Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 360

Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:02:18
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Cửu Tiêu gần như loạng choạng chạy từ cung yến đến.

Viện trưởng Thái y viện hôm nay cũng khéo tham dự yến tiệc trong cung.

Trong tay vẫn còn đang cầm một ly rượu, bỗng thấy Hoàng đế sải bước lớn tiến đến.

Hoàng đế trực tiếp vác ông lên vai, lao thẳng khỏi bữa tiệc.

"Bệ hạ, bệ hạ... lão thần thể tự !" Viện trưởng già hét lên xé ruột xé gan.

Phó Cửu Tiêu tin Tuệ Tuệ ngất xỉu, thở chút rối loạn, lúc nghiêm giọng : "Ngươi quá chậm, trẫm vác ngươi qua đó!"

Tiểu dược đồng mang theo hộp thuốc, chạy suốt đường nhưng vẫn theo kịp.

Khi Phó Cửu Tiêu đến nơi, Tuệ Tuệ đặt giường.

Lâm thị sốt ruột qua trong điện, đôi mắt đỏ hoe.

Ngôn Bình An bên cạnh giường, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng.

"Tỷ tỷ..." Nàng thì thầm khẽ gọi.

"Thái y... thái y đến ..." Cung nhân vội vã đẩy cửa phòng.

Phó Cửu Tiêu thấy sắc mặt Tuệ Tuệ tái nhợt, lòng ngay lập tức trùng xuống.

Lâm thị lo lắng Tuệ Tuệ, chuyện gì xảy nhưng Tuệ Tuệ luôn khiến bà cảm thấy bất an.

Rõ ràng thành hôn nửa năm, rõ ràng trông nàng vui vẻ, nhưng Tuệ Tuệ gầy ít.

Cái cằm vốn tròn trịa giờ trở thành nhọn.

Viện trưởng già cảm thấy khắp đau nhức, nhưng lúc thấy Hoàng hậu nương nương sắc mặt tái nhợt lòng sàng, ông cũng dám chậm trễ.

Ngay lập tức, ông hiệu cho giữ im lặng. Ông nhẹ nhàng quỳ long sàng để bắt mạch.

Lông mày đang cau của viện trưởng già dần dãn .

Trong mắt ông thoáng hiện lên một sự bàng hoàng và niềm vui sướng.

"Bệ hạ, chúc mừng, Đại Việt hỉ sự, là long mạch!" Viện trưởng già lập tức dập đầu Hoàng đế, lớn tiếng báo tin.

"Bệ hạ hỉ, Đại Việt phúc ."

"Chỉ là tháng còn nhỏ, bây giờ mới hơn một tháng, định lắm."

" lúc cung yến hôm nay kích thích việc nôn nghén."

"Để lão thần kê mấy đơn thuốc và món ăn dưỡng sinh, qua ba tháng đầu sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều." Viện trưởng già loẹt xoẹt vài đơn thuốc, đưa cho cung nhân.

Khi Phó Cửu Tiêu bước , Bình An lập tức cúi đầu lui một góc kín đáo. Nói cho cùng, nàng và Phó Cửu Tiêu hầu như từng đối mặt trực tiếp.

Khi Tuệ Tuệ mở mắt , liền thấy Lâm thị và Phó Cửu Tiêu đều tràn đầy lo lắng nàng.

"Đứa nhỏ ngốc , nguyệt sự chậm mà ngươi quên ?" Trông Lâm thị đầy vẻ lo âu.

Trong mắt bà, Tuệ Tuệ luôn là ưu tiên hàng đầu.

"Cung nhân đều ghi . Thật chỉ muộn vài ngày thôi, ban đầu định Tết sẽ mời thái y đến xem." Dù gì nửa tháng mời bắt mạch , nghĩ đến chuyện .

"Ngươi đấy, đây khác mang thai, mới là ngươi , giờ quên mất bản ." Lâm thị oán trách liếc yêu nàng một cái.

Tuệ Tuệ khẽ mím môi, chỉ .

Phó Cửu Tiêu chằm chằm nàng: "Mang thai vất vả như , là... chúng cần nữa?" Vừa dứt lời, đều kinh ngạc .

"Ngôi vị Hoàng đế , cứ chọn một hài tử trong tông tộc nhận nuôi là ."

"Việc mang thai quá mệt mỏi, quá gian nan." Phó Cửu Tiêu cau mày đầy thương xót.

Hắn đang khách sáo, mà thật sự nghĩ như .

Tuệ Tuệ mới thai nôn đến tái mặt, so với việc con nối dõi, đau lòng Tuệ Tuệ nhiều hơn.

"Nói lờ bậy bạ gì thế, hài tử bên cạnh ngươi, mới yên tâm." Tuệ Tuệ mỉm , dường như nhận lời khác thường, liền thêm một câu nữa.

"Nhân duyên một đời với ngươi, hài tử mới viên mãn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-360.html.]

Phó Cửu Tiêu nhíu mày: "Nói linh tinh gì , ngươi ở bên cạnh mới là đúng đắn."

"Có ngươi mới viên mãn." Cái gì mà hài tử bên cạnh ngươi mới yên tâm, thật may mắn.

"Hài tử là bằng chứng cho tình yêu của chúng , giữ ." Tuệ Tuệ lẩm bẩm về phía .

