Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 366

Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:02:34
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ngươi lúc nào cũng cho Chu Linh nạp thêm thê . Ngươi rõ trong lòng Chu Linh chỉ ngươi, mà ngươi vẫn cho tức giận. Một trạng nguyên lang, ngươi cho ." Lần Chu Linh còn đến mặt cầu xin nàng.

"Chu Linh , ngươi bên cạnh , hài tử quan trọng, ngươi cứ cố chấp như ." Mắt Bình An đỏ lên, nhưng nàng thể mãi mãi ở bên Chu Linh.

Tuệ Tuệ mắng Bình An một trận, Bình An cũng giải thích cho đến khi Chu Linh đến đón nàng khỏi cung.

Sau khi Bình An rời , Tuệ Tuệ cảm thấy buồn ngủ.

Cơ thể nàng nặng nề, gần đây luôn cảm thấy mệt mỏi.

Khi nàng ngủ say, thái y nhẹ nhàng phòng, kiểm tra nhiều mới khỏi phòng.

Ông lau mồ hôi trán, báo cáo: "Bệ hạ, thời gian dự sinh của nương nương còn một tháng rưỡi, gần ngày 15 tháng 8."

Phó Cửu Tiêu ừ một tiếng, đợi rời , mới lặng lẽ trong phòng.

Hắn cũng ngủ, chỉ chằm chằm Tuệ Tuệ.

Tuệ Tuệ mở mắt , vẻ lơ đễnh một chút.

Hai tay Tuệ Tuệ tự chủ mở , sờ mó xung quanh, vẻ mặt chút hoang mang.

"Có chuyện gì ?" Phó Cửu Tiêu vội vàng tiến đến đỡ nàng.

"Tại đốt đèn lên?" Tuệ Tuệ vẻ bối rối.

"Ta ngủ đến khi trời tối ? Sao bên ngoài tối om, một chút ánh sáng nào?"

Lời , Phó Cửu Tiêu cảm thấy bộ m.á.u trong cơ thể như đông , cảm giác lạnh lẽo tràn ngập.

Chưa kịp phản ứng, thấy Tuệ Tuệ xoa xoa mắt, đôi mắt mơ màng quanh.

"Ưm, lẽ là tỉnh ngủ, rõ. Bây giờ ..."

"Hóa trời vẫn sáng. Thực sự là ngủ mê mệt..."

Phó Cửu Tiêu gượng, nụ khó coi hơn cả .

Mặc dù Tuệ Tuệ thẳng về phía , nhưng phát hiện sự khác thường của .

Hắn hiểu rằng, thị lực của Tuệ Tuệ suy giảm.

Các giác quan của nàng đang nhanh chóng biến mất.

Phó Cửu Tiêu cảm thấy mắt như tối sầm, dựa cạnh bàn mới vững .

Ngay cả thở cũng mang theo cảm giác đau đớn như d.a.o cắt.

"Có lẽ là do ngủ quá lâu, mắt mờ. Không cả." Giọng Phó Cửu Tiêu run rẩy, nhưng Tuệ Tuệ còn nhạy cảm với âm thanh, chỉ cố gắng phân biệt từ ngữ.

Những dấu hiệu nhỏ bé khác, nàng thể nhận .

"Giúp dậy dạo một chút, ngủ lâu khiến mỏi mệt. Ai, còn quên vài bộ đồ cho hài tử ." Tuệ Tuệ vỗ đầu.

"Đã , ngươi mấy bộ , sẽ dẫn ngươi xem." Giọng Phó Cửu Tiêu trầm thấp, trí nhớ của nàng cũng bắt đầu suy giảm.

"Nhìn xem, tất cả ở đây, ngươi ngày đêm ngừng nghỉ. Có đủ mùa xuân, hạ, thu, đông." Phó Cửu Tiêu nhẹ nhàng .

Những bộ đồ nhỏ dễ thương.

Chỉ lớn hơn bàn tay của một chút.

Tuệ Tuệ cầm một bộ đồ từ trong khung thêu, nhẹ nhàng đặt lên má, kim trong đó vô tình đ.â.m mu bàn tay của nàng.

Mũi kim xuyên sâu thịt, Tuệ Tuệ hề cảm thấy đau.

Những giọt m.á.u rơi xuống, mắt của Phó Cửu Tiêu run lên.

Lại mất xúc giác.

Hắn lén lút lấy cây kim , nhẹ nhàng lau m.á.u mu bàn tay cho nàng, như gì.

Trong mắt đầy sự đau đớn.

Cơn đau khiến gần như c.h.ế.t lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-366.html.]

Móng tay của đ.â.m sâu thịt, m.á.u tươi chảy .

Tam giới là do nàng hóa thành.

Thần linh biến mất, những tấc đất trong tam giới mất, đều là m.á.u thịt của nàng biến thành.

