Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 362
Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:02:24
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Sinh đôi?" Lâm thị vui mừng bất ngờ.
"Thật ? Ôi, thì cần chuẩn thêm nhiều quần áo và chăn nhỏ." Lâm thị vội vàng lấy những bộ đồ từ trong sọt .
Bà chia chúng thành hai phần.
"Không là cô nương tiểu tử, một nửa màu xanh, một nửa màu hồng." Lâm thị tươi.
"Ôi, chỉ e rằng Tuệ Tuệ chịu nổi." Lâm thị vui lo lắng.
Phó Cửu Tiêu cũng đang lo lắng.
"Thật công bằng, luôn là nữ tử mang thai? Nếu nam tử thể thế thì bao." Hắn bất mãn.
"Câu nếu ở trong nhân gian, lẽ các nam tử sẽ quyết đấu với ngươi đấy." Tuệ Tuệ che miệng khúc khích.
"Nữ tử vốn yếu đuối, hi sinh nhiều cho gia đình, chịu đựng thai nghén?"
"Trên giường thì vui vẻ, để nữ tử gánh chịu đau đớn." Phó Cửu Tiêu xót xa cho Tuệ Tuệ, tự nhiên sẵn lòng bất cứ điều gì.
Tuệ Tuệ nhẹ nhàng mỉm .
Nàng xoa cái bụng phẳng, mặc dù cảm nhận sự hiện diện của đứa nhỏ nhưng trong lòng nàng ấm áp.
Đây là đứa nhỏ cùng dòng m.á.u gắn liền với nàng.
"Tuệ Tuệ, chúng hãy đặt tên cho các con ?" Phó Cửu Tiêu hào hứng.
"Chưa sinh , nam nữ. Nói , nếu hai hoàng tử, các triều thần bất an ?" Tuệ Tuệ Phó Cửu Tiêu với vẻ trách móc.
Phó Cửu Tiêu ngẩn , mỉm : " , là quá sốt ruột. Yên tâm , con của chúng sẽ tranh giành ngôi vị ."
Trong mắt thoáng hiện vẻ lo lắng. Tuệ Tuệ...
Là linh khí, một Thần nữ trời sinh.
Nàng linh khí trong , giới tính của thai nhi? Nàng vài tuổi chỉ cần một thai phụ là nam nữ.
giờ đây, nàng tự chính ?
Trong bụng Tuệ Tuệ là thai đôi, một rồng một phượng.
Làm nàng ?
Phó Cửu Tiêu cảm thấy lòng nặng trĩu, như thể trái tim thắt chặt, thở .
Đột nhiên, nhớ đến ngày hôm đó ánh đèn, đầy lá xanh.
Tuệ Tuệ thích dùng lá xanh gấp hạc giấy để truyền linh khí, nhưng ngày đó lá xanh vỡ vụn đầy đất.
Phó Cửu Tiêu ôm Tuệ Tuệ lòng, mê mẩn hương thơm của nàng.
"Tuệ Tuệ, ngươi, cuộc sống của mới ý nghĩa... Những năm tháng dài đằng đẵng bằng một ngày ngươi bên cạnh." Phó Cửu Tiêu thì thầm bên tai nàng.
Nếu thế gian ngươi, sẽ còn lưu luyến gì nữa.
Tuệ Tuệ khẽ ừ một tiếng, chỉ đặt tay lên bụng. Nàng nhíu mày, cúi đầu gì.
Đêm đến, Phó Cửu Tiêu cây đào, tóc dài phủ xuống.
Hắn nhẹ nhàng nhón một chiếc lá đào, một bông hoa đào.
Một chút linh khí truyền , bông hoa đào và lá đào rơi xuống và hóa thành hình.
Hai tiểu cô nương mười ba mười bốn tuổi lập tức xuất hiện, ánh mắt linh động, xinh xắn dễ thương.
Khi Phó Cửu Tiêu trở về phòng, Tuệ Tuệ đang ngủ yên bình, hề nhận thấy sự hiện diện của .
Ngày hôm .
"Ngày hôm nay, Nội vụ phủ gửi đến hai nha đầu, dáng dấp xinh xắn hiền lành và thuần khiết. Nương nương thấy hợp để giữ bên ?" Ma ma .
Tuệ Tuệ lên, ánh mắt vui mừng: "Sao giống như , chăng là tỷ ruột?"
" , nương nương quả thật con mắt tinh tường. Hai nha đầu cha bán , cũng là những phận đáng thương."
"Đây là tỷ tỷ tên là Đào Nhụy, còn đây là tên là Đào Lục."
"Nô tỳ gặp qua Hoàng hậu nương nương." Hai tiểu cung nhân xinh xắn cúi đầu chào lễ phép.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bữa sáng hai cung nhân tự tay dọn , hai tỷ sinh vốn hiền lành, Tuệ Tuệ khá thích họ.
Đào Yêu hóa hình mà Tuệ Tuệ hề cảm thấy sự khác biệt.
Trong khi đó, ánh mắt Phó Cửu Tiêu trở nên u ám, lòng như d.a.o cắt, tay cầm đôi đũa bạc bẻ gãy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-362.html.]
