Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 416

Cập nhật lúc: 2025-07-23 13:50:35
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Mộc là đích trưởng tử, lão thái thái chịu ? Vốn định cho trưởng tử cưới một thê tử của nhà tiên căn, để thể sinh con nối dõi ưu tú hơn.

Ai ngờ Khương Mộc loạn, quyết cưới khác ngoài nàng.

Cuối cùng cưới nàng cửa.

Lão thái thái từ đầu đến cuối ưa nàng con gia đình bình dân, tổ tiên đều là phàm nhân.

Thành hôn mới đầy một năm, Khương Mộc lòng.

Dựa mối quan hệ mà trưởng bối để , một chức quan nhỏ nhàn tản, rảnh rỗi thì ngoài du lịch.

Chưa đầy một năm, mang về một bạn tâm giao xuất từ thuyền hoa.

Chỉ ba năm, mang về một bé gái mồ côi, bán để chôn cất cha.

Lời thề yêu ngay từ cái đầu tiên của hóa dễ dàng như .

Mặc dù nàng là cô nương nhà bình dân, nhưng nàng cũng là đứa con cưng của cha , ca ca đều hết lòng yêu thương.

Mấy năm nay, ca ca nàng thi đỗ công danh, tìm một chức quan nhỏ ở kinh thành.

Gia đình chuyển nhà.

Nàng , tất cả là vì nàng nên .

"Phu nhân, ngài đừng nữa, giữ gìn sức khỏe. Dù , cũng vì cô nương." Bảo Nguyệt khỏi khuyên.

Hứa thị lau nước mắt: "Hắn đặt tên cho hài tử là gì?"

Ánh mắt Bảo Nguyệt lảng tránh, dám thẳng phu nhân.

"Khương Đa Ngư."

Hứa thị ngẩn , nàng là đủ thứ thi thư, hiểu .

Chắc chắn là đứa con .

"Gọi là Tiểu Ngư ."

Khương Tiểu Ngư, cũng thể coi là xinh xắn, hoạt bát.

Mặt Hứa thị đầy vẻ cay đắng: "Con của nhị phòng gọi là Thế Thừa, con của tam phòng gọi là Chính Phàm, còn nữ nhi của thì gọi là Đa Dư." Ngồi giường, ngón tay đang nắm chặt chăn, ngón tay mờ hồ tái nhợt.

Nhị phòng một trai một gái, nữ nhi tên là Bội Dao.

Chỉ nữ nhi của nàng là gọi là dư thừa.

Hứa thị thể thêm nữa.

Cửa gỗ mở kêu lên một tiếng cọt kẹt. Hứa thị ngẩng đầu liền thấy mẫu tóc điểm bạc của .

"Nương." Hứa thị bỗng òa lên.

"Là nữ nhi bất hiếu, ngài lo lắng." Người ngăn cản hôn sự quyết liệt nhất là lão thái thái.

Mà là nhà họ Hứa.

Nhà họ Hứa cảm thấy phận gia thế xứng, ngăn cản hết sức nhưng nỡ nữ nhi mỗi ngày ốm yếu, cuối cùng đành đồng ý việc hôn sự .

Ai ngờ suýt nữa mất mạng.

"Chỉ cần sống là , sống là ." Mắt mẫu nàng sưng lên, vỗ lưng nữ nhi mà liên tục .

"Nếu ngươi vui, chúng hoà ly ? Ca ca ngươi và đại tẩu với nương . Chất nhi chất nữ cũng bất kỳ ý kiến gì." Cao môn dễ dàng leo lên.

Vào dịp lễ tết, những món quà từ nhà họ Hứa gửi tới, nhà họ Khương đều thèm để mắt tới.

họ hề nửa câu, chỉ vì để nữ nhi ở giữa khó xử.

Ai ngờ nhà họ Khương càng ngày càng quá quắt.

Ngay cả , bà phủ để chăm sóc nữ nhi sinh nở, suýt nữa .

Ba ngày nay, bà ngày đêm canh giữ ở bên giường con, vô cùng hối hận khi năm đó đồng ý hôn sự .

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa thị nghiến chặt môi: "Nương, nữ nhi hoà ly." Nàng thể cam tâm hoà ly chứ?

Năm đó chính yêu cầu cưới, chính thề hứa.

Giờ đây, nàng một bước qua quỷ môn quan, đời sẽ thể s.i.n.h d.ụ.c nữa!

Chuyện , nhà đẻ nàng vẫn , Hứa thị cũng định .

"Bảo Nguyệt, mau mang Tiểu Ngư để nương một chút." Hứa thị ngắt lời mẫu đang khuyên nhủ, chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y bà buông .

Hứa thị đứa bé mới sinh trong ngực, lòng bỗng dưng mềm .

Nàng bản nữa.

Rõ ràng khi thành hôn, nàng vẫn là một cô nương vui tươi ngây thơ, nhưng khi thành hôn trở thành một oán trời trách đất.

Nhìn thấy Khương Mộc dẫn nữ nhân về một một , nàng sụp đổ.

Cuối cùng nàng cũng mang thai, nàng hy vọng thể dùng đứa nhỏ để Khương Mộc hồi tâm chuyển ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-416.html.]

Nàng vô cùng mong chờ sự đời của đứa nhỏ .

khi đứa nhỏ thực sự chào đời, Khương Mộc vẫn màng đến, nàng sụp đổ.

