Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 346
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:05:34
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vào ban đêm.
Lâm thị đang nhắm mắt giường, đột nhiên, mày nàng nhíu chặt...
Một lớp mồ hôi mỏng xuất hiện gò má, cơ thể ngừng vật lộn.
Nàng thì thầm điều gì đó, nhưng thể rõ.
"Phu nhân... phu nhân, ngài tỉnh dậy. Lại mơ thấy ác mộng ?" Nha vội vàng đánh thức Lâm thị, Lâm thị mở mắt trong mồ hôi ướt đẫm.
Hít thở sâu.
Nha đỡ nàng dậy, mặt vẫn còn mang chút sợ hãi mang đến một cốc nước nóng, tay Lâm thị cầm lẫy cốc run rẩy.
"Phu nhân, gần đây ngài ? Luôn ác mộng quấy rầy, đến miếu của nhị công tử ở vài ngày ?"
Gần như mỗi đêm, Lâm thị đều ác mộng đánh thức.
Vẻ mặt của Lâm thị mơ màng, chỉ mặc trung y dậy: "Ta xem Tuệ Tuệ." Mắt Lâm thị đỏ, đặt cốc nước xuống.
"Phu nhân, phu nhân, ban đêm trời lạnh, hãy mặc áo khoác." Nha cầm áo khoác đuổi theo, ngoài trời đang mưa nhỏ, Lâm thị chỉ ngoài với đôi tất.
"Phu nhân..." Nha ngoài cửa phòng Tuệ Tuệ ngây một lúc.
Áo quần phu nhân ướt sũng, trông lôi thôi, ngay cả áo khoác cũng mặc.
"Ta xem Tuệ Tuệ." Lâm thị xong, liền bước phòng Tuệ Tuệ.
"Để phòng bếp nấu một ít canh gừng cho phu nhân, đừng phiền đại phu nhân." Đại phu nhân là A Nguyệt, hiện tại A Nguyệt quản lý công việc trong phủ, mỗi ba ngày còn kiểm tra sổ sách của gia đình họ Ngôn.
Đêm thu lạnh, Lâm thị rùng .
Nàng kịp lo cho bản , chỉ nhẹ nhàng đến đầu giường của Tuệ Tuệ.
Nhìn thấy Tuệ Tuệ nhắm mắt, yên bình giường, Lâm thị mới thở phào nhẹ nhõm.
Nàng đặt tay lên gò má Tuệ Tuệ thấy khuôn mặt nhỏ ấm áp, sắc mặt tái nhợt của Lâm thị mới chút hồng hào.
"Tuệ Tuệ, ngươi đừng rời xa nương?"
"Nương dùng việc thành hôn để ràng buộc ngươi, nhưng nương sợ..." Giọng Lâm thị run rẩy, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
"Nương bao giờ can thiệp tự do của ngươi, chỉ mong ngươi sống hạnh phúc. nương sắp phá lời hứa , nương thật sự ngươi thành hôn, ngươi gia đình, gắn bó..."
"Dù con trách nương ghét nương, nương cũng sợ." Lâm thị lén lau nước mắt, sợ đánh thức Tuệ Tuệ.
Gần đây, Lâm thị thường xuyên ác mộng.
Tuệ Tuệ của nàng là Thần nữ, là Thần nữ thể tự do bay lượn trong tam giới.
Nàng Tuệ Tuệ nàng, gia đình họ Ngôn.
vẫn đủ.
Chưa đủ!!
Lâm thị bịt chặt miệng, khóe mắt đỏ bừng, nước mắt ngừng rơi xuống.
Nàng cố gắng nén tiếng của .
Gia đình Ngôn vẫn đủ ràng buộc nàng.
Lâm thị luôn cảm thấy Tuệ Tuệ như thể đang lơ lửng ngoài thế giới , như thể bất cứ lúc nào cũng thể bay .
Những giấc mơ gần đây càng khiến nàng đau khổ, nàng hông ngừng mơ thấy Tuệ Tuệ rời bỏ, mơ thấy Tuệ Tuệ còn gắn bó với thế gian.
Nàng sợ.
Nàng giữ Tuệ Tuệ .
Lâm thị cắn môi lau nước mắt, khi ngẩng đầu lên, nàng thấy ngọc tỷ treo đầu giường của Tuệ Tuệ.
Ngọc tỷ màu xanh lam treo lơ lửng đầu giường, còn sót vỏ hạch đào khô.
Chìa khóa quốc khố cũng treo đó.
Lâm thị ngẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-346.html.]
Khi Lâm thị lau khô nước mắt ngoài, nha nhanh chóng đồ ướt cho nàng, lau khô tóc.
"Uống chút canh gừng phu nhân, đừng để cảm lạnh. Tiểu quận chúa đang trong phòng khỏe mạnh. Chắc hẳn là ác mộng sợ." Nha đưa canh gừng cho nàng.
A Nguyệt cuối cùng cũng tỉnh dậy.
