Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 369
Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:02:42
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Sao như ? Tuệ Tuệ của luôn lòng nhân ái, tại ông trời hành hạ nàng như ?" Lâm thị đau lòng đến rơi nước mắt.
"Nương nương, hít thở sâu... Thở ... , đừng lo lắng."
"Nương nương, đừng sợ, thể thấy đầu của hài tử ..." Giọng của bà đỡ định nhưng trong mắt ẩn chứa sự lo lắng.
Lâm thị ngừng qua ngoài điện.
Tiếng của Tuệ Tuệ xen lẫn với âm thanh chiến đấu của Thần giới.
Nàng đang cố gắng.
Và Thần giới cũng đang cố gắng vì nàng.
Tuệ Tuệ chảy mồ hôi đầm đìa, tóc bên thái dương ướt sũng, cả y phục cũng mang theo vài phần ẩm ướt.
Nàng , sẽ khó khăn.
Nàng là Thần Sáng Thế, Thần Sáng Thế nên tình yêu.
Huống chi, còn mang thai.
Đây là sự chống đối của trời đất đối với nàng.
Từ khi nàng mang thai, sức mạnh của nàng dần dần mất , trời đất cho phép Thần Sáng Thế dòng dõi của .
nàng...
Tuệ Tuệ mang nét mặt dịu dàng, một chút mềm mại.
Nàng để cho một sợi dây ràng buộc.
Sợi dây ràng buộc để tiếp tục sống.
Đột nhiên...
Tiếng sấm ầm ầm vang lên từ bầu trời.
Lâm thị ngẩn một chút.
Ngẩng đầu lên trời.
"Trời ơi, đó là cái gì?" Mọi ngẩn ngơ.
Bá tánh bên ngoài cung đang mặt đất lóc vì nhà cửa phá hủy, đau buồn vì qua đời, nhưng lúc tất cả đều ngỡ ngàng.
"Mưa ." Trong sân nhà Chu gia, Bình An đưa tay .
Những giọt mưa đen rơi xuống lòng bàn tay nàng, khiến đồng tử nàng đột nhiên co .
"Mau nhà tránh mưa, là mưa đen, tính ăn mòn!" Lòng bàn tay Bình An lập tức xuyên thủng một lỗ máu.
May mắn là chỉ trong chớp mắt khôi phục như cũ.
Khi mưa đen rơi xuống, theo đó là tiếng hét chói tai và tiếng than .
"Mau tránh mưa, mau nhà tránh mưa. Mưa sẽ đốt !" Khắp nơi đều vang lên tiếng kêu gọi.
Chỉ thấy mưa đen rơi xuống y phục, liền đốt thủng một lỗ.
Mưa đen rơi , lập tức ăn mòn một mảng thịt.
Mọi hoảng loạn ùa trong nhà.
"Bình An, Bình An, mau nhà. Ngươi thương chứ?" Chu Linh vội vã trở về phủ, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Lúc Bình An mái hiên, thấy chiếc ô trong tay cũng thủng một lỗ lớn, nàng đau lòng nhíu mày.
"Ta , ngươi về?"
"Ta yên tâm về ngươi nên đặc biệt xin phụ trách an khu vực ." Chu Linh chỉnh y phục cho nàng.
"Lần nương nương sinh khó khăn, ngươi... cung thăm nàng ?" Chu Linh lo lắng nàng.
Bình An khựng .
Nàng ngẩng đầu lên trời, ánh mắt u buồn.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ta sẽ ."
Trong hành lang đầy hầu, nhà Chu cũng ở trong nhà.
Bình An chút do dự, tiến lên ôm lấy Chu Linh, kiễng chân hôn lên trán .
"Ngươi... bình an trở về đấy. Trong tủ quần áo bốn mùa cho ngươi..."
"Ừ, mỗi ngày ăn sáng đấy, cho dày."
"Đừng luôn mặc quần áo cho ngươi, mặc đến rách cũng , các đồng liêu sẽ ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-369.html.]
Bình An buông Chu Linh , Chu Linh đột nhiên cảm thấy bất an.
"Bình An... ngươi ? Có... chuyện gì xảy ?"
Bình An vốn dĩ hổ, bao giờ nắm tay ôm mặt khác.
Lời lúc của Bình An khiến cảm giác như nàng đang dặn dò chuyện cùng.
Hắn sợ hãi.
