Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 371
Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:02:47
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái hộp gỗ chứa đầy tấm lòng của bộ Đại Việt , ôm cửa cung.
Bình An bên ngoài cổng cung, cánh cổng đỏ son với ánh mắt đầy bi thương.
"Tỷ tỷ, cảm ơn ngươi cho Bình An một cơ hội nữa, giúp Bình An xoa dịu nỗi bất bình. Được của ngươi, Bình An thật sự hạnh phúc." Bình An che chiếc ô màu xanh lá, từng một tiến cung.
"Tỷ tỷ, con dân của ngươi, trong lòng họ ngươi." Mắt Bình An đỏ lên.
Nàng ngước mắt Quân Hoa Đế Quân trung.
Cùng với các vị thần đang âm thầm chiến đấu bầu trời.
Trong mắt Quân Hoa Đế Quân chỉ Tam Giới, xưa nay luôn công bằng nghiêm minh.
Nàng sớm đoán , sẽ ép buộc tỷ tỷ của xuất hiện.
Bình An chợt lóe , xuất hiện bên ngoài phòng sinh.
Lâm thị đến khàn cả giọng, nhờ A Nguyệt đỡ mới thể lên: "Tuệ Tuệ của , một ngày một đêm , Tuệ Tuệ của đây. Có chuyện gì thì hãy nhắm cái già , đừng khổ hài tử của nữa." Lâm thị quỳ xuống đất, trán đập đến chảy máu.
Đang thì cung nhân vội vã chạy đến, ôm trong lòng một chiếc hộp gỗ.
"Là vạn chữ phúc do bách tính mang đến..."
Huệ Di vội vàng đón lấy: "Mẫu hậu, ngài xem nên mang ?" Huệ Di lo lắng Thái hậu, Thái hậu cũng đợi bên ngoài suốt một ngày một đêm, cả già ít.
"Phàm nhân sinh con, vốn tục cầu trăm chữ phúc để bảo bình an. Vạn chữ phúc là tấm lòng của bách tính, mang ." Tay chân Thái hậu lạnh ngắt, sắc mặt tái nhợt.
Bà đỡ liên tục mang từng chậu nước , trong khí hoà lẫn với mùi m.á.u tanh.
đứa con trong bụng Hoàng hậu vẫn thể đời.
Huệ Di gật đầu, đẩy cửa bước .
Trong phòng ngập tràn mùi m.á.u tanh, thấy vẻ mặt nghiêm trọng của trong phòng, tim nàng chợt thắt .
Cung nhân lập tức đóng cửa, sản phụ thể gió lùa.
"Hoàng , đây là vạn chữ phúc do bách tính bên ngoài cung nương nương khó sinh mà đặc biệt gửi đến." Huệ Di thấy Tuệ Tuệ giường sinh mặt còn chút máu, nước mắt suýt rơi xuống.
Mở chiếc hộp gỗ, lấy vạn chữ phúc.
Đây là một chiếc chăn gấm mỏng, đó thêu dày đặc những chữ "phúc".
Có chữ xiêu xiêu vẹo vẹo, chữ thậm chí là chữ phúc, nhưng chứa đựng đầy thành ý.
Trăm chữ phúc quý giá.
Vạn chữ phúc càng vô cùng quý hiếm.
Mỗi chỉ thể thêu một chữ phúc, nhờ khác . Hầu hết những đều học thêu ngay tại chỗ.
Hơn nữa, mỗi thêu phúc đều ăn chay ba ngày, trong lúc thêu lẩm nhẩm kinh văn trong lòng.
Đây là một việc vô cùng rườm rà, cũng vô cùng thử thách sự thành tâm.
Không khó hiểu khi vạn chữ phúc thêu từ khi Tuệ Tuệ mang thai, đến giờ mới đưa cung.
Phó Cửu Tiêu giật tỉnh táo, gần như run rẩy nhận lấy chiếc chăn gấm.
Vừa cầm lên, ngẩn .
Ngay đó, đắp chiếc chăn gấm lên của Tuệ Tuệ.
Rõ ràng cảm nhận sinh mệnh của Tuệ Tuệ đang dần trôi , nhưng lúc nàng ngỡ ngàng.
"Đây là..."
Chỉ thấy những chữ "phúc" tỏa ánh sáng vàng nhạt, len lỏi qua các đường thêu.
Vô chữ "phúc" bay lơ lửng trong trung, lập tức ngăn chặn sự bài xích giữa trời và đất.
"Nương nương, thấy đầu , nương nương!!
Nô tỳ thấy đầu của đứa nhỏ , xin ngài cố gắng, nhanh lên!!" Bà đỡ kinh ngạc kêu lên.
Bà từng đỡ đẻ cho một sản phụ nào khó khăn như thế .
Rõ ràng tướng thai , nhưng đứa nhỏ mãi vẫn chịu .
Thậm chí chỉ bắt đầu, tình trạng của sản phụ liền nhanh chóng.
Lúc , mấy bà đỡ bắt đầu bận rộn hơn bao giờ hết.
Nữ y tiến lên bắt mạch: "Tim đập mạnh hơn, nương nương hồi phục chút sức lực."
Phó Cửu Tiêu nắm c.h.ặ.t t.a.y Tuệ Tuệ, chịu buông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-371.html.]
