Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 405
Cập nhật lúc: 2025-07-21 23:38:29
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc mặt Giang Ngọc Nương thoáng trắng bệch, lúc nhẹ nhàng cắn môi , nước mắt rưng rưng.
"Ngọc Nương thật sự nỡ thấy điện hạ nhớ mẫu , nên mới hồ đồ như ." Nàng nhẹ nhàng nhíu mày, giống hệt như Tuệ Tuệ.
Kiểu tóc mà Tuệ Tuệ yêu thích, trang sức mà Tuệ Tuệ thường dùng, thói quen nhỏ của Tuệ Tuệ, xiêm y của Tuệ Tuệ...
"Điện hạ, Ngọc Nương thấy chiếc gối ướt của điện hạ..."
"Cũng thấy ngươi trốn núi giả, hâm mộ với tình mẫu tử của khác..."
"Cũng thấy ngươi ôm lấy linh vị nhỏ bé mà rơi lệ..."
"Ngọc Nương nỡ! Ngươi còn nhỏ như , gánh chịu tất cả điều !"
"Ngọc Nương từng nghĩ đến việc thế nương nương, Ngọc Nương nào tài đức gì để so sánh với nương nương. Ngọc Nương chỉ để điện hạ cảm nhận tình thương của ... chỉ điện hạ cảm thấy thiếu thốn." , c.h.ế.t sẽ mãi mãi thể vượt qua.
Hừ, năm đó nếu Ngôn Tuệ Tuệ chịu hiến tế, thì nhân gian đến nỗi nhà tan cửa nát, khắp nơi chịu khổ.
Giờ đây ngoại giới còn nhớ ơn và tưởng nhớ nàng, thật buồn .
Rõ ràng nàng c.h.ế.t thể cứu chúng sinh, mà nàng chịu!
Giang Ngọc Nương lặng lẽ rơi lệ.
Che giấu ánh mắt sắc bén đáy mắt.
Tiểu Thái tử tức giận đến mức mắt đỏ hoe, đồ c.h.ế.t tiệt, nàng mà dám lén mặc váy của mẫu .
Vân Mộng Hạ Vũ
Còn dám mơ tưởng nương của !
Lần đầu tiên gặp Giang Ngọc Nương, chính là lúc ôm bức tranh của mẫu và gọi "nương".
Lần gặp thứ hai, Giang Ngọc Nương tặng cho một con búp bê bằng vải. Con búp bê khâu từng mũi một, trông giống hệt Tuệ Tuệ.
Hắn một cái, thích ngay con búp bê. Vì nó hình dáng của nương.
Cho đến bây giờ, tiểu Thái tử vẫn ôm nó mới ngủ .
Hắn sợ ôm bức tranh, hỏng hình dáng của mẫu .
"Tình thương của ? Chắc là vì hậu vị cao quý nhất đó." Tiểu Ngôn Ngôn đột nhiên lớn.
Sắc mặt Giang Ngọc Nương biến đổi.
"Công chúa, ngài thể nghĩ như về Ngọc Nương? Ngọc Nương dám ý nghĩ vượt quá như thế."
Giang Ngọc Nương cúi đầu.
Ba năm qua, nàng luôn tìm hiểu sở thích của Hoàng hậu, thậm chí mua chuộc những hầu của Hoàng hậu năm xưa.
"Vượt quá? Ngươi dám mặc y phục của mẫu hậu, ngươi còn đủ vượt quá ?"
"Ngươi tính là cái thứ gì, mà cũng dám mơ tưởng đến phụ của bổn cung!" Sắc mặt công chúa ngay lập tức trở nên lạnh lẽo.
Ngay cả Thái tử cũng sợ hãi ngây .
Trong lòng Giang Ngọc Nương hoảng loạn, nắm chặt nắm tay, mà khác với những gì nàng nghĩ quá ? Hôm nay là ngày giỗ của Hoàng hậu! Đây cũng là lý do Thái hậu cung kính kinh Phật.
Ngày giỗ Hoàng hậu, hai đứa nhỏ mỗi năm ngày đều đặc biệt buồn bã.
Nàng cố tình chọn lúc hai đứa nhỏ mất cảnh giác nhất, trang điểm thành hình dáng của Ngôn Tuệ Tuệ.
Rõ ràng đây, tiểu Thái tử thiết với nàng, bây giờ, tất cả đều đổi!!
Rõ ràng họ khao khát tình thương của , lúc thấy sự chán ghét! Trước đây, như ! Rốt cuộc xảy chuyện gì?!
"Ngọc Nương từng nghĩ đến, Ngọc Nương chỉ hai vị điện hạ vui vẻ." Dù đến lúc , nàng vẫn học theo Tuệ Tuệ.
"Thái tử điện hạ một mẫu yêu thương , công chúa điện hạ, Ngọc Nương là vì Thái tử điện hạ."
"Phụt-" Tiểu Ngôn Ngôn bật .
"Mẫu ? Ngươi cũng xứng mẫu của chúng ?!"
"Nàng là công bằng vô tư, sinh thiện lương, vì dân hy sinh tính mạng, ngươi cũng xứng ?" Ánh mắt tiểu công chúa lộ một tia sát khí.
