn , hôn sự của lão Nhị diễn suôn sẻ, gặp sai sót nào.

Phó Vô Lân thành hôn với chất nữ nhà đẻ của Tấn vương phi. Phó Vô Lân mặc hỷ phục đỏ, vẻ mặt bình thản, chỉ khi ánh mắt rơi của Ngôn Tuệ Tuệ thì ánh sáng trong mắt mới thêm phần rực rỡ.

Hắn vài tiếp cận Tuệ Tuệ nhưng ánh mắt của Tấn vương phi khiến rút lui.

Hắn khổ sở hỷ phục của , đó về phía khách mời, còn Tuệ Tuệ thêm nào nữa.

Hắn xứng với Tuệ Tuệ.

Kể từ khoảnh khắc gia đình đối xử tệ với Tuệ Tuệ, còn xứng. Ngay từ đầu, mất cơ hội. Hắn hông cần Tuệ Tuệ thêm khó chịu.

Lâm thị cạnh Tinh Thần cùng Tuệ Tuệ, còn A Nguyệt hiện đang quản lý sản nghiệp, ít khi tham gia tiệc tùng. Nàng thích va chạm với các phu nhân khác.

Tinh Thần uống quá nhiều nước trái cây nên theo hầu vệ sinh. Khi trở , nàng gặp một nam tử mặc đồ đen.

Nam tử cao lớn gương mặt lạnh lùng, gương mặt tuấn tú vẻ nghi hoặc.

Tại , tại bây giờ khác biệt so với trong giấc mơ của ?

Trong giấc mơ của , Ngôn Kiều Kiều là thiên chi kiều nữ, trở thành phúc nữ của Đại Việt, còn Ngôn Tuệ Tuệ c.h.ế.t sớm.

Ngôn Tinh Thần lẽ bám theo buông, c.h.ế.t ngừng.

Mỗi khi xuất hiện, nàng đều xuất hiện theo khắp nơi, trong mắt chỉ thấy .

Còn bây giờ, nàng đang nhíu mày lạnh lùng .

Phó Vô Cương hít một thật sâu, giấc mơ của từ khi nào xảy sai lệch, thậm chí cảm thấy rằng thứ trong giấc mơ mới là thực.

Thực quá, giống như cuộc sống trong giấc mơ mới là mệnh thực sự của nhưng bây giờ, đang sống một cuộc sống khác với trong giấc mơ.

Lúc , khao khát tất cả trở đúng quỹ đạo.

Tất cả bắt đầu sai lệch từ khi Ngôn Tuệ Tuệ kinh. Hắn cần đưa thứ trở đúng quỹ đạo.

Trong giấc mơ, coi thường Ngôn Tinh Thần.

Hiện tại hiếm khi nở nụ , nhẹ nhàng bước gần nàng.

"Cô nương, chúng gặp đó ?" Với những gì từ giấc mơ, hành động của đều thể khiến Ngôn Tinh Thần yêu thích, lúc tự tin.

Ngôn Tinh Thần từ từ nhíu mày, vẻ mặt ngơ ngác: "Đại thúc, mới mười tuổi thôi, ngươi bệnh nặng ? Mắt ngươi vấn đề ?"

"Ngươi soi nước tiểu để tự kiểm tra bản ? Đàng hoàng phủ Tấn vương nam nhân béo ục như ! Có thể hai cân mỡ heo !" Trông Ngôn Tinh Thần vẻ ghê tởm tới .

Nàng xong, thậm chí còn nôn khan.

"Ngươi tránh xa , lão nam nhân béo ục, thật khiến ghê tởm..." Nàng nôn, sự ghét bỏ trong mắt nàng khiến Phó Vô Cương cảm thấy tổn thương sâu sắc.

Mọi thứ đều sai!

Đường đời của đổi!

Ngôn Tinh Thần gần như chạy trốn về phía Lâm thị, nàng nâng chén lên uống một cách tham lam.

"Tỷ tỷ, trong hậu viện phủ Tấn vương một lão nam nhân nhờn nhợn, tuổi tác lớn mà còn... còn theo đuổi . Chẳng lẽ nghĩ ?" Mặt Ngôn Tinh Thần đầy vẻ nhục nhã, còn dáng vẻ chó l.i.ế.m như kiếp .

Loading...