Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 417
Cập nhật lúc: 2025-07-23 13:50:38
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chuẩn một phần hậu lễ tặng cho nhà họ Ôn..."
"Thôi, sẽ tự đến." Gần đây nàng chút mâu thuẫn với Quý Du Nhiên, dù cũng rõ ràng.
Nàng cúi đầu trêu đùa nữ nhi, tiểu gia hỏa đang thổi bong bóng chơi.
Hứa thị đưa tay chọc vỡ bọt bong bóng.
Tiểu gia hỏa dường như càng hăng say hơn, phồng má thổi một bọt bong bóng lớn hơn.
Bọt nước miếng văng đầy khắp nơi.
Hứa thị ngừng.
"Ngươi xem, nàng tinh nghịch quá." Hứa thị âu yếm nữ nhi, lúc sinh con, thật sự nàng quá mù quáng.
Nam nhân tội, nhưng đứa nhỏ vô tội.
Đây mới là đứa con m.á.u mủ của nàng.
Biết nàng sẽ nhà họ Ôn, lão thái thái cũng thiện vài phần, cho mở nhà kho, chọn vài món quà , bảo nàng mang .
Ngày hôm , Hứa thị liền đến nhà họ Ôn.
Trước , nhà họ Ôn trầm lặng, nghiêm trang nhưng giờ đây, cả sân đều tràn ngập khí thế phấn chấn và vui mừng.
Cả nha , tỳ nữ cũng đều mang nét vui vẻ khuôn mặt.
"Huyền ca nhi, cơ thể vẫn khỏe hẳn, đừng ngoài trúng gió cảm lạnh."
Quý Du Nhiên giọng dịu dàng, Hứa thị ngẩng đầu lên.
Liền thấy một tiểu công tử mặt mũi thanh tú, môi đỏ răng trắng đang từ xa nàng.
Đôi mắt sáng ngời, vẻ mặt bình tĩnh, thấy nàng liền gật đầu nhẹ, dáng vẻ lễ phép.
Trong lòng nàng giật , đúng là khỏe .
"Hứa ..." Quý Du Nhiên thấy Hứa thị vội vàng gọi.
Nô tỳ dẫn vài qua hành lang phòng trong.
"Huyền ca nhi, đây là Hứa thẩm thẩm, Ôn phu nhân mỉm .
Hài tử nho nhỏ bình tĩnh hành lễ: "Hứa thẩm thẩm."
Thanh âm trong vắt như những viên ngọc trai rơi đĩa ngọc, còn sự mơ hồ như .
Ngày xưa ngốc nghếch , nhưng giờ đây trở nên lạnh lùng thích .
"Ngươi tự đến đây? Ngươi mới sinh xong. Ta còn thấy con dâu tương lai của nữa. Mau bế đây cho xem." Ôn phu nhân vội vàng .
Bảo Nguyệt mở nhẹ chiếc khăn che mặt .
Ánh mắt đầu tiên, Ôn Phu nhân ngay lập tức thấy Khương Tiểu Ngư đang trong tã thổi bong bóng.
Chỉ một cái , thích ngay lập tức.
"Ây da, thật đáng yêu. Không giống tiểu tử thúi nhà , chút nào." Ôn phu nhân dù như , nhưng mặt toát lên vẻ vui mừng.
Nam đồng nho nhỏ nhíu mày: "Con dâu gì chứ?"
Ôn phu nhân một tiếng: "Đó là chuyện hứa hôn từ trong bụng , tín vật trao đổi ."
Ôn Minh Huyền lạnh lùng liếc mắt một cái, kéo kéo khóe miệng : "Ai cưới nàng, chuyện hôn sự nhận!"
Ôn phu nhân và vỗ nhẹ lên nhi tử.
Đột nhiên ngoài cửa một đạo sĩ tha phương đến.
"Phu nhân, ngoài cửa một lão đạo sĩ trong phủ thiên duyên, xin một ngụm nước." Nha báo cáo.
"Ôi chao, mấy đạo nhân từ mà tin tức. Thôi , Hứa con bình an, Minh Huyền tỉnh táo , đúng là song hỷ lâm môn. Mang chút tiền bạc và đồ ăn đưa ." Ôn phu nhân lòng , bảo nha mang một ít bao lì xì ngoài.
Không lâu , nha với vẻ mặt kỳ lạ bước .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Có chuyện gì ?" Hứa thị thấy nha tinh thần yên, thi thoảng về phía Tiểu Ngư, khỏi hỏi.
Nha ngừng một chút, dáng vẻ phần ngượng ngùng, về phía Hứa thị, sắc mặt cũng chút lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-417.html.]
Hứa thị nhíu mày nhẹ.
"Lão đạo lấy tiền, chỉ uống một ngụm nước, là dính chút khí may mắn thì sẽ phúc. Lại còn ..."
Nha ấp úng chịu thêm.
"Nói ." Ôn phu nhân thấy nàng lời, Hứa thị chằm chằm, bèn lên tiếng.
Nha mới tiếp tục.
