Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 404

Cập nhật lúc: 2025-07-21 23:38:27
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Có lẽ là duyên phận." Giang tiểu thư nhẹ, nhíu mày, che ánh sáng trong mắt.

Chưa kịp cửa điện, thấy tiếng của hai vị điện hạ và Thái hậu.

Cửa mở .

Giang cô nương rõ ràng cảm nhận bốn ánh mắt dừng gương mặt nàng.

Phó Cửu Tiêu chỉ liếc một cái, chuyển ánh mắt .

Nàng vẻ như nhận , tiến lên hành lễ.

"Dân nữ bái kiến bệ hạ, Thái hậu nương nương, Thái tử điện hạ, công chúa điện hạ."

Thái hậu quét mắt nàng, nhẹ nhàng vẫy tay, nụ mặt cũng nhạt vài phần.

Hoàng đế dậy: "Cửu Tiêu phiền mẫu hậu nữa, hai con khỉ quậy , phiền mẫu hậu ."

"Ngươi cứ yên tâm , lão bà tử sẽ ngươi quản lý hậu cung." Thái hậu .

Phó Cửu Tiêu liếc Giang Ngọc Nương một cái nào, mắt thẳng khỏi điện.

Giang cô nương nhẹ nhàng mím môi.

"Đây là kinh Phật do Ngọc Nương chép, may mắn kịp thời thành ngày mười lăm, đúng thể dâng lên." Giang cô nương đưa kinh Phật cho ma ma, đều chú ý thấy, vai áo nàng ướt hơn phân nửa, nhưng kinh Phật hề dính một giọt nước nào.

"Ngươi thật tâm."

"Thời tiết lạnh, đừng để cảm lạnh, đồ trong tẩm điện ." Thái hậu vẫy vẫy tay.

Giang cô nương cảm nhận , ánh mắt của hai đứa nhỏ vẫn luôn dõi theo nàng.

Ánh mắt của Thái hậu cũng sâu hơn một chút.

Ma ma bên cạnh : "Giang cô nương chính là vì vội vàng mang kinh Phật đến cho nương nương, trong thiên điện chuẩn sẵn quần áo, mong Giang cô nương đừng chê bai."

Giang cô nương thẳng thắn ngại.

Mỗi ngày đều đến thỉnh an Thái hậu, vì áo quần sạch sẽ mà va chạm quý nhân, nên trong nội điện đều chuẩn sẵn quần áo.

Thái tử điện hạ ngáp một cái: "Tổ mẫu, tôn nhi thấy buồn ngủ quá, cũng nghỉ tạm ở thiên điện."

"Ngôn Ngôn cùng ca ca với ."

Thái hậu mỉm gõ nhẹ lên trán hai đứa nhỏ.

"Các ngươi đều là những con khỉ tinh nghịch, ban đêm ngủ, bây giờ buồn ngủ. Đi , ngủ trưa xong bồi tổ mẫu dùng chút điểm tâm."

Mãi đến khi hai đứa nhỏ nắm tay ngoài, sắc mặt Thái hậu mới đột ngột trầm xuống.

Ma ma ngẩn .

"Nương nương, ngài ?"

Thái hậu vẻ mặt lạnh lùng hiếm thấy.

"Ngươi xem, Ngọc Nương gì khác so với ba năm ?" Thái hậu cầm chuỗi Phật châu trong tay, vẻ mặt bình tĩnh nhưng khiến khác cảm thấy chút khiếp sợ.

Ma ma suy nghĩ một lúc: "Giang cô nương năm , mười ba tuổi, nhỏ nhắn và cẩn trọng..."

"Thích ăn đồ thanh đạm, đặc biệt thích mặc..." Ma ma ngừng một chút.

"Nô tì nhớ rằng Giang cô nương tính tình dịu dàng, khí chất của vùng sông nước Giang Nam, luôn thích mặc những màu sắc nhạt. Một chút màu sắc sặc sỡ, nàng đều thấy là quê mùa. mấy năm nay..." Ma ma ngừng một chút.

Sở thích cũng đổi.

" , khuôn mặt trở nên tròn trịa, thích ăn ngọt và cay, tính cách cẩn trọng cũng dần dần trở nên tinh nghịch. Ngay cả vẻ mặt và những cử chỉ như chu môi, ngươi cảm thấy quen thuộc ?" Giọng điệu Thái hậu ngày càng lạnh.

Hôm nay đúng lúc gặp Hoàng đế, hình dáng của Giang Ngọc Nương đột nhiên chồng chéo lên .

Đó chính là sở thích của Tuệ Tuệ, phong cách ăn mặc của Tuệ Tuệ, và cả phong thái của Tuệ Tuệ nữa!!

Nàng đang bắt chước Tuệ Tuệ!! Không ngạc nhiên khi hai đứa nhỏ cảm thấy quen với nàng.

"Ta thật sự ngày nào cũng như con nhạn mổ mắt."

