Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 428
Cập nhật lúc: 2025-07-23 13:51:07
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Ngư nhi ngẩn : "Không ngươi bảo đỡ ?"
Ôn Minh Huyền!!!
Ta bảo ngươi đỡ ngươi đỡ tựa tường, bảo ngươi đỡ... đỡ...
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngón tay của Ôn Minh Huyền run lên.
"Ta bảo ngươi đỡ cái đó ?!" Ôn Minh Huyền dám nàng, nhưng giọng thì đầy tức giận.
Tiểu Ngư nhi ngơ ngác .
"Vậy gì khác biệt ? Đều là đỡ ngươi mà?" Nàng cảm thấy kỳ lạ, Ôn Minh Huyền đỏ mặt.
Ôn Minh Huyền nhắm mắt , ánh mắt dần trở nên tỉnh táo hơn.
"Ra ngoài!" Giọng lạnh lùng.
Tiểu Ngư nhi bĩu môi,"ồ" một tiếng xoay ngoài.
Vừa lúc ngã, tay nàng trầy xước, chút m.á.u rỉ .
Ôn Minh Huyền liếc một cái .
"Ta cần ngươi chăm sóc, ngươi về nhà họ Khương ."
Ôn Minh Huyền xoa trán, từ nhỏ con đường nào.
Tiểu Ngư nhi chỉ là qua đường trong cuộc đời của .
Hắn thể để ai thành trở ngại con đường của .
Tiểu Ngư nhi gì, lưng .
Nàng dây dưa, còn Ôn Minh Huyền tuy chút thoải mái, nhưng cảm giác nhanh đè nén.
Tiểu Ngư nhi bước cửa, nha ngoài cửa khinh thường liếc nàng một cái.
Ôn phu nhân gì, nhưng gia nhân thì thái độ gì .
"Có thật hổ, ba tuổi nhận sính lễ, thế còn thể chấp nhận. Còn gả nhà, đòi bảo vật trấn nhà của nhà họ Ôn, thật là lượng sức. Mặt dày quá ..." Một nha mặc áo hồng lạnh lùng .
Đại nha bên cạnh kéo nàng : "Nói bậy bạ gì thế, cẩn thận phu nhân xé nát miệng ngươi."
"Ai mà nàng âm mưu gì, nàng chẳng xứng với công tử. Công tử vốn thích nàng, công tử ghét nàng, nàng chính là hổ!"
"Công tử rõ thái độ mà, ai cũng thấy."
Năm ngoái, các công tử trong kinh đùa giỡn Ôn Minh Huyền, trêu chọc bảo nuôi con dâu từ bé.
Ôn Minh Huyền im lặng một lúc, hỏi động lòng .
Ôn Minh Huyền nổi giận ngay lập tức.
Công chúa Phúc Hân vốn luôn ngưỡng mộ Ôn Minh Huyền, thấy lạnh lùng, cố tình cho nàng chạy thành nam mua hạt dẻ nướng.
Tiểu ngư nhi chỉ Ôn Minh Huyền.
Hắn một câu,"Còn nhanh lên?!"
Nàng xoay mua.
Sau đó khi , hạt dẻ nguội, nàng ngây ngốc đưa cho , trực tiếp ném .
Nàng mua nữa.
Lần nàng giữ chặt trong tay, nóng đến mức để vết đỏ lòng bàn tay.
Ôn Minh Huyền hề mềm lòng, chẳng lấy một cái, ném luôn lên bàn đá.
Ai cũng , Ôn Minh Huyền nhục mạ nàng.
Lúc , đại nha đột nhiên nghiêm mặt . Dù tiểu Ngư nhi như thế nào, nàng vẫn là phu nhân, là tức phụ tương lai của Ôn Minh Huyền.
Nha mặc áo hồng thấy đại nha nghiêm mặt, cuối cùng im lặng rút lui.
Ôn Minh Huyền năm nay 16,17 tuổi, theo quy định thì sắp xếp nha thông Phòng, nhưng Ôn phu nhân vì tiểu Ngư nhi si mê mà cho phép nuôi thông phòng.
Tự nhiên cũng chặn đường các nha trẻ tuổi.
Đại nha tiểu Ngư nhi, định giải thích một chút.
Tiểu Ngư nhi chỉ liếc qua một cái, trực tiếp ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-428.html.]
Nếu thực sự nàng si mê, Ôn Minh Huyền dung túng nhục mạ nàng, lẽ tim nàng sẽ tan nát.
Đáng tiếc...
Nàng chẳng còn chút tình cảm nào nữa.
Nàng thậm chí còn hoài nghi, liệu mất bản năng yêu đương !
"Xảy chuyện !"
Vào nửa đêm, nhà họ Ôn bỗng nhiên sáng đèn rực rỡ.
