Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 406

Cập nhật lúc: 2025-07-21 23:38:32
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên ngoài vang lên tiếng huyên náo, tiểu Ngôn Ngôn nhảy nhót chạy ngoài.

Nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, tiểu Ngôn Ngôn nhảy chân sáo chạy ngoài.

Hóa , mới kéo Giang Ngọc Nương khỏi cửa điện, nhà họ Giang tin tức.

"Điện hạ, Giang đại nhân vội vã đến, hiện đang quỳ ngoài cửa điện." Hỗn Độn vẫn mang bộ dáng thiếu niên.

Đào Lục, Đào Nhuỵ nhíu mày.

"Vệ hạ ?" Đào Lục hỏi.

"Đang ở Ngự Thư Phòng nghị sự."

Giang đại nhân bước , thì Giang Ngọc Nương ép ở góc tường liền lớn: "Đại ca... Đại ca... Đại ca cứu . Nàng lột da mặt , nàng lột xiêm y của Ngọc Nương. Đại ca cứu ..."

"Đại ca mau cầu xin Thái hậu nương nương." Giang Ngọc Nương đến run rẩy, tóc tai bù xù.

Tất cả đều nghĩ Giang đại nhân tới xin tha, nhưng ngờ tuổi trẻ Giang đại nhân thẳng đến mặt nàng.

Giang đại nhân năm nay hai mươi bảy tuổi, đúng là thời điểm tuổi trẻ tuấn mỹ.

Lúc sắc mặt chút lạnh nhạt.

"Ngươi mặc xiêm y của ai?" Giọng của chút run rẩy.

Giang Ngọc Nương ngẩn .

Nàng và đại ca thực thiết.

Nhà họ Giang những năm đây sa sút, trong phủ đối với con cháu cũng chăm sóc chu đáo.

Đại ca lúc nhỏ từng bắt cóc lúc tết Nguyên Tiêu, khi tìm thì tâm hồn khép kín, lâu lâu mới chuyện.

Cũng vì thế mà bắt đầu xa cách nhà họ Giang.

Sau , sự thống khổ cha sinh nàng.

Có lẽ là do đại ca lạnh nhạt nên cha dồn hết tình thương cho nàng.

Những năm qua, nàng cưng chiều nhiều trong nhà họ Giang.

Sau đó đại ca tòng quân, lập chiến công hiển hách, hiện nay nhà họ Tạ chọn đồ , rạng rỡ gia tộc họ Giang.

Cha tự hào về đại ca, nhưng cũng hiểu, đại ca gần gũi với nhà họ Giang.

Cũng thiết với cha .

Thậm chí còn qua với các bên nhà họ Giang.

Huống chi là giúp đỡ nhà họ Giang.

Còn bản nàng thì ?

Nếu thể trở thành kế hậu, nhất định sẽ là hy vọng của nhà họ Giang.

Lúc , nàng bỗng cảm thấy chút hoang mang.

Không dám đại ca.

Chỉ thấy đại ca vốn thích quan tâm đến nàng, lúc túm tóc nàng, ánh mắt mang theo vài phần điên cuồng nàng.

Dưới đáy mắt chút thở mà cô nàng hãi.

"Ngươi xứng mặc xiêm y của nàng? Ngươi xứng học nàng? Ngươi nghĩ là thứ đồ gì?!"

"Nhà họ Giang thật sự dạy con!"

"Ta nhắc nhở ngươi từ lâu, học nàng nữa!" Giang đại nhân gần như nghiến răng .

Cha cưng chiều nàng hư hỏng.

Trong mấy năm qua, phát triển , nhà họ Giang đang đà thịnh vượng, năm ngoái định tìm cho một mối hôn sự .

Không ngờ, nàng dám táo bạo như !

"Đại ca... Đại ca, ngươi cứu . Ta học nữa, học nữa ."

đến giờ phút , nhưng từng cử chỉ của nàng vẫn đang học theo Tuệ Tuệ.

Giang đại nhân càng tức giận đến đỏ cả mắt.

"Bịch." Một tiếng.

Chỉ thấy quỳ xuống hai vị điện hạ.

"Nhà họ Giang dạy dỗ nữ nhi đúng cách, Giang mỗ đặc biệt đến xin lệnh, để gia quyến nhà họ Giang cùng xem hình phạt, nhằm răn đe khác." Giang đại nhân lạnh lùng câu , tiểu Thái tử mở to mắt.

Tiểu Ngôn Ngôn gật đầu: "Được."

Sắc mặt gì khác lạ.

Giang Ngọc Nương câu , lớn: "Ngươi lạnh lùng , kêu cha trục xuất ngươi khỏi gia môn. Mau mời cha , mau mời Thái hậu!" Giang Ngọc Nương thét lớn, cả nhà họ Giang cùng xem hình phạt?