"Lại còn ... còn Phượng Hoàng vốn là thiên định, tiếc là hoa rơi ý, nước chảy vô tình, hoàng gặp phượng, sai lầm cả đời... tình yêu chính là độc dược, đụng là chết."
"Lại còn gì nữa, bánh xe phận bắt đầu xoay chuyển, thể tránh khỏi, thể đổi." Ngày đông giá rét, trán nha gần như toát mồ hôi lạnh.
Thấy sắc mặt Hứa thị ngày càng khó coi, tiếng của nha càng lúc càng nhỏ.
"Nhảm nhí!" Ôn phu nhân nhíu mày, tức giận quát lên.
Sắc mặt Hứa thị tái xanh.
Tiểu Ngư mới tròn một tháng, ai những lời mà tức giận?
Lời chẳng rằng Tiểu Ngư từ đầu gặp Ôn Minh Huyền, sẽ yêu thương đến c.h.ế.t ?
Cái gì mà Phượng Hoàng vốn là định mệnh, còn Ôn Minh Huyền ý với nàng?
Xem thế nào cũng là Tiểu Ngư suốt đời đơn phương theo Ôn Minh Huyền?
Hứa thị giờ đây trong lòng chỉ nữ nhi, những lời tức giận thôi.
"Lão đạo sĩ ?" Sắc mặt Hứa thị khó coi, nàng xé nát miệng của lão đạo sĩ đó.
Nha cúi đầu hành lễ : "Nói xong câu đó, nô tỳ chỉ chớp mắt, lão đạo sĩ biến mất thấy nữa." Trước cửa nhà họ Ôn là một con đường rộng, tuyệt đối thể biến mất chỉ trong một cái chớp mắt.
Trừ khi...
Đối phương thực sự là một tu sĩ bản lĩnh.
Sắc mặt của Hứa thị càng khó coi.
Ôn thị xuống đầu nhi tử ở , nhíu mày, chỉ nhẹ giọng : "Hứa , loại lão đạo tha phương hành nghề lời nào là thật, đáng tin. Đừng để tức giận tổn thương ."
"Minh Huyền và Tiểu Ngư đính hôn từ trong bụng , ngươi tin tưởng Du Nhiên, chắc chắn sẽ để phụ lòng Tiểu Ngư. Nếu đối với Tiểu Ngư , sẽ tự tay lột da ." Nữ nhi là tâm can của cha , Ôn thị hiểu rõ sự tức giận của Hứa thị.
Sắc mặt Hứa thị vẫn .
"Hôm nay trong phủ còn chuyện quan trọng, sẽ đưa Tiểu Ngư về ." Vẻ mặt của Hứa thị nhàn nhạt, chút tinh thần.
Ôn thị cũng giữ lâu.
Muốn một câu mời Tiểu Ngư thường xuyên qua phủ chơi thêm, nhưng dám lên tiếng.
Hứa thị trở về nhà họ Khương, càng nghĩ càng tức giận.
Nhìn thấy Tiểu Ngư vẫn còn trong nôi, ngây ngô thổi bong bóng, Hứa thị ác ôn đưa tay véo nhẹ cái má nhỏ của nàng.
"Không chạy theo cái tên tiểu tử đó, ngươi là tâm can bảo bối của nương, nương cho phép ngươi tự khổ ." Đặc biệt khi câu "hoa rơi ý, nước chảy vô tình", gặp Ôn Minh Huyền koi là sai lầm cả đời, Hứa thị càng đau lòng.
Hứa thị cho dò la, nhà họ Ôn và nhà họ Khương sát , chắc chắn hầu nhà họ Khương cũng thể thấy lão đạo sĩ.
Sau khi điều tra, lão đạo sĩ biến mất dấu vết, trong lòng Hứa thị càng cảm thấy khó chịu.
Càng thực sự bản lĩnh, càng chứng minh lời lão đạo sĩ là đúng, nàng càng bất an.
"Phu nhân, tiểu tiểu thư mới tròn một tháng, chuyện tương lai ai mà rõ ? Ngài cũng đừng quá lo lắng." Bảo Nguyệt thấy Hứa thị tâm trạng nặng nề, khỏi an ủi.
"Chỉ cần chúng dạy dỗ tiểu tiểu thư thật là ."
Trong lòng Hứa thị dần bình hơn đôi chút.
Gia tộc họ Khương vốn dĩ là một gia tộc lớn, theo lẽ thường sẽ bà v.ú cho hài tử ăn. Hứa thị đoạn tuyệt tình cảm với Giang Mộc, hơn nữa còn vì băng huyết mà thể sinh thêm con.
Vậy nên, Hứa thị quyết định tự nuôi dưỡng hài tử.
Sau khi cho hài tử ăn sữa và dỗ ngủ, nàng liền dậy tiền viện.
Tiền viện vẫn rộn rã tiếng , hai đứa cháu đích tôn của Nhị phòng và Tam phòng đều đang ở đó.
Nhớ từ khi nữ nhi nàng chào đời, lão thái thái và lão thái gia từng hỏi han, lòng nàng khỏi chút ảm đạm.