Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 401

Cập nhật lúc: 2025-07-21 23:38:20
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc uyên thánh chủ trợn tròn mắt.

"Sát sát sát thê chứng đạo?" Giọng của Ngọc uyên thánh chủ chút hoảng sợ.

"Đến lúc đó hãm sâu , bằng như bây giờ ngoài cuộc." Trong mệnh phổ, tình yêu của thiếu niên đối với nữ tử, từng chút hồi đáp nào.

Ngọc uyên thánh chủ xa hơn.

Một khi là thanh mai trúc mã, một khi sống c.h.ế.t , một khi tình bạn thuở nhỏ, thì khả năng động tâm là lớn!! Nếu chỉ sống bình thường, lẽ còn thể thuận lợi vượt qua.

Không trải qua gian nan, trái tình cảm nhạt nhẽo.

Quân Hoa vẫy tay, cầm cuộn giấy trong tay.

Phía , Ngọc Uyên cũng xem, sợ rằng kết cục chính là do Quân Hoa tự quyết định.

Cắt đứt tình yêu, thành công vượt kiếp.

"Ta tuyệt đối sẽ động lòng." Quân Hoa Đế Quân nhíu mày, rời khỏi vườn đào, trở về Vô Vọng Sơn.

Núi Vô Vọng là đạo tràng tu luyện của Quân Hoa Đế Quân.

Núi Vô Vọng lạnh lẽo, bốn phía đều là vùng hoang vu.

Khắp nơi đều mang màu lạnh nhạt, chút nào của mùa xuân.

Điều duy nhất mang thở xuân chính là cái cây đào non nớt ở sườn núi.

Cây đào chỉ to bằng ngón cái, nhưng cành nở đầy hoa đào nặng trĩu.

Mặt đất phủ một lớp màu hồng nhạt, cánh hoa rơi xuống vai Quân Hoa Đế Quân, rơi tóc, khiến ngẩn một chút.

"Đế Quân, rốt cuộc ngài tìm thấy hạt giống cây đào ở ? Năm đó rõ ràng bàn đào còn thể trồng , chỉ cây sống ." Tiểu đồng thanh y tò mò hỏi.

Quân Hoa Đế Quân thành thần nhiều năm, vẫn luôn áp chế đại kiếp.

Khiến cho núi Vô Vọng khí u ám của bao trùm suốt năm, linh thực đều thể sống sót.

Chỉ cây , bén rễ nảy mầm.

Quân Hoa Đế Quân rũ mắt, cái ...

Là tình căn của vị tiểu Thiên Đạo .

Quân Hoa Đế Quân giải thích, đầu trở về trong tẩm điện.

Lúc , tiểu song bào thai cũng đang mang theo một cái bao to...

Đứng ở ngoài Nam Thiên Môn.

"Về nhà thôi, cha ngươi nhớ ..."

"Nghe nương ngươi sắp ngưng thành, ngươi về nhà xem ?" Đế Âm đầu về phía nhiều thần linh phía .

Tất cả đều bằng ánh mắt cầu xin.

Bảy ngày !!

Đã tới cực hạn ! Họ tới giới hạn !! Cầu xin đưa trở về.

"Ngôn Ngôn nhớ cha , nhưng cũng nhớ thúc thúc, bá bá..."

"Các thúc thúc đều rơi lệ, nỡ rời xa Ngôn Ngôn ?" Tiểu cô nương bám Nam Thiên Môn chịu .

"Đã sẽ ở thêm vài ngày mà. Mới chỉ bảy ngày..."

Đám thần linh phía vội vàng lau nước mắt, mặt mang nụ , đồng loạt vẫy tay : "Về , chúng mặc kệ việc nhớ ngươi, cũng thể để ngươi xa rời mẫu ."

"Nhanh về , đừng để cha lo lắng." Đế Âm từng ngón từng ngón tách tay nàng khỏi cột của Nam Thiên Môn.

Mà nha đầu móc cả hai chân .

Đế Âm đau đầu chịu nổi, trực tiếp nhổ cả cánh cửa Nam Thiên Môn.

Không cần nữa, cần nữa!

Cửa lớn cũng cần nữa!

"Nếu ngươi nỡ xa Nam Thiên Môn, thì mang cả về nhà ." Cùng lẫn cửa, Đế Âm nhổ cả Nam Thiên Môn .

Trực tiếp gửi về nhà.

"Hừ, đến lúc đó Đọa Thần giới tìm , sẽ ..." Tiểu Ngôn Ngôn khoanh tay, hung hăng đáng sợ đe dọa Đế Âm.

Đế Âm khổ : "Hôm nay ngươi còn ngoài, Đọa Thần giới trực tiếp đóng cửa."

Ngươi lấy thể của Na Tra để bột sen, lấy tro cốt của Đạo Tổ để hấp bánh bao, mang bộ Phật môn hạ giới, đem Ngọc Uyên Thánh chủ ngâm rượu thuốc, chuyện .

Đã sớm truyền khắp tam giới.

Đọa Thần giới còn bằng Phật môn, đủ để ngươi lăn lộn? Chỉ sợ ngươi đến, ngay cả cửa giới cũng đóng .

Hai đứa oa oa Thần giới đóng gói trong đêm trả về trần gian, hai cõng theo cái tay nải to, cổng cung với vẻ mặt ngây ngẩn.

Thần sử đưa bọn họ hạ giới, trực tiếp biến mất thấy.

Sau một lúc...

Tiểu Hoài Chi nhẹ nhàng hỏi: "Muội , bọn họ đón chúng nữa ?"

Trong mắt tiểu Ngôn Ngôn lấp lánh một tia ánh sáng.