"Thái hậu? Đây chính là ma ma do Thái hậu gửi đến, dạy Giang cô nương học quy củ." Đào Lục nhẹ một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-406.html.]

Âm mưu thế Hoàng hậu, nàng chắc đang mơ.

Cung nhân lập tức nhà họ Giang đón các tiểu bối tới, tất cả chỉ nghĩ nhà họ Giang phát đạt, Thái hậu triệu kiến.

Ai mà , cung thấy lớp da lột m.á.u me be bét.

Tiếng kêu thảm thiết ngớt.

Hỗn Độn còn bưng lớp da một vòng ở kinh thành.

Làm cho mấy nữ thế gia bệnh .

Bị dọa đến phát bệnh.

Nghe thấy cung, thấy hai chữ kế hậu, run lẩy bẩy.

Cặp manh oa mà Hoàng hậu để còn tàn nhẫn hơn cả Hoàng đế.

"Tại Giang đại nhân xin tha?" Tiểu Thái tử bàn của Hoàng đế, tiểu gia hỏa còn cao bằng cái bàn.

Phó Cửu Tiêu đặt bút lông xuống, nhẹ nhàng lắc đầu.

"Giang đại nhân từ nhỏ chứng bệnh sống khép kín. Sinh ít khi , chuyện cũng , như một tự phong bế ."

"Nhà họ Giang nhốt ở nhà, bên ngoài ai . Cho đến một năm đêm Nguyên Tiêu bắt cóc..."

"Sau khi tìm , kích thích mà phát bệnh."

Tiểu Thái tử chớp mắt: "Có nhà họ Giang cố ý bỏ rơi ?"

Phó Cửu Tiêu nhẹ: "Cũng ."

Nghĩ đến sự xa cách giữa Giang đại nhân và nhà họ Giang, lẽ, gần như là như .

"Vậy bắt cóc như thế nào tìm ?" Tiểu Thái tử đột nhiên hỏi.

Sắc mặt Phó Cửu Tiêu ngẩn , như chìm một hồi tưởng nào đó.

"Hắn, là nhờ một tiểu trưởng thôn mà cứu. Vô tình cứu..." Năm đó, Tuệ Tuệ lạc, thôn tìm trưởng thôn.

Sau khi tìm Tuệ Tuệ, lúc dọn dẹp ổ điểm mới phát hiện đang trong tình trạng thoi thóp bỏ rơi.

Thậm chí tên bắt cóc còn chịu mang .

Một bỏ rơi, thể gần gũi với nhà họ Giang chứ.

"Các đại nhân cung ?"

Trời mưa.

Đào Nhuỵ và Đào Lục cầm ô mái hiên, hai tiểu điện hạ yên lặng quan sát.

Hỗn Độn khẽ ho một tiếng.

"Vừa ... bệ hạ đang ở Ngự Thư Phòng, đám đại thần đó đang liều mạng khuyên can, ép bệ hạ lập hậu, mở hậu cung."

"Họ còn mạnh mẽ tiến cử nhiều cô nương."

"Hết đến khác dâng tấu chương, cố gắng gây áp lực lên bệ hạ."

Tất cả đều nghĩ rằng, Hoàng hậu chết, cuối cùng thể đưa nữ nhi nhà cung.

Ai ngờ ...

Vừa bước khỏi cửa Ngự Thư Phòng, liền tin tiểu điện hạ lột da cô nương nhà họ Giang, kéo một vòng quanh thành, khiến các cô nương trong phủ sợ đến ngất xỉu tại chỗ.

"Giờ đây, chắc hẳn họ lấy tấu chương."

Trong ánh mắt Hỗn Độn ánh lên chút ý .

Hắn len lén tiểu công chúa đang hành lang, tiểu công chúa là giống nàng nhất.

"Chúng sẽ thêm một kế nữa, đúng ?" Tiểu Thái tử kéo tay áo , giọng lo lắng.

"Sẽ ." Tiểu Ngôn Ngôn xoa xoa đầu.

"Đi thôi, mẫu còn đang đợi chúng ."

Hai đứa nhỏ nắm tay , nhảy nhót chạy .

Còn bước cửa, thấy mẫu hỏi cha: "Đám thần tử gây áp lực với ngươi ?" Tuệ Tuệ chống cằm, bàn Hoàng đế trong bộ long bào sáng chói.

mẫu , nàng vẫn toát lên vẻ trẻ trung của thiếu nữ chút phai mờ.

Đôi mắt vẫn sạch trong và thuần khiết như xưa.

tuổi nàng vốn cũng lớn.

"Sao thế ? Họ ngoan ngoãn lắm, vốn dĩ dâng tấu chương nhưng nhớ những điều của ngươi năm xưa nên hối hận ."

Phó Cửu Tiêu nghiêm túc dỗ dành.

Còn chuyện nữ nhi lột da khác, hề đề cập đến.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tuệ Tuệ bật , đôi mắt cong lên như trăng khuyết.

Loading...