Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 374

Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:02:55
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Cửu Tiêu ngã xuống giữa cơn mưa, mất hết tri giác.

Ánh nắng ấm áp chiếu rọi khắp mặt đất.

Chim chóc bay lượn bầu trời, hoa cỏ mặt đất mưa lành tưới tắm, trông tràn đầy sức sống.

khi xa, chỉ thấy một màu trắng tang tóc, một màu trắng chói mắt kéo dài vô tận.

Mọi đều tháo xuống thần giữa cửa, tháo bỏ đèn lồng đỏ.

Thay đó là treo đèn lồng trắng.

Khắp nơi đều dựng những tấm khăn trắng.

Tai thấy tiếng nghẹn ngào đầy đau thương.

Dưới đất rải đầy tiền giấy, cửa mỗi nhà đều đặt một chậu đồng, nam nữ già trẻ đều mặc áo trắng, quỳ mặt đất.

Khói trắng lượn lờ bốc lên, tiền giấy đốt cháy bay khắp trời.

Thậm chí những đứa nhỏ nghịch ngợm giờ cũng lặng lẽ quỳ bên cha , thành kính đốt tiền giấy.

Cả thành chìm trong màu trắng tang tóc, bầu khí trong hoàng cung càng thêm tĩnh mịch đến đáng sợ.

Phó Cửu Tiêu ôm chặt chiếc chăn vạn chữ phúc, xưa nay nghiêm cẩn trầm tĩnh như , giờ đây như mất hồn phách.

Tóc tai rũ rượi, quần áo nhăn nhúm, trông như một mất hồn.

Thái hậu qua một đêm thêm nhiều tóc bạc, thấy Phó Cửu Tiêu như , liền khẽ rơi nước mắt.

"Hai hài tử cả đêm uống giọt sữa nào, ngươi xem chúng ?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Giọng Thái hậu khàn đặc, bà khuyên bảo gì nhiều, chỉ khẽ.

"Tuệ Tuệ dốc sức để hai đứa nhỏ cho ngươi, ngươi chúng ? Ngươi vẫn thấy dáng vẻ của chúng ?"

"Giống y như Tuệ Tuệ."

"Có lẽ con liền tâm, cảm nhận sự của mẫu . Sau khi sinh, chúng uống giọt sữa nào, các bà v.ú đều quỳ ngoài điện, ngươi xem ?" Thái hậu thở dài.

"Nàng để hai hài tử cho ngươi, để chúng c.h.ế.t đói."

Giờ nghĩ , lẽ ngay từ đầu Tuệ Tuệ dự liệu ngày hôm nay.

Nàng sinh thông minh, tuy vẻ ngốc nghếch nhưng thực suy nghĩ quá nhiều.

Nàng từng thêu may, nhưng sớm chuẩn sẵn quần áo cho hài tử.

Nàng sẽ nên để hai đứa nhỏ ràng buộc Hoàng đế và nhà họ Ngôn.

Nhà họ Ngôn yêu nữ nhi như mạng, nếu hai đứa nhỏ, e rằng họ cũng sẽ theo.

Tối qua, nhà họ Ngôn liên tục mời ba thái y, tình trạng của Lâm thị .

Phó Cửu Tiêu lặng chỗ quen thuộc của Tuệ Tuệ, phản ứng gì.

Thái hậu xoa trán, gắng sức mở cửa điện, vẫy tay gọi cung nhân ngoài cửa.

Cung nhân lập tức dẫn bà v.ú trong.

Hai bà v.ú mỗi bế một đứa nhỏ trong tay.

Bọn nhỏ cả đêm ăn uống, trông phần yếu ớt, mắt lim dim ngủ yên.

Cái tã quấn quanh , là do Lâm thị dùng vải Vạn nhà may.

Quần áo , là do Tuệ Tuệ tự tay .

Trong chăn còn gạo Vạn nhà.

Bà v.ú đặt hai đứa nhỏ bên cạnh Phó Cửu Tiêu.

"Trước khi nương nương , nữ nhi nhi tử, nên dùng cùng một màu. Hai đứa nhỏ sinh giống , đại hoàng tử thích nháo, lên tiếng lớn."

"Đây là tiểu công chúa. Tính cách tiểu công chúa dịu dàng, thường thích nháo."

Bà v.ú đặt đứa nhỏ bên cạnh .

Phó Cửu Tiêu đảo mắt một chút.

Trái tim khô cằn c.h.ế.t , rung động một chút.

Hai đứa nhỏ trong tã lót cũng nhẹ nhàng mở mắt .

Phó Cửu Tiêu run rẩy đưa tay về phía hai đứa con, đôi mắt đen sẫm, chằm chằm chúng.

Trái tim khẽ run lên.

Hắn từng thấy Tuệ Tuệ khi còn bé, hai đứa nhỏ giống với hình ảnh trong ký ức đến lạ kỳ.

Như thể đang thấy Tuệ Tuệ thuở nhỏ.

Bàn tay nhẹ nhàng lướt qua hàng lông mày và đôi mắt của đứa nhỏ, đôi mắt giống hệt với Tuệ Tuệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-374.html.]

Chỉ là Tuệ Tuệ phần mũm mĩm hơn.