Lúc , A Nguyệt vội vàng khoác áo và đến.
Nhận lấy canh gừng từ tay nha , A Nguyệt múc từng thìa đút cho Lâm thị.
A Nguyệt vẫy tay hiệu cho nha lui .
Lâm thị vẫn còn hoang mang.
A Nguyệt nhẹ nhàng mím môi, cẩn thận xung quanh: "Nương, ngài... mơ thấy Tuệ Tuệ..."
A Nguyệt mím môi câu đó.
Đôi mắt Lâm thị co rụt .
"Ngươi cũng mơ thấy ?" Môi Lâm thị run rẩy hỏi.
Mặt A Nguyệt tái xanh gật đầu.
Trong giấc mơ, bộ Thần giới, bộ nhân gian đều quỳ Tuệ Tuệ, rằng chỉ cần nàng hy sinh tính mạng một nàng, thì thể cứu tam giới.
Tất cả đều ép nàng.
Ép nàng chết.
A Nguyệt cố gắng kìm nước mắt: "Nương, Tuệ Tuệ một sẽ còn vướng bận gì. A Nguyệt hiểu ý của nương." Chỉ là Tuệ Tuệ chút ích kỷ, dùng tình , huyết thống để giữ nàng .
Chỉ cần nàng , ai thể ép buộc nàng.
Hai chồng nàng dâu ôm đầu nức nở.
Lúc tại Thần giới.
Mặt Thiên Đế biểu cảm các chư thần.
"Khi tạo nàng, bộ Thần giới vì cứu thế mà nảy sinh mâu thuẫn. Cuối cùng chọn bảy vị thần quân tàn nhẫn nhất để nuôi dưỡng nàng, thế nào? Bây giờ tất cả đổi?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Khi tạo , các thần quân khác đều cho rằng hành động quá ác độc, quá tàn nhẫn. Chỉ các ngươi, kiên quyết phản đối, rằng nàng sinh thất tình lục dục, tính là sinh linh. Sinh để tế cho tam giới, các ngươi tự nguyện nuôi dưỡng nàng, nàng trở thành vũ khí cứu tam giới. Thế nào? Bây giờ như ?" Thiên Đế liếc , bảy vị thần quân đều dời mắt .
"Thần Phúc Xương, khi tạo , ngươi ngày ngày kêu gọi nuôi dưỡng tinh thần vì nghĩa lớn của nàng, nuôi dưỡng cảm giác trung thành, để nàng tình nguyện hy sinh cứu tam giới. Giờ ? Ngươi còn tự gửi mộng đến nuôi nàng? Để nàng chút ích kỷ?"
Mặt Thần Phúc Xương đỏ bừng: "Ta..."
"Lúc đầu là nghiêm túc nuôi dưỡng tinh thần vì nghĩa lớn của nàng mà!"
"..."
Thần Phúc Xương cứng họng, mặt đỏ nữa.
"Chiến Thần Cảnh Nguyên, ngươi chủ trì thần phạt tam giới, bao năm qua tâm địa tàn nhẫn nhất. Ngày xưa nuôi dưỡng nàng bao nhiêu năm, kết quả ngươi, một chiến thần lừng lẫy, Thần giữ cửa cho nàng, còn đặt biệt trông coi nàng, để nàng tiếp xúc với thế giới bên ngoài, sợ nàng rời . Kết quả thế nào?"
"Ngươi lén lút dẫn nàng du lịch tam giới."
"Giờ đây còn âm thầm tách một phần hồn phách, cắt đứt ném xuống nhân gian giúp nhị ca của nàng, tưởng ?" Thiên Đế xong, Cảnh Nguyên im lặng cúi đầu.
"Kiếp , quá tàn nhẫn." Cảnh Nguyên lầm bầm.
"Hơn nữa, nàng còn cầu xin . Nàng cầu xin , liền..." Cảnh Nguyên tiếp.
Hắn âm thầm giúp Ngôn Lãng mở một lối thoát, cơ thể Ngôn Lãng lực lượng gốc của .
"Còn ngươi, Nguyệt Lão, năm đó là ngươi đề xuất bảo cắt đứt tình căn của nàng, để nàng tình cảm riêng."
"Ngươi bây giờ ngày nào cũng đổ nước sinh căn tiên trì gì??" Thiên Đế đột ngột về phía Nguyệt Lão.
Nguyệt Lão ấp a ấp úng một lúc lâu thể lời.
"Còn Tử Vi Đại Đế, năm đó là ngươi thúc giục, cho phép nàng tận hưởng những điều của tam giới, để nàng lưu luyến thế gian. Đây là lời ngươi đấy!"
Tử Vi Đại Đế chỉ hai mắt trời, một lời.
"Kết quả ? Ngươi lưng đưa chính khuê nữ của xuống để lịch kiếp! Còn thị nữ cho nàng, sợ nàng chăm sóc !"
"Ta phục các ngươi, đám đồ vật !!" Thiên Đế nghiến răng mắng.