Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 358
Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:02:13
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Cửu Tiêu lắng .
"Tiếng chuông?" Ánh mắt Phó Cửu Tiêu chứa một chút lo lắng.
"Có thể là tiếng chuông báo giờ của kinh thành?" Kinh thành một tháp chuông, mỗi canh giờ đều gõ chuông để báo giờ.
Tuệ Tuệ tường thành, khuôn mặt trắng nõn đọng .
"Có lẽ là nhầm." Tuệ Tuệ ngẩng đầu lên bầu trời, một màu xanh thẳm nhưng nàng cảm nhận thở của đất trời.
Nàng mới thấy tiếng chuông, sáu tiếng.
Trong Thần giới một cái chuông tang, sẽ vang lên khi Thần quân của chủ điện tiêu tán trong thiên địa.
Tùy thuộc tầng trời thứ bao nhiêu của Thần quân tiêu tán, sẽ bấy nhiêu tiếng chuông vang lên.
Phó Cửu Tiêu nhẹ nhàng ôm Tuệ Tuệ xuống khỏi tường thành.
Những ngày , mỗi ngày Tuệ Tuệ đều nhận quà chúc mừng tân hôn từ bá tánh.
Không thứ gì đặc biệt nhưng đều là những món mà bá tánh nỡ ăn, cùng đặt cổng cung.
"Nương nương, đây là gạo mới của năm nay. Mọi đều là ngài thiếu, nhưng vẫn để ngài thử một chút." Ma ma thấp giọng .
"Mỗi nhà mỗi hộ hãy lấy một nắm, cho túi. Phần còn thì nấu chín cùng ăn." Tuệ Tuệ .
Mỗi nắm gạo đều đại diện cho tâm ý của một gia đình.
Gạo vạn nhà, ý nghĩa đặc biệt.
Vào ngày thứ ba khi thành hôn, Phó Cửu Tiêu tự đưa Tuệ Tuệ về nhà họ Ngôn.
Ba ngày về mặt, cấp đủ thể diện cho Tuệ Tuệ.
Trong bảy ngày , Phó Cửu Tiêu nếm vị vui thích, gần như là dành một nửa thời gian ở giường.
"Bệ hạ, đến giờ thượng triều..." Mặt Vương công công đầy đau khổ ngoài tẩm cung, các cung nhân dám gần, chỉ thể để Vương công công đến nhận công việc nặng nhọc .
"Cả triều văn võ đều đang chờ đợi."
Phó Cửu Tiêu lầm bầm, âm thanh mơ hồ ôm eo Tuệ Tuệ, cả chôn trong cổ nàng.
Mỗi thở đều là mùi hương của Tuệ Tuệ.
Cơ thể của Tuệ Tuệ mềm nhũn, nhẹ nhàng đẩy một chút nhưng nhúc nhích .
"Nếu ngươi để trở thành yêu cơ họa quốc, sẽ treo ngược ngươi lên tường thành." Tuệ Tuệ liếc một cái, Phó Cửu Tiêu nàng với vẻ mặt đáng thương.
Cạch một tiếng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cửa tẩm cung mở .
Vương công công còn kịp phản ứng, thấy bệ hạ đá ngoài.
Vương công công vội lên trời, vẻ mặt như thấy gì cả.
Phó Cửu Tiêu nhẹ nhàng ho khan, ngoài cửa long bào.
"Mọi đến đủ ?" Vương công công giúp Hoàng đế chỉnh trang, Phó Cửu Tiêu liền hỏi.
Phó Cửu Tiêu là một Hoàng đế nghiêm khắc, ba năm lên ngôi, mỗi năm chỉ nghỉ một ngày.
Ngay cả ngày mùng một Tết, buổi sáng các triều thần còn cung chúc Tết, mới một ngày nghỉ.
Sau đó triều thần phản đối kịch liệt, mới sửa đổi kỳ nghỉ năm mới thành ba ngày.
Bây giờ, tát mặt .
"Chu Linh đại nhân xin nghỉ, là cảm lạnh, xin thêm ba ngày nữa."
"Khốn kiếp!!"
Phó Cửu Tiêu tức giận đến nghiến răng.
Cùng là tân hôn, còn dậy thượng triều, còn Chu Linh hưởng thụ những ngày ngọt ngào??
Hừ!
"Gọi Chu đại nhân cung, mang theo thái y, xem chỗ nào khỏe thì chữa trị."
Trong lòng Phó Cửu Tiêu cảm thấy chua lòm, nếu trẫm thể thế giới riêng với nàng, thì các ngươi cũng đừng mong ở đó mà hưởng thụ.
"Truyền lệnh xuống, sửa đổi ngày nghỉ."
"Mỗi năm nghỉ ba ngày là quá vất vả. Trẫm thấy các triều thần ngày càng già, trong lòng yên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-358.html.]
"Từ hôm nay trở , cứ năm ngày nghỉ hai ngày. Ngoài , nghỉ một ngày Tết Trung Thu, Tết Đoan Ngọ và các ngày lễ khác nghỉ một ngày. Ngày giỗ của tiên hoàng nghỉ ba ngày, Tết Nguyên Đán cùng dân vui mừng, nghỉ bảy ngày. Đại hôn của Hoàng đế và Hoàng hậu, đáng để vui mừng, tạm thời nghỉ ba ngày..." Phó Cửu Tiêu nhàn nhã .