=

Tình hình của tam giới đang nguy cấp.

Ngay cả Lâm thị gì, cũng cảm nhận sự căng thẳng trong khí.

Trong suốt nửa năm qua, thường xuyên dị thú xuyên qua kết giới tấn công nhân gian.

Ngôn Xuyên là đang ở trong triều đình, càng nhiều hơn một chút nhưng tất cả đều giữ im lặng để bảo vệ Tuệ Tuệ, một ai hé lộ nửa lời.

Mà Tuệ Tuệ vẻ như hết tất cả chuyện.

"Ở phía Tây xảy tai họa ?" Đêm khuya Tuệ Tuệ tỉnh giấc, khoác áo bên cửa sổ.

"Nương nương, ngài dậy ? Mới ngủ nửa canh giờ." Khi mang thai giai đoạn cuối, Tuệ Tuệ càng ngày càng khó ngủ.

Đêm thường ngủ , ban ngày thì thường cảm thấy mệt mỏi. Khiến tinh thần của nàng suốt ngày đều .

"Phía Tây, chuyện gì xảy ?" Tuệ Tuệ hỏi .

Đào Nhuỵ vội vàng thắp đèn, nhanh chóng bước đến bên Tuệ Tuệ.

"Nương nương, ngài tin đồn từ ? Phía Tây đang yên bình mà." Đào Nhuỵ , từ khi tai của nương nương còn nhạy nữa, các cung nữ đều lớn hơn.

Đào Nhuỵ cố gắng đỡ nàng , nhưng Tuệ Tuệ lắc đầu.

"Không ai cho , thấy tiếng thút thít của họ. Tiếng thút thít của đất đai, tiếng thút thít của bầu trời, gió cũng đang than ..." Tuệ xoè bàn tay, lá vàng rơi xoay vòng lòng bàn tay của nàng.

Đôi mắt của Đào Nhuỵ chút khô khốc.

"Nương nương, mấy ngày nay ngài sắp sinh, lẽ là vì lo lắng trong lòng nên mới nghĩ linh tinh như . Đất đai thể , gió than thở ?" Đào Nhuỵ nửa cưỡng chế, nửa nhẹ nhàng dẫn nàng trở trong phòng.

Đóng cửa sổ .

"Vậy còn Cửu Tiêu, vẫn về? Đã quá giờ giới nghiêm ..." Tuệ Tuệ thì thầm.

Ánh nến đang cháy bập bùng.

Hai cung nữ sững sờ , đều thấy sự bất lực trong mắt .

Vân Mộng Hạ Vũ

Tin tức gấp gáp gửi từ tám trăm dặm cho , khu vực Tây Nam xuất hiện cuộc xâm lược quy mô lớn của dị thú, bệ hạ cả đêm trở về.

Ngay cả các quan đại thần cũng vội vã cung.

Hiện tại đang họp trong Ngự thư phòng.

Theo lý mà , Phó Cửu Tiêu nên rời kinh nhưng những ngày là thời gian Tuệ Tuệ sắp sinh nên Phó Cửu Thiên dám rời xa.

"Nương nương, ngài uống chút sữa nóng ? Nghe bệ hạ đây ngài thích uống."

Tuệ Tuệ trả lời, vẻ như đang mơ màng

Đào Lục suy nghĩ một lúc, đến Ngự Thiện Phòng mang về một món dễ tiêu hóa.

Nàng còn mang theo một cái lò nhỏ, đó đặt một cái lưới sắt mịn.

"Nương nương, dù thì ngài cũng ngủ nên nô tỳ mang theo một ít đậu phộng, hạt dẻ và trái cây, chúng nướng một chút và uống sữa nha? Trên đó còn thể đặt một miếng thép, nô tỳ cũng mang theo một ít thịt ướp." Quả nhiên, lưng cung nữ mang một cái khay gỗ nhỏ, bên trong thịt dê xiên và sườn bò non ướp.

"Sườn bò ướp với trái cây, mùi thơm của trái cây." Đào Lục còn lấy một cái bình sữa nhỏ, trong bình và đường trắng mà Tuệ Tuệ thích.

Hai cung nữ cố gắng chuyển hướng suy nghĩ của nàng, dùng cách để nàng vui.

Cái bình nhỏ đặt lên lưới nướng, lâu , phát tiếng xèo xèo.

Đường trắng chuyển thành màu nâu vàng, khi đổ sữa, biến thành sữa caramel.

Nấu một lúc, lọc bỏ lá , cho những viên trân châu mà nàng thích nhất.

Thịt dê khay cũng phát tiếng xèo xèo, liên tục bốc khói.

"Nương nương, thịt dê xiên chín ..." Đào Lục thấy ánh mắt của nương nương về phía , trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Loading...