Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 421

Cập nhật lúc: 2025-07-23 13:50:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Minh Huyền ngoan ngoãn hiểu chuyện, giữ vài năm cũng . Đứa nhỏ , còn thấy nỡ."

"Nhà họ Ôn giống nhà họ Khương. Các Ôn đại công tử trong môn phái gầy dựng sự nghiệp, cũng yên tâm phần nào. nhà chúng chỉ thể trông chờ Thế Thừa." Lão thái thái vỗ nhẹ tay Khương Thế Thừa.

"Đứa nhỏ chăm chỉ, chỉ là cơ hội và thiên phú ."

"Nếu thể tìm một viên Tẩy Tủy Đan thì ." Lão thái thái buông lời như vô tình.

Ôn phu nhân nhấp ngụm , thu ánh mắt , một lời.

Nhà họ Ôn Tẩy Tủy Đan, ở kinh thành là điều ai cũng .

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa thị ở ngoại viện .

Cho đến tối, khi tiệc tan.

Nhà họ Ôn sai mang đồ đến, Hứa thị mới phát giác điều bất thường.

"Tẩy Tủy Đan? Họ mang Tẩy Tủy Đan đến gì?" Hứa thị giật , khi xưa đính hôn từ trong bụng , nhà họ Ôn sẽ lấy Tẩy Tủy Đan sính lễ cho con dâu tương lai.

giờ tiểu Ngư nhi mới ba tuổi!

Bảo Nguyệt thấy sắc mặt Hứa thị âm trầm, liền nhỏ giọng : "Nói là, sính lễ gửi !"

"Thật là hồ đồ, cũng bán nữ nhi, chuyện gửi sính lễ?" Huống hồ, nếu thật sự nhận sính lễ, thì chẳng giống như tiểu Ngư nhi bán ?

Nhà nghèo khổ thì mới đem nữ nhi đổi lấy tiền bạc, giờ chỉ khác ở chỗ, tiểu Ngư nhi vẫn đang sống ở nhà .

Điều khác gì bán chứ?

Sắc mặt Hứa thị u ám, lập tức dậy.

"Ta tìm lão thái thái."

"Phu nhân, giờ Đại gia, Nhị gia, Tam gia và lão gia tử đều đang ở tiền viện." Bảo Nguyệt cản , nhưng cản nổi Hứa thị đang giận dữ?

"Bọn họ tính toán kỹ lưỡng, tính toán cả tiểu Ngư nhi của ! Bọn họ nhận lấy Tẩy Tủy Đan, bao giờ nghĩ đến tiểu Ngư nhi của ? Nàng đối mặt với ?"

Hứa thị chạy.

Vừa đến cửa tiền viện liền gia nhân chặn .

"Phu nhân, lúc lão gia đang bàn chuyện quan trọng."

"Cút !" Hứa thị đá bay kẻ cản đường.

"Khương Mộc, ngươi bán nữ cầu vinh, ngươi còn là ? Đồ hổn đản, ngươi dựa cái gì mà như thế! Ngươi hại c.h.ế.t tiểu Ngư của !" Hứa thị gào lên, tức giận mắng chửi.

Mặt mày Khương Mộc tái xanh.

"Đồ thứ tóc dài kiến thức ngắn! Có thể đổi lấy Tẩy Tủy Đan cho nhà họ Khương, đó là phúc phận của nàng! Thế Thừa thiên phú, thì nhà họ Khương mới ." Khương Mộc giận dữ quát.

"Người , giữ chặt đàn bà đanh đá !"

"Khương Mộc, ngươi c.h.ế.t tử tế ! Tiểu Ngư mới ba tuổi, các ngươi đem nàng bán cho Ôn Minh Huyền!" Hứa thị tóc tai bù xù như một kẻ điên.

Chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày đo linh căn, nhà họ Khương thể chờ thêm nữa.

Khương Thế Thừa cạnh lão thái thái, ánh mắt rơi xuống tiểu nha đầu phía Hứa thị.

Ba năm , đây là đầu tiên thấy Khương Tiểu Ngư.

"Bán cái gì, đó vốn là tức phụ của , hôn sự định từ lâu ."

"Đừng khó như ."

"Có thể đổi lấy Tẩy Tủy Đan, đó là phúc phận của nàng."