=
"Có thể thê tử của ngươi, Bình An hạnh phúc. Cả đời , oán hối."
"Mau nhiệm vụ , Bình An chỉ là sợ hãi cơn mưa thôi."
Chu Linh thở phào nhẹ nhõm, xoa đầu nàng: "Nói linh tinh gì thế, chúng nghiên cứu qua. Ngói thể ngăn chặn quá trình ăn mòn của mưa đen, ngươi trốn trong nhà thì sẽ ."
Ít nhất, ngói và đá thể tránh mưa trong bảy ngày.
Nhà tranh thì nguy hiểm hơn.
lúc đồng nghiệp gọi, Chu Linh đành lưu luyến rời .
Trước khi , còn mỉm ghé tai Bình An : "Vừa , lén che ô cho bông sen nhỏ của ngươi ở nhà họ Ngôn."
"Chỉ là, bông sen nhỏ héo úa nhiều quá." Chu Linh chút tiếc nuối.
thê tử , sen héo úa nghĩa là nàng càng ngày càng giống một phàm, cũng gì thêm.
Hắn xa, xe ngựa vẫn thể thấy Bình An đang tại chỗ .
Bình An vẫy tay, Chu Linh mới đầy lưu luyến rời .
"Ta chỉ là... sợ kịp lời tạm biệt." Bình An khẽ thì thầm.
Trong nhà, bộ nhà họ Chu đều mỉm nàng, dù nàng thể sinh tôn tử, nhà họ Chu hề chút oán trách nào với nàng.
Trái , họ thường xuyên dạy dỗ con cháu trong phủ rằng chăm sóc hai khi về già.
"Ôi, rốt cuộc là chuyện gì xảy thế ? Thật là thời buổi rối loạn."
"Trời giống như thủng một lỗ, mưa cứ mãi ngừng. Đây là mưa gì ?" Chu lão thái thái thở dài.
"Tổ phụ tổ mẫu, cha mẫu , Bình An ngoài thăm tỷ tỷ." Bình An mỉm .
Nhà họ Chu đều nàng và Tuệ Tuệ là tỷ cùng một , tình cảm hai tầm thường nên cũng ngăn cản.
"Bên ngoài mưa đen hại , Bình An , ngươi cẩn thận đấy." Lão thái thái quý nàng.
Bình An mím môi, nàng suy nghĩ một lúc.
"Tổ mẫu, ngài giữ gìn sức khỏe. Bình An dạy cho nha cách xoa bóp huyệt đạo, bình thường việc gì thì để nàng xoa bóp cho ngài."
"Bình An lẽ sẽ ở trong cung với tỷ tỷ."
"Thời buổi rối loạn thế , Bình An ở bên, tỷ tỷ sẽ an tâm hơn."
Lão thái thái vốn dĩ chút lo lắng, thấy lời cũng gật đầu.
Bà nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, ân cần : "Về sớm đấy, nhớ giữ an . Linh ca nhi sẽ lo lắng cho ngươi đấy."
Bình An gật đầu, dập đầu hai lão nhân gia, nhưng sợ họ nghi ngờ.
Nàng tất cả thứ trong nhà họ Chu với ánh mắt lưu luyến, mới xoay rời .
Khi đến cửa, nàng huyễn hóa một chiếc ô màu xanh lá sen.
Hòa hợp với chiếc váy xanh nàng.
Đi con phố dài, khắp nơi đều là tiếng lóc thê lương và tiếng than vãn tuyệt vọng.
Tựa như nhân gian luyện ngục.
Bá tánh lưu lạc còn nơi nương tựa, tất cả đều tuyệt vọng.
Trời mưa đen như trút nước.
Lần , ngay cả phàm cũng thể thấy ánh sáng của đao kiếm bầu trời.
Thậm chí còn thể thấy từ xa, một lớp màng ánh sáng mỏng manh trong suốt, lung lay sắp vỡ.
Quân Hoa Đế Quân bay lơ lửng giữa trời đất.
Cơn mưa đen đều tránh khỏi ảnh của .
Hắn tam giới bằng ánh mắt bi thương, khẽ : "Ngươi vẫn chịu ?"
"Nhân gian vì ngươi mà gặp nạn, Thần giới liều c.h.ế.t bảo vệ ngươi, trách nhiệm của ngươi do tam giới gánh chịu, đây là điều ngươi mong ?"
Tất cả đều ngây khi thấy vị thần linh bay lơ lửng .