Vương công công ngạc nhiên .
Lần đổi ngày nghỉ Tết Nguyên Đán thành ba ngày, là một lão thần cống hiến cả sức lực mới đạt !!
Phó Cửu Tiêu luôn ghét tiên hoàng, nhưng giờ đây cảm kích.
Vì ngày giỗ của tiên hoàng là tháng bảy!!
Sắp tới nghỉ !
"Triều thần chắc chắn sẽ vui mừng." Vương công công liếc Hoàng đế, đây là cách công khai nhớ tức phụ.
Dù trong lòng Phó Cửu Tiêu nhớ nhung Tuệ Tuệ, nhưng vẫn cố gắng tập trung chính sự.
Lúc Tuệ Tuệ dậy, Phó Cửu Tiêu sai đưa bữa sáng đến.
Hắn và các triều thần đang thảo luận chính sự ở Ngự thư phòng.
"Nương nương, để nô tỳ xoa bóp cho ngài . Nhìn ngài vẻ mệt mỏi..." Các cung nhân nhỏ.
Tuệ Tuệ đồng ý, xoa bóp nửa canh giờ, cảm thấy cơ thể thư giãn hơn mới đến tẩm điện của Thái hậu.
"Hoàng hậu nương nương cát tường..." Mọi đều kính sợ Hoàng hậu.
Ai chẳng bệ hạ yêu nàng tận xương tủy.
Lão ma ma cửa điện chờ sẵn: "Thời tiết nóng, nương nương kiệu đây?" Vội vàng sai quạt cho Tuệ Tuệ.
"Không , bộ cảm thấy thoải mái hơn." Tuệ Tuệ còn , thấy trong phòng Thái hậu tiếng .
Ma ma chút hổ.
"Là tiểu thư Thẩm Ngạo Tuyết, là chất nữ nhà đẻ của Thái hậu. Hai năm Thái hậu nương nương chỉ hôn, giờ hai phu thê đang cãi ." Ma ma thở dài.
Lén Hoàng hậu nương nương.
Thực , nguyên nhân chính là Thẩm Ngạo Tuyết vẫn quên Hoàng thượng.
Phụ của Thẩm Ngạo Tuyết qua đời sớm, Thái hậu thường cưng chiều yêu thương hơn một chút.
Hôn sự do Thái hậu ban cho, đối phương là một thanh niên đầy triển vọng.
Là bảng nhãn của kỳ thi năm đó cùng với Chu Linh, diện mạo tuấn tú tài năng.
Chỉ tiếc là Thẩm Ngạo Tuyết thỏa mãn, nhiều gây rối trong phủ.
"Ngài chỉ yêu thương Tuệ Tuệ! Rốt cuộc nàng là cháu gái của ngài, Ngạo Tuyết là chất nữ của ngài!" Thẩm Ngạo Tuyết ột ngột hét lên.
Vừa dứt lời, một tiếng "bốp" vang lên.
"Ngươi cút khỏi đây, ai gia còn chất nữ như ngươi nữa!"
"Không điều, lấy Thám hoa là ngươi trèo cao! Ngươi còn đủ!" Thám hoa chỉ diện mạo mà tài năng cũng xuất chúng, cha trong phủ tính cách .
"Người mà Ngạo Tuyết gả là ai? Ngài rõ Ngạo Tuyết gả cho ai, nhưng ngài thiên vị nàng!" Thẩm Ngạo Tuyết thảm thiết, từ nhỏ lập chí gả cho Thái tử, luôn tự đối xử với theo yêu cầu của Thái tử phi.
"Nàng Hoàng hậu, khác thể trắc phi ?"
"Nàng ghen tị như , mẫu hậu như ngài cảm thấy cam lòng ? Đại Việt sẽ thế nào với hậu duệ hoàng gia?" Thẩm Ngạo Tuyết nghiến chặt môi, bên ngoài ma ma ngượng ngùng liếc Hoàng hậu.
Thái hậu bật .
"Liên quan gì đến ngươi?"
"Tuệ Tuệ Hoàng hậu là nguyện vọng của . Là Cửu Tiêu trèo cao! Hắn cưới thêm trời sẽ đánh , kết cục !" Nếu Phó Cửu Tiêu nạp , Thái hậu cũng sẽ chê bai .
Thực sự là điều.
Thẩm Ngạo Tuyết ngẩn .
Có vẻ như hề nghĩ Thái hậu thái độ như .
"Lấy lệnh bài của nàng, nếu lệnh truyền triệu, đừng cung nữa. Nếu ngươi sống , thì cứ sống. Không sống, thì tự mà hoà ly . Giờ đây ai gia con dâu , cần tranh cãi với ngươi." Thái hậu vẫy tay.
Mặt Thẩm Ngạo Tuyết đầy tuyệt vọng nhưng dù cầu xin thế nào, Thái hậu cũng tiếp tục quan tâm.
Nàng cung nữ kéo ngoài.
Nhìn thấy Tuệ Tuệ ngoài cửa, Thẩm Ngạo Tuyết càng la hét liên tục.
Ai mà nghĩ , vị trí mà nàng luôn mơ ước rơi ...
Những năm nàng thèm để mắt đến, một đứa con nít ba tuổi!