Tuệ Tuệ , thấy đáng yêu.

Thái hậu dẫn theo cung nhân lui ngoài.

Trong điện chỉ còn ba họ.

Phó Cửu Tiêu cách bế con, chỉ từng bế một Tuệ Tuệ khi còn nhỏ.

Hắn gần như cứng đờ, ôm hai đứa nhỏ lòng, đứa nhỏ vẻ cảm thấy thoải mái, cặp lông mày nhỏ nhắn xinh xắn cau .

Nếu mở tã lót chỉ bên ngoài, hai đứa nhỏ giống hệt , thể phân biệt nam hài là nữ hài.

"Ơ ơ... a a..." Nhi tử giơ nắm đ.ấ.m nhỏ lên, miệng thổi bong bóng, ơ ạ như đang gọi cái gì đó.

Nữ nhi một cái, nhắm mắt ngủ tiếp, dường như chút lạnh lùng.

"Thì , đây là sự ràng buộc mà nàng để cho ." Khiến thể cùng nàng .

Tưởng rằng thể giữ Tuệ Tuệ.

Không ngờ, chính là bản .

Phó Cửu Tiêu khẽ nở một nụ đau khổ, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán hai đứa nhỏ.

Đứa nhỏ mới sinh càng lúc càng hưng phấn, giơ nắm đ.ấ.m hồng hào nhỏ, chảy nước miếng. Đây là nhi tử.

Nữ nhi thì lim dim ngủ nhíu mày , dường như thích hôn.

Gần trưa, Phó Cửu Tiêu vẫn ngoài, Thái hậu sốt ruột đến mức khóe miệng sưng lên.

Một tiếng "két" vang lên.

Mắt Vương công công sáng lên: "Bệ hạ." Vương công công trông tiều tụy nhiều.

Đôi mắt vốn trầm lặng của Phó Cửu Tiêu giờ thêm một tia sáng, nhưng vẫn giống như vực sâu gợn sóng.

Toàn trở nên thâm trầm, khó ai thấu.

Chỉ khi hai đứa con, ánh mắt mới sinh động hơn một chút.

"Để bà v.ú cho hoàng tử và công chúa b.ú sữa." Giọng Phó Cửu Tiêu khàn khàn.

"Hoàng hậu băng thệ, Đại Việt quốc tang, cứ để nhà họ Chu lo liệu." Phó Cửu Tiêu đau đớn vô cùng, nhưng vẫn cố gắng vững.

Thái hậu khẽ thở phào.

Bà sợ rằng Hoàng đế sẽ gục ngã, từ đó mà suy sụp.

Giờ nghĩ , lẽ Tuệ Tuệ tính toán đến ngày hôm nay khi để hai đứa con.

Bà v.ú bế hai đứa nhỏ , lâu , mặt họ lộ vẻ khó coi mà trở .

"Bệ hạ, hai đứa nhỏ vẫn chịu b.ú sữa."

Nà v.ú thấy sắc mặt bệ hạ , hạ giọng : "Rõ ràng hoàng tử và công chúa môi khô nứt, yếu ớt đến mức mở nổi mắt nhưng khép miệng, chịu uống sữa."

Thậm chí còn phản kháng.

Ánh mắt của Phó Cửu Tiêu sâu thẳm, mím môi : "Hãy lấy ít sữa dê hoặc sữa bò đến."

Cung nhân đáp: "Ngự thiện phòng sữa bò, nô tỳ sẽ lấy một ít."

Sữa bò mang đến, Phó Cửu Tiêu cầm một cái thìa nhỏ, sợ nghẹn con.

Thìa chỉ đựng một phần ba sữa bò, Phó Cửu Tiêu vụng về đưa thìa đến miệng hoàng tử.

Đứa trẻ đó phản kháng nhũ mẫu, bỗng dưng ngửi ngửi mũi.

Mở mắt liền há miệng.

Phó Cửu Tiêu thử cho tiểu công chúa, tiểu công chúa dường như lười biếng, há miệng mà mở mắt.

cả hai đều uống một ngụm.

Hai đứa nhỏ dù mới sinh nhưng thể hiện những tính cách trái ngược.

"Thật ngờ chúng phản kháng sữa bò." Bà v.ú bên cạnh Thái hậu ngạc nhiên .

Thái hậu nghĩ đến điều gì, đôi mắt đỏ lên.

"Mẫu của chúng là thần linh thanh tú như , chúng ăn sữa của phàm?"

"Hai đứa nhỏ , ai cũng thể nuôi dưỡng ." Thái hậu cũng thở dài, hai đứa nhỏ , sinh linh tính.

"Thôi , bà v.ú kinh nghiệm, cứ để họ ở trong cung chăm sóc con trẻ." Thái hậu xong, mấy bà v.ú đều thở phào nhẹ nhõm.

Tốn cả nửa canh giờ, hoàng tử và công chúa nhỏ mới ăn một bữa sữa no nê.

Khi con ngủ, Phó Cửu Tiêu lặng lẽ đôi má của hai đứa nhỏ.

Trong điện khắp nơi đều là thở của Tuệ Tuệ.

Cả chìm trong cái c.h.ế.t tĩnh lặng, như bóng tối bao phủ.

Loading...