Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 418
Cập nhật lúc: 2025-07-23 13:50:40
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi bước , nàng thấy lão thái thái đang bế Khương Thế Thừa đùi, vui vẻ : "Chỉ ba năm nữa thôi là tiên nhân đến đo linh căn ..." Trên mặt lão thái thái tràn đầy sự hài lòng.
Cháu đích tôn từ Nhị phòng là Khương Thế Thừa, năm nay bốn tuổi, thường dùng lời lẽ ngọt ngào khiến lão thái thái đến rạng rỡ nhưng tính tình phần nuông chiều quá mức.
Cháu đích tôn từ Tam phòng là Khương Chính Phàm, ba tuổi, nuôi nấng bụ bẫm, tính tình khá ngoan ngoãn, vấn đề gì đáng lo.
Hứa thị thích Khương Thế Thừa. Dù chỉ mới bốn tuổi.
Khi Hứa thị mang thai Tiểu Ngư nhi, bụng nàng nhô cao.
Lúc đó, trong phủ lời đồn đại rằng hy vọng của nhà họ Khương lẽ sẽ đến từ đứa nhỏ trong bụng của nàng.
Nàng liệu vì Khương Thế Thừa còn nhỏ tuổi nên vô ý , mà lao tới như một quả đạn pháo đẩy Hứa thị ngã xuống đất. Hứa thị đau bụng suốt một đêm, thậm chí còn máu.
Đứa nhỏ suýt chút nữa thì mất.
"Mẫu ." Hứa thị hành lễ với lão thái thái.
Khương Thế Thừa định dậy hành lễ, nhưng lão thái thái liền : "Người một nhà, đa lễ gì."
Khương Thế Thừa cũng lên nữa.
"Vì bế Tiểu Ngư nhi đến đây cho xem thử? Tiểu tử nhà Ôn gia thực sự khỏi hẳn ?" Lão thái thái bóc một quả quýt, cẩn thận gỡ sạch những sợi trắng bên ngoài, đút miệng Khương Thế Thừa.
Có thể rõ sự cưng chiều.
Hứa thị mím môi, : "Con dâu thấy quả thật lên nhiều. Ánh mắt sáng rõ, ăn lưu loát."
Lông mày Lão thái thái nhếch lên biểu hiện vui mừng.
"Vậy thì ."
Hứa thị ngập ngừng một chút, khẽ bóp ngón tay : "Hôm nay con dâu đến đây là bàn bạc với mẫu ."
"Năm đó và Du Nhiên vội vàng đính ước, giờ đứa nhỏ đời, nếu cứ gượng ép phối hôn e rằng , chi bằng..." Hứa thị còn hết câu, lão thái thái sầm mặt .
"Con nhà họ Ôn khỏe , hủy hôn ?" Khương gia bằng Ôn gia giàu mạnh, mà năm đó Ôn Minh Huyền là đứa nhỏ si ngốc, lão thái thái cũng từng nghĩ đến việc hủy hôn, huống chi giờ khỏi hẳn.
"Không , chỉ là con dâu..." Hứa thị do dự một chút, cuối cùng vẫn kiên quyết .
Còn dứt lời, một chén bay thẳng về phía mặt nàng.
Hứa thị nghiêng đầu tránh, chén sượt qua khóe mắt, khiến da nàng trầy nhẹ, rướm một tia máu.
"Làm bừa! Hôn nhân đại sự há thể để ngươi bừa?" Đối với Hứa thị, điểm duy nhất bà cảm thấy chấp nhận chính là việc năm xưa nàng kết với nhà họ Ôn.
"Càng ngày càng hồ đồ. Nhà họ Ôn gì ? Quả thực là quá môn đăng hộ đối với tiểu Ngư nhi đến dư thừa!"
"Chất nhi cũng là con, ngươi cho dù thể sinh, nhà họ Khương vẫn còn Thế Thừa và Chính Phàm mà."
Sắc mặt lão thái thái chút khó coi, lập tức phất tay.
"Thôi , ngươi về nghỉ . Hôn sự tuyệt đối thể hủy. Đừng , ngay cả lão gia tử cũng sẽ đồng ý ."
Hứa thị bà v.ú khuyên rời khỏi phòng. Bảo Nguyệt lấy khăn tay nàng lau trán.
Trong phòng vẫn lờ mờ truyền vài câu: "Lão đại đúng là hồ đồ, gia đình bình dân đúng là thể nào xứng ?"
Hứa thị che mặt, lóc chạy ngoài.
Đợi đến khi Hứa thị rời , Khương Thế Thừa bên cạnh mới giơ tay vuốt chân mày của tổ mẫu.
"Tổ mẫu, đừng tức giận với đại bá mẫu gì. Nhà họ Ôn là cái gì chứ, Thế Thừa nhất định sẽ mang thể diện cho ngươi!" TIểu Thế Thừa giơ nắm đấm, gương mặt tràn đầy nghiêm túc.