Cung nhân cố gắng kéo ngoài, nhưng chỉ cần Phó Cửu Tiêu một cái liếc lạnh lùng thì ai dám thêm gì nữa.
Nữ tử sinh sản là nơi m.á.u me, từ đến nay cho phép nam nhân bước .
Phó Cửu Tiêu quan tâm đến những điều .
Trong điện, tiếng kêu của Tuệ Tuệ vang lên, Lâm thị ngã quỵ xuống đất.
"Tuệ Tuệ tỉnh táo hơn . Tuệ Tuệ... Tuệ Tuệ của nương..." Lâm thị sụp xuống đất, rõ ràng là thể dậy.
Bình An thở phào nhẹ nhõm, nàng ngước mặt lên Quân Hoa Đế Quân trung.
"Ngươi vẫn chịu xuất hiện ? Ngươi định trơ mắt Tam Giới diệt vong ư?"
"Thần giới đổ m.á.u khắp mặt đất, họ vẫn đang bảo vệ ngươi đấy." Quân Hoa Đế Quân nhíu mày, lộ một tia giận dữ.
Bình An hít một thật sâu,"bịch" một tiếng, quỳ xuống mặt Lâm thị.
"Nương, Bình An xin từ biệt ngài tại đây. Xin nương hãy nhắn với tướng công rằng, thê tử của , tức phụ nhà họ Chu, vui." Bình An dập đầu ba cái Lâm thị.
Sau đó nàng bay lên giữa trung.
Ao sen lớn ở hậu viện nhà họ Ngôn bỗng chốc hóa thành từng đốm xanh lá, từ từ chìm cơ thể nàng.
Thân hình nàng ngày càng rõ ràng hơn.
Nàng trung, vẻ mặt nghiêm nghị về phía Quân Hoa.
"Ta và nàng cùng chung dòng máu, cùng nguồn linh hồn. Ta nguyện tỷ tỷ cứu thế." Giọng nàng mang theo vài phần hào sảng, dù giữa trời cao, cũng cảm nhận một ánh mắt nóng bỏng và kinh sợ.
Nàng dám đầu .
Nàng , đó là Chu Linh.
Chu Linh như điên cuồng ngã khỏi ngựa, chạy về phía nàng.
"Bình An!!"
Bình An lắc đầu, cứng rắn .
"Quân Hoa Đế Quân, Bình An cũng thể." Bình An hít sâu một , ánh mắt đầy quyết tâm.
Quân Hoa Đế Quân khẽ nhíu mày.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ngươi? Từ đầu đến cuối các ngươi khác ."
"Nàng là Thần Sáng Thế, mang trong năng lực tạo thế, còn ngươi chẳng qua chỉ là tình căn của nàng."
"Năm đó, Thiên Đế lẽ nên mềm lòng. Rõ ràng nhổ bỏ tình căn, nhưng đem nó nuôi dưỡng trong Thần giới. Cuối cùng để tình căn hóa linh, tái sinh lực sống và sinh ba hồn bảy phách, trở thành một cá thể độc lập."
Quân Hoa Đế Quân chút cảm tình, lúc càng tỏ vô tình hơn.
"Ta... Ta trở thành một cá thể độc lập, cũng thể gánh vác trách nhiệm giống như tỷ tỷ."
"Quân Hoa Đế Quân, tỷ tỷ bao giờ nợ ai cả, tỷ tỷ sống như thế nào, ngươi quyền can thiệp!"
Quân Hoa Đế Quân khẽ một tiếng.
Tiên Quân như trích tiên xuống chúng sinh: "Nàng nợ ai, nhưng chỉ với một nàng thì thể cứu cả Tam Giới. Nặng nhẹ thế nào, há thể so sánh?"
"Tình cảm nam nữ, tất cả chỉ là tình yêu nhỏ bé. Tình yêu nhỏ thể sánh với tình yêu lớn ?"
"Hai đứa nhỏ của nàng, cũng nên tồn tại đời!"
"Chắc chắn sẽ gây rối loạn cho chúng sinh Tam Giới!"
"Ngươi là tình căn của nàng, dù ngươi trở thành một cá thể độc lập, cũng thể thành nàng! Trời đất chúng sinh, ai thể thế nàng!"
Sắc mặt Bình An tái nhợt: "Ngươi đừng hại tỷ tỷ của và hai đứa nhỏ, sẽ lấp kết giới, sẽ sửa chữa kết giới!"
"Ta sẽ vá kết giới!"
Bình An cắn chặt môi, về phía Tam Giới, thấy chỉ còn một vùng tan hoang.
Bầu trời như xé toạc, khắp nơi đều rò rỉ những sức mạnh thuộc về nhân gian.
Bình An đầu về phía Chu Linh, chỉ khẽ: "Hãy quên !"
Cả nàng bay lên trung, tỏa ánh sáng nhạt màu xanh lục.
Từng chút một bay lên phía Thần giới.
"Không, ! Bình An, Bình An!!" Chu Linh gào thét như điên dại, nhưng vẫn thể ngăn cản sự tan biến của Bình An.
Khóe mắt Bình An rơi một giọt nước mắt, nàng vốn là tình căn, là một phần của Tuệ Tuệ.
Được sống như một đời, đủ .