Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 420

Cập nhật lúc: 2025-07-23 13:50:45
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi tiểu Ngư nhi , chạy nhảy, thứ đều bình thường.

hễ gặp Ôn Minh Huyền, nàng liền như trúng tà, chẳng phân biệt cảnh, chỉ cần thấy là dán lấy, chịu rời xa.

Hiện tại mới ba tuổi, cả thành đều nàng là cái đuôi nhỏ của Ôn Minh Huyền.

Điều khiến Hứa thị bực nhất chính là, Ôn Minh Huyền vẫn lạnh lùng, thậm chí tỏ khó chịu.

Hứa thị vài hủy bỏ hôn sự, nhưng nào cũng lão thái thái quở trách. Nhà họ Khương suốt ba năm nay vẫn giữ mối quan hệ thiết với nhà họ Ôn.

Mọi thấy Tiểu Ngư nhi đều thích trêu chọc, gọi nàng là "tiểu tức phụ của nhà họ Ôn," khiến Hứa thị tức đến nghiến răng.

Hứa thị càng ngày càng quản chặt Tiểu Ngư nhi, cho phép nàng gặp Ôn Minh Huyền.

đôi khi, nàng thậm chí chui qua lỗ chó để lén tìm .

Điều khiến Hứa thị chẳng ?!

Thậm chí còn một cảm giác hoang mang sâu sắc, như thể nào chống phận.

Tiểu Ngư Nhi nhanh chóng băng qua hành lang dài, chạy thẳng một mạch về phía tiền viện.

Bảo Nguyệt lo lắng đến chịu nổi.

Hôm nay là ngày đại thọ của lão thái thái, phu nhân từ sáng sớm bận rộn ở tiền viện.

Nhà họ Khương đặc biệt gửi thiệp mời cho nhà họ Ôn, nhưng phu nhân Tiểu Ngư nhi tiếp xúc với Ôn Minh Huyền, nên cố ý sắp xếp để nàng ở hậu viện.

Lại thêm...

Năm đó khi phu nhân đang mang thai, trong phủ truyền tai rằng nàng sẽ sinh hy vọng của nhà họ Khương. Vậy mà Khương Thế Thành khi đó chỉ mới bốn tuổi, đẩy nàng một cái.

Chỉ là lời đồn vô căn cứ nhưng một hài tử nhỏ như Khương Thế Thành dám tay.

Cho nên Hứa thị cho tiểu Ngư nhi tiếp xúc với .

Lúc tiểu Ngư nhi chẳng lọt tai điều gì, trong đầu chỉ nghĩ đến Ôn Minh Huyền.

Ôn Minh Huyền năm nay sáu tuổi, giữa đám đông trông vô cùng nổi bật.

Tiểu Ngư nhi như một quả pháo thịt tròn vo, lao thẳng tới.

Đâm Ôn Minh Huyền khiến chao đảo suýt ngã, ôm ngực, mày nhíu chặt.

Đám công tử xung quanh , bắt đầu trêu chọc: "Ôn Minh Huyền, tiểu tức phụ của ngươi đến kìa..."

Ôn Minh Huyền nhăn mặt, dịch sang một bước, cách xa tiểu Ngư nhi thêm một chút.

"Minh Huyền ca ca, lâu tiểu Ngư gặp ngươi. Sao ngươi đến thăm ?" Tiểu cô nương bụ bẫm đáng yêu, lấy một miếng điểm tâm nhỏ từ túi của Hứa thị may cho.

"Ca ca, ngươi ăn ?"

"Ôn Minh Huyền, ăn , đây là của tiểu tức phụ của ngươi cho mà, hahaha..."

"Nhìn xem, mắt nàng chỉ thấy mỗi ngươi, chẳng coi chúng gì..." Một đám thiếu niên cợt, nhưng tiểu Ngư nhi chẳng hề bận tâm.

Ôn Minh Huyền tức đỏ mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lộ rõ vẻ khó chịu.

"Ta ăn." Hắn đẩy một cái, miếng điểm tâm rơi xuống đất.

Tiểu Ngư nhi ngẩn .

Bọn nhỏ ầm lên tản , đúng lúc một hầu bước tới : "Ôn công tử, lão phu nhân cho mời."

Bà v.ú quét mắt tiểu Ngư nhi, mặt chút biểu cảm.

"... đây là thứ thích nhất, để dành riêng cho ngươi..." Tiểu Ngư nhi miếng điểm tâm đất, vỡ thành từng mảnh nhỏ, tiếc nuối thôi.

Hứa thị sợ nàng ăn nhiều đồ ngọt sẽ sâu răng, mỗi ngày chỉ cho một miếng nhỏ.

Nàng cố tình để dành miếng , mấy thèm chảy cả nước miếng nhưng vẫn nỡ ăn.

Nàng xổm xuống, cẩn thận nhặt một mảnh lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-420.html.]

Ôn Minh Huyền một đoạn, đầu . Nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn , mím môi.