"Ôi chao, đúng là tâm can bảo bối của tổ mẫu. Không nhắc đến kẻ vô dụng đó nữa."
"Ngươi chính là hy vọng mà nhà họ Khương chúng đời đời mong đợi." Trong lòng Khương lão thái thái trào dâng chút cảm xúc ấm áp.
Bà với ai, rằng bản từng một giấc mơ.
Từ khi lão thái thái gả nhà họ Khương, bà thường xuyên một giấc mơ lặp lặp .
Trong mơ, những luồng ánh sáng vàng chói lóa phủ kín gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-418.html.]
Giữa những ánh sáng vàng rực rỡ , nhiều vị thần linh đang đó.
Những vị thần mà bà chỉ từng thấy trong miếu thờ.
Trong giấc mơ, bà vội vàng quỳ xuống, nhưng các vị thần đồng loạt né tránh, miệng ngừng : Không dám nhận, dám nhận!
Ngươi là bậc trưởng bối của vị , thể nhận lễ bái của ngươi.
Sau khi tỉnh dậy, bà ngẩn ngơ như đánh mất điều gì đó.
Từ đó, bà ngày ngày dõi theo con cháu trong nhà.
Ba nhi tử của bà tuy đều là những tài hoa xuất chúng, nhưng dù thử nghiệm bao nhiêu , họ vẫn chỉ là phàm nhân bình thường.
Bao nhiêu năm trôi qua, bà cũng còn mơ thấy giấc mơ nữa.
Cho đến vài năm .
Bà mơ thấy với rằng: Cơ duyên nhà họ Khương tới.
Sau đó, nhị phòng và tam phòng đều sinh con nối dõi.
Bà mơ hồ cảm nhận con của nhị phòng điều gì đó khác biệt.
Thế Thừa, Thế Thừa, hy vọng kế thừa đời đời.
Chỉ cái tên thôi cũng đủ hiểu kỳ vọng của nhà họ Khương.
Khương Thế Thừa quả thật khác biệt với thường.
Ba tuổi thơ, bốn tuổi thể hiểu những cuốn sách tu tiên do tổ tiên để .
Thậm chí, đôi khi chỉ cần một câu , cũng thể giúp nhà họ Khương giải quyết khó khăn hoặc đoán một vài sự việc.
Dù những chuyện là đại sự, nhưng đây đều là những khả năng mà chỉ tiên nhân trong giới tu tiên mới .
Người nhà họ Khương ai nấy đều phấn khởi nhưng dám cho ngoài , ngoài đó bao gồm cả với Hứa thị.
Đây cũng là lý do lão thái thái đặc biệt yêu thương Khương Thế Thừa.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tổ mẫu, nước ngươi pha cho uống là thứ gì thế?" Hài tử bốn tuổi trong lòng lão thái thái khẽ hỏi.
"Thế Thừa uống thấy kỳ lạ." Tiểu tôn tử đảo mắt quanh, thì thầm như kẻ trộm.
"Có chỗ nào thoải mái ?" Lão thái thái giật kinh hãi.
Tháng bà khuyên lão thái gia chia nửa viên Hồi Linh Đan cho Thế Thừa pha nước uống.
Viên Hồi Linh Đan là hy vọng duy nhất của nhà họ Khương.
Tất cả đều là để chuẩn cho bài kiểm tra ba năm .
"Không khó chịu, chỉ là... Thế Thừa sợ biến thành yêu quái ." Trong phòng lúc ai khác, ngay cả Khương Chính Phàm cũng bế ngoài. Khương Thế Thừa khẽ vung ngón tay, chén bàn từ từ bay lên.
Khuôn mặt lão thái thái đột ngột biến sắc!
Xoảng!
Chén nhấc khỏi mặt bàn một chút thì rơi xuống đất, vỡ tan thành từng mảnh vì lực đủ.
"Thế Thừa biến thành yêu quái ? Hôm đó uống xong nước, nóng bừng, thành thế ." Tiểu Thế Thừa hoảng sợ vô cùng.
lão thái thái bất ngờ ôm chặt lấy , kích động đến rơi nước mắt.
"Không yêu quái , đây là chuyện mà!" Lão thái thái ôm thật chặt.
Khương Thế Thừa ngơ ngác "A" lên một tiếng.
"Thì là đồ , Thế Thừa còn tưởng biến thành yêu quái. Ôi, nếu Thế Thừa uống thêm chút nữa, liệu mạnh hơn ? Tiếc là chỉ uống một chén..." Khương Thế Thừa lẩm bẩm. Lão thái thái hít sâu một , như thể đưa quyết định gì đó.
"Ngươi yên tâm, sẽ thiếu phần của Thế Thừa của chúng . Cho dù còn, tổ mẫu cũng sẽ tìm về cho ngươi." Lão thái thái nghiêm nghị .
Nhà họ Khương chỉ còn nửa viên linh đan.
nhà họ Ôn thì...