Mặt ma ma chút tái: "Khó trách, khó trách nô tỳ cảm thấy quen mắt." Những cử chỉ vô thức, những sở thích lộ , đều là của Tuệ Tuệ!

Giang gia .

Nảy sinh những suy nghĩ nên .

Còn lúc ở thiên điện(phòng bên).

"Xin hai vị điện hạ chờ một chút, Ngọc Nương chuyện với hai vị điện hạ." Ngọc Nương gọi hai vị điện hạ, nhẹ nhàng dỗ dành.

Tiểu Thái tử nghiêng đầu nàng một cái, gật nhẹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-404.html.]

Tiểu Ngôn Ngôn ghế, nghịch nghịch bình hồ lô nhỏ bên hông, khóe môi tự giác nhếch lên.

Cung nhân đang chờ ngoài cửa.

Hai vị tiểu điện hạ ghế, dáng thấp, chân ngắn đung đưa ghế.

Giang Ngọc Nương trong quần áo.

"Muội , chán ghét các tỷ tỷ khác mà ghét Ngọc tỷ tỷ nhỉ?"

"Thật kỳ lạ... Nhìn là thấy chút thiết."

Tiểu Thái tử ba tuổi vẫn hiểu, chỉ nhiều đến gần , đều ghét.

Chỉ duy nhất ghét Giang Ngọc Nương.

"Vì yêu nhà thì yêu cả đường mà." Tiểu Ngôn Ngôn khẽ.

Tiểu Thái Tử hiểu.

Hắn ngơ ngác và bối rối.

"Muội , buổi tối chúng về sớm thăm nương ? Hôm nay là ngày giỗ của mẫu , ở bên cạnh nàng thật ." Hai má tiểu Thái tử đỏ hồng, thích mẫu thơm mát.

Tiểu Ngôn Ngôn đột nhiên gật đầu: "Ừm."

"Nhắc mới nhớ, mẫu vẫn để vài bộ xiêm y ở đây." Mẫu thường xuyên đến thỉnh an Thái hậu, thi thoảng trời lạnh, sợ khí lạnh truyền cho Thái hậu, nên sẽ xiêm y tại đây.

Sau khi mẫu , Thái hậu sợ thấy đồ nhớ đến , nên tất cả đều treo ở đây.

Đang , từ trong phòng truyền tiếng bước chân.

Giang Ngọc Nương hít sâu một .

Kể từ ba năm , nàng ý vô tình tiến cung.

Quả nhiên, ở mặt hai vị điện hạ trở nên quen thuộc.

Tốn nhiều thời gian mới quen với hai vị điện hạ.

Thấy rõ mối quan hệ ngày càng thiết, nhưng nửa năm qua, nàng phát hiện hai vị điện hạ bắt đầu xa lánh .

Tháng thậm chí từng triệu kiến nàng.

Còn bệ hạ xây hành cung, rời khỏi kinh thành, nàng còn thể chờ đợi.

Hiện tại, nàng cúi đầu, thấy hình ảnh của trong gương đồng.

Chỉ cần trang điểm một chút, môi khẽ mím , bảy phần giống với nữ tử trong tranh.

Giang Ngọc Nương bước từ trong phòng.

Tiểu Thái Tử vốn đang chuyện với , ngẩng đầu lên, nét mặt lập tức tắt ngúm.

Tiểu Thái tử từ đến nay hòa nhã rộng lượng, từng vẻ mặt lạnh lùng như .

Tiểu công chúa nàng một cách chăm chú, Giang Ngọc Nương ánh của nàng cảm thấy run.

Nàng luôn sợ tiểu công chúa, .

Luôn cảm thấy đôi mắt sáng ngời, rành thế sự của nàng chứa đựng một sự thấu hiểu tất cả.

Giang Ngọc Nương hít sâu một , cử chỉ đều mang theo vài phần phong thái của Tuệ Tuệ.

Giống quá!

Quá giống!!

Ngay cả Bình An là ruột cùng một đẻ với Tuệ Tuệ, cũng từng giống như .

Bình An và Tuệ Tuệ tuy là giống , nhưng đều thể nhận ngay sự khác biệt giữa họ! Còn Giang Ngọc Nương, là giống hệt.

Giống như cố ý bắt chước thần thái của Tuệ Tuệ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nàng ...

Thay thế mẫu !

Tiểu Thái tử mấp máy môi, nhảy xuống ghế, gương mặt nhỏ nhắn màu trắng sữa tràn đầy tức giận.

Hắn khờ, nhưng dại!

"Đồ hỗn trướng, ai cho ngươi mặc xiêm y của mẫu hậu?!!"

Điều khiến tức giận nhất là hề nhận rằng, nàng luôn bắt chước mẫu ! Nàng thậm chí còn lén mặc xiêm y của mẫu !

Lòng của Tư Mã Chiêu, thiên hạ ai cũng !

Loading...