Thấy Bảo Nguyệt bước tới ngăn cản tiểu Ngư nhi, Ôn Minh Huyền mới đầu rời .

Trong phòng, mẫu của Ôn Minh Huyền là Quý Du Nhiên đang vui vẻ với lão thái thái.

Những năm gần đây Hứa thị ngày càng ít quản sự, sắc mặt thản nhiên, cũng giao thiệp với .

Lão phu nhân thấy nàng thêm bực , nhưng vì nàng và Ôn phu nhân là bạn từ thuở khuê các, nay lão phu nhân việc cần đến nhà họ Ôn, đành cố gắng kiềm chế cơn giận.

"Minh Huyền vẫn tuấn tú như , vẫn là ngươi cách dưỡng hài tử. Mau đây, để Khương nãi nãi xem nào..." Lão phu nhân thấy Ôn Minh Huyền bước , liền thiện vẫy tay.

Hứa thị bĩu môi, tiểu Ngư nhi bà còn từng thiết như .

"Gặp qua Khương nãi nãi." Ôn Minh Huyền hành lễ trang nghiêm, khiến đều hết lời khen ngợi.

"Đều là một nhà, cần câu nệ." Lão phu nhân .

"Nói mới thấy nãi nãi cũng với ngươi, định hôn cho ngươi một con khỉ nghịch ngợm như ."

Sắc mặt Hứa thị tối sầm. Tiểu Ngư nhi còn gả qua, " một nhà"!

Nàng chịu nổi việc lão phu nhân lúc nào cũng hạ thấp tiểu Ngư nhi, nâng cao nhà họ Ôn.

"Nàng nghịch gì chứ? Tiểu Ngư nhi chỉ là hồn nhiên đáng yêu thôi, đó là phúc của Minh Huyền. Nếu một nữ nhi như , ngủ cũng đến tỉnh mất." Ôn phu nhân đáp.

"Mau xem, đây là Thế Thừa. Nhỏ hơn ngươi nửa tuổi, thể bạn." Bên cạnh lão phu nhân là Khương Thế Thừa, sảng khoái chào một tiếng Minh Huyền ca.

Sắc mặt Ôn Minh Huyền lạnh nhạt, vốn thích Khương Thế Thừa.

Ánh mắt đánh giá của Khương Thế Thừa khiến càng thêm khó chịu.

Trong lòng Khương Thế Thừa nghĩ, đây chính là nam chính ?

Khương Thế Thừa luôn cảm thấy xuyên sách. Mà giờ , điều đó chứng minh mới là vận mệnh ưu ái.

Khương Thế Thừa khẽ ưỡn ngực, tỏ vẻ tự tin.

"Minh Huyền, đừng khách sáo, cứ xem như ở nhà ."

"Ngươi và tiểu Ngư nhi đính hôn, với Thế Thừa cũng là một nhà. Các ngươi cũng là , ngày thường việc gì thì chơi với cho vui."

"Hai nhà chúng , chính là một nhà."

"Đều là thông gia cả mà." Lão phu nhân tươi như hoa.

"Ba tuổi thì tính là thông gia gì? Cũng con dâu nuôi từ bé!" Hứa thị kìm nén cơn giận, giọng cứng rắn.

Lão phu nhân ngừng một chút, ánh mắt hiện lên sự hài lòng.

"Đính hôn từ trong bụng , một nhà thì là gì?"

"Minh Huyền tướng mạo đường đường, lễ nghi đầy đủ, tuổi còn nhỏ mà tiếng tăm bên ngoài."

"Ngươi ngoại viện xem thử , Mộc nhi là đại nam nhân, khó tránh khỏi chú ý đến những chi tiết nhỏ. Ngươi qua giúp một tay." Lão thái thái lập tức bảo Hứa thị rời .

Hứa thị liền lui ngoài.

Lão thái thái nhắc chuyện , chỉ mỉm : "Ba ngày nữa sẽ tiên nhân đến đo linh căn, Minh Huyền qua thấy linh khí, định tham gia ?"

Khúc Du Nhiên lắc đầu.

"Đại ca từ nhỏ chọn , xa nhà mấy chục năm, nhị lão ở nhà nhớ thương khôn xiết."

"Hiện tại Minh Huyền cũng chỉ mới sáu, bảy tuổi, bất kể linh căn , nhị lão vẫn giữ bên cạnh thêm vài năm. Để ..." Ôn phu nhân liếc nhi tử, đời chỉ vỏn vẹn mấy chục năm, đến khi trở về, lẽ nàng sâu mộ.

Hãy để nàng ích kỷ một mẫu , giữ con bên mười năm nữa.

Khương lão thái thái nhấp một ngụm , đúng là suy nghĩ nông cạn của nữ nhân.

bà cũng đoán .

Vân Mộng Hạ Vũ

Hài tử nhà họ Ôn từng ngốc nghếch ba tuổi, giờ khó khăn lắm mới trở bình thường, nhà họ nhất định rời xa.

Loading...