Tuệ Tuệ, phân biệt và yêu.
Nàng mất sức mạnh.
=
Bên cạnh Tuệ Tuệ thêm hai tiểu cung nữ.
Hai tiểu cung nữ luôn mặc một bộ cung trang màu hồng đào, mang mùi hương nhè nhẹ của hoa đào.
"Thật là lạ, các ngươi còn sợ mèo ?"
"Tiểu Bạch tính tình hiền lành, ngươi xem, ôm cũng tổn thương . Vậy mà sợ đến thế ?" Tuệ Tuệ ôm hỗn độn trong lòng, trong mắt hai tiểu cung nữ mang cung trang đầy vẻ sợ hãi.
Hai một cái, gần như run rẩy sờ nhẹ lên lưng mèo.
"Nhìn các ngươi kìa, sắp luôn ." Tuệ Tuệ bất đắc dĩ đỡ trán, đặt con mèo trắng xuống đất.
"Đi , hai tiểu nha đầu sợ ngươi đó."
Hai tiểu cung nữ run rẩy , trời ơi, bọn họ chỉ là những tiểu yêu đào mới hóa hình thôi.
Đây là hung thú thượng cổ!!
Hung thú Hỗn Độn mà!!
Hỗn Độn mặt nương nương thì ngoan ngoãn như con mèo, nhưng bọn họ chỉ chịu đựng thở của nó cũng nổi.
"Đưa kim chỉ của bổn cung đây." Gần đây Tuệ Tuệ đang học y phục nhỏ.
"Nương nương, bệ hạ ngài động kim chỉ ." Đào Lục cẩn thận khuyên nhủ.
Tuệ Tuệ một tiếng.
"Là tay nghề kim chỉ của bổn cung , sợ kim đ.â.m ?"
Hai tiểu cung nữ cúi đầu gì.
"Đưa đây. Dù cũng chút gì đó cho hai đứa nhỏ..." Tuệ Tuệ chút do dự nhận kim chỉ, thứ từng kiên nhẫn học, giờ đây học cực kỳ nghiêm túc.
"Nương nương, ngày tháng còn dài, vội lúc . Ngài mang thai hơn năm tháng, cái bụng như thổi phồng lên, nên nghỉ ngơi nhiều hơn." Đào Nhụy thở dài, chỉ thể lấy thêm vài viên minh châu, cho điện sáng thêm vài phần.
"Ngày tháng còn dài..." Tuệ Tuệ dường như điều gì đó, nhưng ai rõ.
"A!" Tuệ Tuệ đột nhiên kêu lên một tiếng.
"Nương nương!" Hai cung nữ giật , thấy đầu ngón tay nương nương xuất hiện một vết máu.
"Nương nương, nô tỳ lấy khăn tay." Đào Lục thấy giọt m.á.u đó, vẻ mặt vài phần kiêng kỵ.
Máu của nương nương, mang theo áp lực mạnh mẽ.
Dường như...
Là khắc tinh của tà ác .
Dù cách xa như , nàng vẫn thể cảm nhận luồng khí áp chế đó.
Rõ ràng là mùa xuân, nhưng trán xuất hiện một vệt mồ hôi lạnh.
Trong lúc bần thần, giọt m.á.u nhỏ xuống áo.
Tuệ Tuệ mím môi: "Thôi, m.á.u ngừng ."
"Đào Nhụy, ngươi Ngự thiện phòng lấy ít điểm tâm ." Đào Nhụy vốn sợ mùi m.á.u tanh , vội vàng đáp lời lui xuống.
"Đào Lục, ngươi lấy khăn tay ."
Đợi hai tiểu cung nữ rời , Tuệ Tuệ lấy từ giỏ thêu các mảnh vải, mỗi bộ y phục đều để một giọt m.á.u nhạt.
"Nương , xin các ngươi. Chỉ thể dùng giọt m.á.u để bảo vệ các ngươi bình an." Tinh khí và m.á.u của nàng, đều là bảo vật trời sinh.
Tuệ Tuệ thêu liên tiếp hai ba tháng, kỹ năng thêu đột nhiên tiến bộ vượt bậc. Thực ít y phục.
Mỗi màu đều ít, phân biệt nam nữ đều thể mặc.
Phó Cửu Tiêu thấy nàng suốt ngày dụi mắt, bèn kiên quyết ngăn nàng, cho phép thêm y phục.
Tuệ Tuệ thấy xuân hạ thu đông mỗi mùa đều hai bộ, cũng đồng ý với .
"Ta còn từng dám để ngươi y phục cho , bọn chúng to gan như ." Phó Cửu Tiêu lòng đầy ghen tuông, thấy ngón tay của Tuệ Tuệ vết kim, đau lòng mà hôn nhẹ lên.
"Ngươi còn tranh sủng với cả bọn nhỏ ?" Tuệ Tuệ tươi, nhón chân chạm nhẹ mũi của .
Thấy lòng lên men, nàng khỏi hôn nhẹ lên má .
Phó Cửu Tiêu mới nở nụ vài phần.