Những lão thần đuổi theo đến đều lo lắng thôi.

Hoàng đế thì cả bướng bỉnh.

Phó Cửu Tiêu trầm ngâm một lúc: "Nếu thai nhi khiến ngươi quá khổ sở, chắc chắn là đứa nhỏ nghĩ cho mẫu , thì thể giữ ."

Tuệ Tuệ xoa nhẹ bụng: "Tiểu bảo bối, ngươi ngoan ngoãn nha."

Viện trưởng già liếc hai , những lời định cũng nuốt trong.

Hiện giờ tháng thai còn nhỏ, tạm thời thể rõ, đợi nửa tháng nữa sẽ rõ ràng hơn.

Hoàng hậu nương nương mang thai đúng ngày đầu năm mới, thật là hỉ sự chồng thêm hỉ sự.

Phó Cửu Tiêu vui mừng, cả cung đều ban thưởng.

Tuệ Tuệ giờ đây chịu nổi mùi dầu mỡ, may mà món ăn dưỡng sinh do viện trưởng kê thanh đạm, nàng thể ăn nửa bát.

Tuy nhiên sắc mặt nàng vẫn .

Lâm thị yên tâm, ở đến tận đêm.

Khi rời , Lâm thị mới thở dài: "Hồi nhỏ ngươi thích ăn món cải xanh non mà nương muối. Dùng một ít mỡ lợn xào lên, trộn với cơm ăn ngon."

"Về nhà sẽ muối thêm một ít, bảy ngày là ăn . Nhìn ngươi gầy gò thế ..." Lâm thị xót xa vô cùng.

"Vậy sẽ chờ món dưa chua của mẫu . Mới nghĩ thôi mà nước miếng tràn đầy ." Khi hai ở riêng với , họ vẫn gọi con, thiết.

Mấy năm nay nhà họ Ngôn phất lên, nhiều việc cần Lâm thị tự tay nữa.

Dưa muối cũng lâu tự tay .

"Lâu ăn, cũng đang thèm món đó lắm." Tuệ Tuệ dựa vai Lâm thị, như hồi còn bé.

"Chớp mắt mà ngươi sắp mẫu ."

"Ai chà, tính tính ngày tháng, ngươi sinh quý tử chắc tháng mười, khi đông, cũng lạnh . Áo bông, giày bông cho ngươi cũng bắt đầu thôi."

"Hài tử mà, lớn nhanh lắm. Phải chuẩn nhiều bộ đồ." Lâm thị lẩm bẩm ngừng.

"Nương, còn sớm mà. Mới một tháng thôi. Hơn nữa Nội vụ phủ sẽ chuẩn , ngài đừng mỏi mắt." Tuệ Tuệ nhịn bật .

"Hài tử còn nhỏ lắm."

"Nội vụ phủ chuẩn cho các ngươi là trách nhiệm của họ. nương cha chuẩn cho ngươi đó là điều khác biệt."

"Lần bách tính tặng nhiều gạo và vải vóc, nương cho ngươi bộ áo bách gia. Sau khi đứa nhỏ thể ăn cháo, nương sẽ nấu bằng gạo bách gia. Hài tử sẽ dễ nuôi."

Dưới ánh đèn dầu, Tuệ Tuệ gương mặt của Lâm thị, chỉ cảm thấy một luồng ấm áp dâng lên trong lòng.

"Nương, ngài sẽ giúp chăm sóc hài tử chứ?" Tuệ Tuệ hỏi một cách thoải mái.

"Ngốc , ngươi gì thế. Ngươi là khuê nữ ruột của nương, đứa nhỏ chính là cháu ngoại ruột của nương. Nương chăm thì ai chăm?" Lâm thị vui vẻ trả lời, chẳng mảy may suy nghĩ gì nhiều.

"Ngươi sinh xong thì cứ lo mà dưỡng thể cho . Có nương đây trông nom, bà v.ú nào mà chu đáo bằng bà ngoại ruột chứ. Còn Cửu Tiêu, thật là đáng để ngươi phó thác cả đời." Lâm thị yên tâm dặn dò.

Đến tận gần khuya Lâm thị mới rời cung, về đến nhà cũng nghỉ ngơi, mà lập tức chuẩn cái vại.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bà chọn những cây cải non tươi ngon nhất, muối liền hai vại dưa.

"Muối ít dưa cải chua, ít củ cải chua, muối thêm chút rau cải non. Thêm chút đường, cho ngon miệng..."

"Dưa muối chua ngọt, dùng tóp mỡ xào lên thì thể ăn liền hai bát cơm." Lâm thị bận rộn đến tận hơn nửa đêm.

"Hai từng nếm thử món dưa do nương muối, nhân dịp nhờ phúc của Tuệ Tuệ mà ăn ." Hai con dâu , cùng giúp đỡ.

Đang trò chuyện thì thấy hạ nhân báo:

"Thưa phu nhân, ao sen ở hậu viện nhà chúng điều kỳ lạ..."

Ao sen ở hậu viện nhà họ Ngôn là một cảnh quan nổi tiếng ở kinh thành.

Mỗi năm hoa nở, hoa tàn, đến nay gần mười năm.

Loading...