Lão thái thái và lão thái gia con Hứa thị bằng ánh mắt lạnh lùng. Thấy Hứa thị trói , lão thái thái mới tiếp: "Lập đàn tế tổ, đó dùng Tẩy Tủy Đan."

Giọng của lão thái thái khẽ run rẩy.

"Tẩy Tủy Đan, Tẩy Tủy Đan, các ngươi sẽ trời phạt! Các ngươi sẽ gặp quả báo!" Hứa thị đè xuống đất.

"Tiểu Ngư, tiểu Ngư đáng thương của ." Hứa thị kéo lấy tiểu Ngư nhưng tiểu Ngư chỉ ngây ngốc ngọc bội mà nhà họ Ôn gửi tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-421.html.]

Hứa thị đau đớn tột cùng, càng thảm thiết hơn.

Tiểu Ngư của nàng tạo nghiệp gì mà gặp cái tai họa nhà họ Ôn ?

Chỉ cần gặp nhà họ Ôn là như con rối giật dây, điên cuồng lao về phía Ôn Minh Huyền.

Nhìn thấy ngọc bội của nhà họ Ôn, nàng liền ngây ngô.

"Thế Thừa, uống thuốc ." Khương Mộc mở hộp gỗ đàn, một viên Tẩy Tủy Đan tròn trịa, phát ánh sáng mờ ảo hiện .

Khương Thế Thừa hít sâu một , cầm lấy viên Tẩy Tủy Đan.

Ngay lập tức, cảm nhận một luồng khí ấm áp.

Hắn quả nhiên là thiên mệnh chi tử.

Viên Đan Tẩy Tủy , vốn là của Ôn Minh Huyền mười năm , giờ đây, tất cả đều là của .

Hắn chính là thiên mệnh chi tử!

Viên Tẩy Tủy Đan miệng liền tan chảy, hóa thành một luồng sức mạnh tinh thuần chảy bụng .

Ngay lập tức, rõ ràng thấy xung quanh xuất hiện ba luồng ánh sáng, hóa là tam linh căn.

giờ đây, khi Tẩy Tủy Đan cơ thể, luồng sáng xanh nhạt dần biến mất.

Song linh căn!

Khương Thế Thừa mừng rỡ vô cùng, ngừng hấp thụ linh khí, xung quanh linh khí ngày càng dồi dào.

Linh căn của vẫn tiếp tục tinh luyện.

"Bồ Tát phù hộ, đây là linh khí trong truyền thuyết của lão tổ ?" Chỉ thấy linh khí hấp dẫn đến, khiến cây cối trong sân điên cuồng sinh trưởng, hoa cỏ nở rộ.

Tiểu Ngư khịt khịt mũi.

Ồ, nàng sinh ảo giác .

Khắp nơi đều là ánh lấp lánh.

Nàng đưa tay chạm , luồng linh khí lơ lửng giữa trung đột nhiên lao thẳng về phía nàng.

Chỉ thấy linh khí trong trời đất như phát điên, lao thẳng về phía nàng.

Khương Thế Thừa bỗng ngẩn , xung quanh tối đen như mực, linh khí ?

Chưa kịp phản ứng, thấy linh khí mà khó khăn lắm mới hấp thụ , đột nhiên điên cuồng tuôn ngoài.

Mà trung tâm của luồng linh khí...

Chính là Khương Tiểu Ngư.

Tiểu Ngư nhi cầm ngọc bội như báu vật, chạm linh khí, tựa như một sợi xích vô hình phá vỡ.

Ánh mắt nàng dần trở nên rõ ràng.

Nhìn xuống ngọc bội, nàng liền ném nó xuống đất: Viên đá nát gì chứ.

Khương Thế Thừa sững sờ.

Đừng chạy, đừng chạy, linh khí đừng chạy!

Không đúng, tại linh căn của bắt đầu khô héo?!

Sao song linh căn của khô héo?!

Rõ ràng linh khí mà cảm nhận biến mất chút dấu vết.

Khương Thế Thừa trợn trừng mắt, nhưng lúc linh khí hỗn loạn, một lời. Nhà họ Khương đều là phàm nhân, càng hiểu sự biến đổi .

Hắn chỉ lờ mờ nhận .

Hắn dường như... thiên mệnh chi tử.

Hắn chỉ là một cái máy rút tiền.

Là một túi m.á.u di động!

Loading...