Nắm tay ca ca, nhảy nhót về phía cổng cung.

"Về nhà thôi... ai cũng sẽ đến đón chúng ."

"Ca ca, nhanh lên, về nhà thôi..." Tiểu nha đầu đắc ý lắc lư, mặt đầy nụ .

"Không ai thể cướp chúng khỏi cha ..." Tiểu cô nương hớn hở.

Cha ngăn cản , mẫu cũng ngăn .

Họ thể chống tam giới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-401.html.]

...

Nàng thể nha.

Nàng thấy mẫu ép đến chết, thấy mẫu biến thành những ánh lấp lánh, trở thành linh khí bổ sung cho vạn vật.

Đã thấy sự căm hận của phụ , cũng thấy phụ nháy mắt tóc bạc trắng trong tuyệt vọng.

Nàng cũng thấy bà ngoại trong đêm khuya lặng lẽ.

Cũng thấy tiểu dì đôi khi ngây ngẩn, đôi khi như xuyên qua nàng, thấy một khác.

Mẫu nàng là bác ái và thiện lương.

Nàng và mẫu giống .

"Muội , cái là cái gì ?"

Ca ca tò mò hỏi khi nắm lấy hồ lô nhỏ bên hông .

Tiểu Ngôn Ngôn ngơ ngác một lúc, đó từ túi lấy hồ lô nhỏ đưa cho ca ca.

Hồ lô nhỏ trông như từ ngọc, vẫn là loại ngọc trong suốt và chất lượng tuyệt. Có thể mơ hồ thấy những bọt nước như đang chảy hồ lô.

Trên hồ lô còn tua rua, trông .

Chỉ điều...

Hồ lô nhỏ nhiều một chút.

"Một cái, hai cái, ba cái..."

"Wow, tám cái hồ lô kìa... thật ." Mỗi hồ lô nhỏ chỉ bằng kích thước ngón tay, cực kỳ tinh xảo.

Tiểu Ngôn Ngôn nheo mắt , mềm mại đáng yêu.

"Ta ở Thần Giới, gặp một cây hồ lô, vô tình hái xuống. Ừm... tặng ca ca." Nàng dùng dây đỏ xâu , buộc cổ tay ca ca.

Nàng nhẹ nhàng một phép ấn, hồ lô nhỏ liền biến mất.

Chỉ điều, cổ tay xuất hiện một dấu ấn hình hồ lô.

"Không cho khác thấy, đây là bí mật của chúng nha." Muội nựng lấy má mũm mĩm của ca ca, chụt một cái.

Tiểu ca ca lập tức mắt sáng lấp lánh: "Vậy thì cùng móc tay, đảm bảo cho ai ."

"Đây là lễ vật của cho ." Nói với giọng ngọt ngào, trông như một hài tử ngốc nghếch.

"Đây là bí mật của chúng ."

"Chúng gặp mẫu . Mẫu lắm nha..."

"Cuối cùng cũng ngoài nữa..." Hai đứa nhỏ nắm tay , ca ca thư thái lẩm bẩm.

Muội ca ca, đúng , cuối cùng cũng ngoài nữa.

Cũng đối mặt với ánh thèm thuồng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Từ khi sinh , nàng giống ca ca.

Ca ca là một phàm thực thụ.

Không nhớ mẫu ép đến chết, nhớ phụ tóc bạc trong chốc lát, nhớ bà ngoại hộc máu.

nàng thì nhớ.

Sau khi mẫu rời , phụ vì mẫu sống dám ngừng nghỉ.

Trong bóng tối thường thần linh hoặc ma quái, đột ngột xuất hiện bên cạnh nôi, ánh mắt đầy thèm thuồng, đầy tính toán, cũng đầy hy vọng.

Có lẽ họ yêu thương nàng và ca ca, nhưng tình yêu của họ lẫn lộn quá nhiều điều.

Thỉnh thoảng họ gặp , sẽ tranh giành quyền sở hữu của nàng và ca ca mà đánh trận lớn.

ai hỏi qua, ý kiến của bọn họ.

Có lẽ đối với họ mà , điều đó quan trọng.

Cũng như mẫu năm đó, vì mang trong năng lực lớn, nên tự động gánh vác trách nhiệm bảo vệ thế gian.

Không ai hỏi về lựa chọn của nàng, cũng ai quan tâm đến lựa chọn của nàng.

Sau đó, họ bắt đầu công khai xuất hiện.

Mang theo sự quan tâm của họ, mang theo sự xem xét của họ, cố gắng thu hẹp cách.

Ca ca ngốc nghếch , thấy cái , cái cũng , nàng cũng bao giờ vạch trần.

Nàng từng thấy ca ca trốn trong chăn gọi mẫu , mắt hồng hồng còn dám .

Sợ rằng ca ca và bà ngoại lo lắng.

Ca ca thể rời xa cha , nàng cũng nhớ cha .

Cha giữ .

Vậy thì, chỉ thể tự cứu thôi.

Chuyến , nàng gần như khuấy động tam giới, khiến thứ rối tung lên.

Có lẽ, lâu nữa sẽ ai xuất hiện mặt nàng.

Không thể chịu đựng bao lâu?

Nàng xoa xoa tai, cố gắng ngăn chặn âm thanh lạ lùng bên ngoài.

, từ khi sinh , nàng thể thấy tiếng của vạn vật.

Thậm chí thể thấy ý thức của tất cả động vật, thực vật.

Chỉ cần nàng , nàng thậm chí thể kiểm soát cả thế giới .

Và tất cả những điều , ai .

Giống như nàng sinh thuộc về thế giới ... là Thiên Đạo.

Loading...