Nàng thậm chí thể kiểm soát cảm xúc của , nghĩ đến việc kết thúc chuyện.

Nàng chế nhạo bản , mắng chửi đứa con mà mang thai mười tháng, lúc đó nàng như một con ma quỷ.

Nàng thể kiểm soát bản , như thể nàng phát điên.

Một bước qua Quỷ Môn Quan, đầu óc nàng tỉnh táo hơn một chút.

Lúc ôm đứa bé mới sinh trắng trẻo trong tã lót, cảm giác tội tràn ngập, như sóng lớn quét đến.

Nàng còn nhỏ như , nàng vô tội như , nàng hiểu gì cả.

Những giọt nước mắt rơi xuống, nàng hôn lên trán hài tử hôn nữa.

"Chính mẫu với ngươi, chính mẫu liên lụy đến ngươi. Đó của ngươi." Hứa thị nhỏ.

Bảo Nguyệt lau nước mắt, phu nhân cuối cùng cũng nghĩ thông suốt, thật .

Trong suốt mười tháng qua, phu nhân bao nhiêu xoa bụng, mong đợi sự đời của đứa nhỏ, nhưng thứ phá hỏng khi lão gia tránh mặt thấy.

May mắn , phu nhân kịp tỉnh .

Lão thái thái nhà họ Hứa ở nhà họ Khương bảy ngày.

Cuối cùng thích khí thế kiêu căng của nhà họ Khương, bà trở về.

Chỉ là bà dặn dò nữ nhi rằng, nếu thể sống nổi thì nhà họ Hứa sẽ đến đón.

Đứa nhỏ mà nhà họ Khương mong đợi, nhà họ Hứa mong đợi.

Hứa thị đều đáp .

"Phu nhân, tiểu tiểu thư sinh thật . Nô tỳ từng thấy hài tử nào xinh như ." Bảo Nguyệt thích tiểu tiểu thư.

Tiểu thư mỗi ngày chỉ ăn ngủ, ngủ ăn, cực kỳ dễ nuôi.

Chỉ một tháng, khuôn mặt nhỏ tròn vo, cánh tay đầy đặn như củ sen.

Những năm tháng dồn nén trong lòng Hứa thị dần dần hài tử xoa dịu hơn phân nửa.

Khi ở cữ xong, Khương gia cũng tổ chức lớn.

Chỉ nhà họ Ôn bên cạnh và nhà đẻ gửi tới quà cáp.

Hứa thị gần đây tâm trạng bình hơn nhiều, bất kể Giang Mộc cưng chiều con vợ lẽ nâng niu thất, cũng nàng tức giận.

"Phu nhân, nhà họ Ôn gặp chuyện lớn." Bảo Nguyệt vội vã bước .

"Vài ngày khi ngài sinh, tiểu công tử Ôn gia trèo cây ngã xuống, ngài còn nhớ ?"

Hứa thị nhíu mày.

Năm xưa nàng là bạn trong khuê các của Khúc Du Nhiên, đó chính gả đến nhà họ Khương.

Quý Du Nhiên gả cho nhà họ Ôn.

Nhà họ Ôn mấy năm gần đây phát đạt, chỉ vài năm vượt qua nhà họ Khương.

Hơn nữa còn là cận thần thiên tử.

Trong lòng nàng chút phục, nhưng cũng thể là ghen tị.

Điều duy nhất nàng để tâm là.

Ngày lúc hai trong khuê các thường đùa, nếu sinh nhi tử sẽ , sinh nữ nhi sẽ thông gia.

Trưởng tử của nhà họ Ôn do Quý Du Nhiên sinh lúc mới sinh gì đặc biệt, nhưng càng lớn càng lộ vẻ ngốc nghếch.

Ba tuổi mà vẫn , thể giao tiếp, như thể trí tuệ phát triển đầy đủ.

Cứ như một đứa ngốc.

Nàng chỉ cần nghĩ đến cuộc hôn nhân đó, là cảm thấy hối hận.

"Nhớ, nàng cũng là đáng thương." Hứa thị thở dài.

Bảo Nguyệt tươi : "Nàng đáng thương , tiểu tiểu thư nhà cũng đáng thương."

"Chắc ngài còn nhớ tiểu công tử Minh Huyền nhà họ Ôn chứ?" Trưởng tử của Ôn gia, Ôn Minh Huyền.

Hứa thị gật đầu.

"Tiểu công tử ngốc nghếch, dù mời hết thần y trong thiên hạ cũng chữa . Mấy hôm ngã từ cây xuống, ngài đoán xem?"

"Ngất xỉu ba ngày, đúng ngày ngài sinh tiểu thư, thế mà tỉnh dậy khỏe mạnh!"

"Nghe mở mắt gọi cha , cả nhà họ Ôn vui mừng tổ chức lễ tế tổ, gọi là tổ tông mở mắt."

"Nhà họ Ôn lúc đó cũng công khai, chỉ cho mời thái y phủ. Đợi đến khi xác định hài tử khỏe mạnh, mới công bố chuyện ."

"Nô tỳ thấy, thể chính tiểu tiểu thư nhà mang phúc khí đó. Dù hai cũng định hôn ước từ trong bụng , tiểu thư trời sinh mệnh ."

Hứa thị mà mỉm .

Loading...