Giữa đêm yên tĩnh, vẻ như thêm vài tiếng ồn ào.
"Có chuyện gì ? Sao nhà họ Ôn đêm nay ồn ào như ?" Lão phu nhân sắc mặt vẻ mệt mỏi, sắp đến ngày kiểm tra linh căn, nhà họ Khương cũng đến nhà họ Ôn vài .
đều Ôn phu nhân từ chối khéo.
Mắt lão phu nhân lóe lên một tia hung dữ, chỉ là đang cụp mắt xuống nên ai thấy.
Tiểu nha đang định tìm hiểu, thì thấy bà v.ú vội vã bước , sắc mặt hoảng loạn từ viện ngoài .
"Lão phu nhân, lão phu nhân!"
"Xảy đại sự ." Trên khuôn mặt bà v.ú đầy vẻ lo lắng.
"Nhỏ giọng thôi, đừng ồn, để Tế Thừa nghỉ ngơi." Lão phu nhân liếc bà vú, tiểu nha vội vàng khoác áo cho bà , đỡ bà ngoài rèm.
"Phu nhân, là nhà họ Ôn xảy đại sự."
"Là một lão trưởng lão nhà họ Ôn, mang về."
"Đã phế , mang về . Nói là phế bỏ Kim Đan và tu vi, ngay cả Cửu Chuyển Kim Đan cũng cứu nổi." Bà v.ú đầy vẻ thần bí .
"Ôi trời, nhà họ Ôn lẽ sẽ sa sút , thật đáng tiếc, thật đáng tiếc, tiểu thư nhà sắp đến tuổi cập kê, chuẩn gả nhà họ Ôn ."
"Sa sút như thế , nhà họ Ôn chắc chẳng xứng với nhà nữa." Bà v.ú lắc đầu.
Lão phu nhân thấy cụm từ "Cửu Chuyển Kim Đan" thì đột ngột ngẩng đầu lên.
"Thật sự phế ?" Ánh mắt lão phu nhân sáng rực.
Bà v.ú gật đầu: "Thật sự phế, vứt ngay trong sân, như một con ch.ó chết, thật thảm hại. Nếu phế, ai dám đối xử như với ?"
Ôi trời, tu luyện mấy chục năm, ai ngờ kết thúc như thế .
Ánh mắt lão phu nhân sáng rực như thiêu đốt.
"Thật đáng tiếc." Bà v.ú lặng lẽ thở dài.
Nhà chồng của tiểu Ngư nhi sợ là thể gì .
Lão phu nhân khẽ mỉm : "Với chúng mà , lẽ là một tin ." Lão phu nhân khẽ run , ánh mắt dừng ở hướng của Khương Thế Thừa.
Tia hung dữ đó thoáng qua biến mất.
"Để Đại lão gia giúp nhà họ Ôn một tay, dù cũng là thông gia, xem xem đại bá nhà họ Ôn thế nào ." Lúc , đại công tử nhà họ Ôn tu hành, thật sự huy hoàng.
Lão phu nhân cả đêm ngủ.
Cho đến sáng hôm , Khương Mộc mới về nhà.
Lão phu nhân lập tức gọi ông gần.
"Vị nhà họ Ôn thật sự phế ?"
Khương Mộc gật đầu: "Nhi tử tận mắt thấy, Ôn Lĩnh một đống tử khí, còn chút hào quang nào như . Những tử ngày xưa theo đều còn. Nói là đuổi khỏi Đăng Tiên Môn."
Trong mắt Khương Mộc chút tiếc nuối, một tia đắc ý.
Ông và Ôn Lĩnh cùng tuổi, ngày xưa khi đo linh căn, Ôn Lĩnh là linh căn cực kỳ hiếm , khiến cho vài môn phái tranh giành.
Lúc đó ông xếp Ôn Lĩnh, Trắc Linh Thạch tối tăm ánh sáng, sự đối đãi với ông khác xa Ôn Lĩnh một trời một vực.
Lúc mặt của trưởng lão đo linh căn đầy thất vọng, ông nhớ suốt nhiều năm.
Ngày đó, Ôn Lĩnh thật sự cao cao tại thượng, với ông chênh lệch một trời một vực.
Bây giờ ông thể nhận dấu hiệu lão hóa, còn Ôn Lĩnh vẫn như thanh niên.
Tối qua thấy Ôn Lĩnh thảm hại như , ông cảm thấy chút vui sướng khi khác gặp họa.
"Bị đuổi khỏi Đăng Tiên Môn? Hắn phạm tội gì ?" Lão phu nhân siết chặt chuỗi hạt, thể rõ vẻ mặt của bà.
Đây chính là cơ hội của nhà họ Khương.