Trong mắt Giang Ngọc Nương thoáng hiện sự sợ hãi, cắn răng.
"Điện hạ, ngài thể ích kỷ như ! Hoàng hậu chết, nàng chết! Sẽ bao giờ trở , Thái tử vẫn cần nương, bệ hạ cũng cần Hoàng hậu, ngài còn nhỏ, ngài hiểu! Thay vì để ngoài kế mẫu..."
Hai đứa nhỏ lạnh lùng nàng.
Thái tử càng thêm phẫn nộ, lừa!
"Người thể xứng với cha, chỉ mẫu hậu!" Tiểu thái tử tức giận mắng.
Phó Tri Ngôn giơ tay vẫy vẫy, cửa kêu cọt kẹt mở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-405.html.]
Hai ma ma lực lưỡng im lặng xuất hiện.
Sắc mặt công chúa lạnh lùng, khiến sợ hãi.
Nàng giống như, còn mềm mại như thường ngày.
"Nếu ngươi thích khuôn mặt của mẫu hậu đến , thì lột xuống cho cùng xem ."
"Người , lột khuôn mặt , gửi cho Giang đại nhân. Rồi lột hết y phục của nàng, ném cửa nhà họ Giang..." Sắc mặt tiểu công chúa bình thản.
Muốn kế của , xem các ngươi mấy lớp da để lột!
Tiểu thái tử run rẩy, lén .
Muội là một con sói đuôi to!!!
Bình hồ lô ngọc cổ tay lấp lánh, tiểu Thái tử run rẩy hỏi.
"Muội , thường thấy tiếng trong hồ lô. Thật sự chỉ là hồ lô ?" Muội của , hình như điều gì đó khó lường!!
Tiểu Thái Tử nghịch ngợm bình hồ lô trong tay.
Hồ lô ngọc trong suốt lấp lánh, chạm cảm giác ấm áp và trơn mịn.
"Sao là hồ lô?"
"Tiếng đó là..." Giọng của khựng một chút.
"Dù gì đây cũng là hồ lô lớn lên ở Thần giới, lẽ sinh vài phần linh trí. Để thêm một đạo cấm chế là ..." Muội nhẹ nhàng chạm lên hồ lô một cái.
Hồ lô vốn đang khẽ run rẩy liền yên tĩnh ngay lập tức.
Tiểu Thái Tử cầm hồ lô, nghi hoặc một cái.
Thật sự là hồ lô thành tinh ?
Thôi kệ, lời đều đúng cả.
Hắn đầu lệnh xử phạt Giang Ngọc Nương.
Phó Tri Ngôn thấy ca ca phát hiện, lén thở phào một .
Nàng rẽ sang một góc khuất, lấy năm hồ lô còn bên hông.
Tổng cộng tám cái, nàng chia ba cái cho ca ca.
Nàng niệm một pháp quyết lên các bình hồ lô, lập tức hiện năm bóng hình.
Nếu kỹ, thể nhận một vài chi tiết đặc biệt.
Những đều mang phong thái tiên phong đạo cốt, thoạt ai cũng là những vị đại năng từ bi, phúc hậu.
Ừm, tất cả đều là các lão tổ thờ phụng ở các giới.
Trong đó một đầu trọc, chính là Phật Tông tiền nhiệm của Phật giới, viên tịch từ mấy vạn năm .
Phật Tông hiện tại chính là tử của ông .
Đây chính là vị lão tổ thực sự trấn giữ Phật giới!
Mấy vạn năm , ông hóa thành xá lợi tử viên tịch, nàng lén rút một tia thần hồn cuối cùng từ xá lợi tử.
Ngoài , còn một lão giả tóc bạc mày trắng, mặc một bộ đạo bào...
Đây chính là tàn hồn của Đạo Tổ, bảo hộ Đạo Tông.
Chỉ còn một tia duy nhất.
"Tiểu nha đầu, đào mộ thì thôi , dùng tro cốt của để hấp bánh bao cũng nhịn . Sao ngươi còn triệu hồi cả thần hồn của nữa hả?" Lão giả mặt đầy bất lực.
.
Mấy cái bầu hồ lô đều chứa tàn hồn của các vị lão tổ tông trấn môn ở mỗi tông phái.
Là bảo vật trấn giới đó.
Hằng ngày, các tử thức dậy đều đến tượng thần của lão tổ tông để lễ và dâng hương.
"Các ngươi ngoan ngoãn chút , đừng ca ca sợ."
"Nuôi dạy là của cha. Một ngày thầy, cả đời là cha. Không tìm các ngươi tính sổ thì còn tìm ai?"
"Ta mới chỉ hai ba tuổi thôi mà, bọn họ ép xa cha ruột. Ta trộm lão tổ tông của bọn họ để lý lẽ thì gì sai?"
Các giới vẫn phát hiện rằng tổ tông của trộm .
"Ở yên đó cho ." Cô bé tiện tay tạo một tầng cấm chế, phong ấn bọn họ trở .
Ai thể ngờ rằng, những cấm địa nghiêm ngặt nhất ở các giới, nàng thể tùy ý.