Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 429
Cập nhật lúc: 2025-07-23 13:51:09
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nghe đắc tội với một nhân vật khó lường."
"Hắn là Đơn linh căn, thể là một thiên tài ở thế gian, nhưng trong tu tiên giới, mỗi năm cũng thể tìm hai ba . Không thể coi là thiên tài tuyệt thế. Trên đó còn Thiên linh căn, Thiên linh căn là linh căn gần gũi nhất với Thiên đạo, mỗi môn phái đều coi đó là bảo vật trấn môn. Mấy trăm năm mới gặp một."
Chỉ cần gặp một như , sẽ vài môn phái tranh giành.
Đây cũng chính là lý do khiến cuộc kiểm tra linh căn 10 năm một năm nay hoãn .
"Nghe , chính là đắc tội với tử Thiên linh căn của Đăng Tiên Môn. Người đó là tử độc nhất của Đăng Tiên Môn."
Lão thái thái nhếch miệng .
"Mộc nhi, lẽ, cơ duyên của nhà họ Khương chúng đến." Lão thái thái về phía Ôn gia, giọng trầm thấp.
Thế Thừa là Đơn linh căn, mặc dù bằng Thiên linh căn, nhưng đủ để bảo vệ nhà họ Khương suốt trăm nghìn năm.
Khương Mộc cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng theo lời lão thái thái, gọi hai nhị và tam đến.
Ngay cả vài nữ nhi xuất giá cũng gọi về.
"Đó là ai ?" Tiểu Ngư nhi hành lang, thấy hai phụ nhân sắc mặt vàng vọt, hai mặt cảm xúc, ánh mắt lạnh lùng.
Bảo Nguyệt nhỏ giọng : "Đó là cô nãi nãi của Khương gia."
Họ đều lão thái thái gả củng cố quan hệ nhà họ Khương, sống khổ sở.
Bảo Nguyệt lo lắng tiểu tiểu thư.
Nhà họ Ôn gặp chuyện, nếu nhà họ Khương thất tín bội nghĩa hối hôn, chỉ sợ tiểu tiểu thư cũng thể tránh khỏi mệnh.
Tối qua, Hứa thị cả đêm ngủ, luôn canh chừng nhà họ Ôn.
Mặc dù bình thường bà chút mâu thuẫn với Quý Du Nhiên, nhưng dù cũng là bạn bè lâu năm, nhà họ Ôn gặp chuyện, bà hề rời nửa bước.
"Vài cô nãi nãi gả về nhà , chuyện lớn gì." Bảo Nguyệt cảm thấy mắt giật liên tục.
"Có lẽ là để kiểm tra linh căn." Tiểu Ngư lặng lẽ .
Lẽ việc kiểm tra linh căn diễn từ năm ngoái, nhưng núi Long Cảnh bên cạnh một Thiên linh căn, mấy môn phái tranh giành dữ dội, nên hoãn .
" , Thiên linh căn xuất hiện, hơn hai trăm năm. Không lạ gì mấy môn phái tranh giành... Aiz nếu tiểu tiểu thư cũng thể tu tiên thì ." Vẻ mặt của Bảo Nguyệt đầy hâm mộ.
Vân Mộng Hạ Vũ
mà nhà họ Khương trăm năm qua cũng một nữ nhi nào linh căn, xem phúc phận .
"Thế thì ý nghĩa gì , ở bên mẫu nhiều hơn, đó mới là điều quan trọng." Tiểu Ngư vẫy tay, vẻ mặt quan tâm.
", đúng, đúng, ngày , quan trọng nhất vẫn là tới tuổi cập kê. Sắp đến tuổi cập kê đấy." Bảo Nguyệt trêu chọc.
Tiểu Ngư liếc nàng, cập kê ...
Sắp mười lăm tuổi .
Nhà họ Khương hành động nhanh.
Ôn Lĩnh chỉ đuổi về nửa tháng, mà nhà họ Ôn nhiều bên chỉ trích ở triều.
Chỉ trích Ôn đại nhân phép tắc, việc thiên vị gian lận chỉ trích Ôn đại nhân lạm dụng quyền thế ức h.i.ế.p khác, như thể mũi nhọn đều nhắm nhà họ Ôn.
Khi tường đổ đều đá, trong một thời gian ngắn, nhà họ Ôn rơi cảnh khó khăn.
Tiệc cập kê của Tiểu Ngư, Hứa thị cũng tâm trạng tổ chức lớn, chỉ mời vài bạn của Tiểu Ngư, nhẹ nhàng qua một ngày.
Tai họa của nhà họ Ôn đến nhanh và mạnh.
Sau tiệc cập kê, tình hình của nhà họ Ôn ngày càng khó khăn.
Nhà họ Ôn đột nhiên đưa bằng chứng về việc nhà họ Ôn thiên vị gian lận, vì quan hệ thích với nhà họ Ôn, trong triều và ngoài triều đều tin một nửa.
Hoàng thượng vô cùng phẫn nộ.
Nghe , khi đó Ôn phu nhân phun một búng máu.
Hứa thị kinh hãi, sắc mặt đổi, vội vã đến tìm lão thái thái để đòi công lý.
lão thái thái chỉ lạnh lùng một câu: "Lòng đàn bà, ngươi đừng cản đường tương lai của nhà họ Khương!"
"Các ngươi giả chứng cứ, các ngươi cố tình hại Ôn gia!"
"Đây là tội lớn, Ôn gia sẽ tịch thu tài sản c.h.é.m hết cả nhà, các thật là lòng lang sói, thứ vong ơn bội nghĩa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-429.html.]
"Các ngươi nghĩ đến Tiểu Ngư ?" Hứa thị gần như , ánh mắt đỏ màu máu.
"Các ngươi Tiểu Ngư ?" Đã đính ước trong bụng mười lăm năm, tiểu Ngư nhi của nàng sẽ đối mặt thế nào với Ôn gia thế nào?
"Tiểu Ngư nhi mới sinh, các ngươi tính kế với nàng."
"Mới ba tuổi, các ngươi mang nàng đổi sính lễ."
"Chưa đến tuổi cập kê, các ngươi ép nàng cầu xin Cửu Chuyển Kim Đan. Ôn gia nàng như thế nào? Đến cả nhà cũng coi thường nàng!"
"Ôn gia nợ các ngươi, tiểu Ngư nhi cũng nợ các ngươi!"
"Nàng cũng là huyết mạch của ngươi, cũng là cháu gái ruột thịt của ngươi. Ngươi từng coi nàng là nhà ?" Hứa thị từng lời từng chữ đau đớn như m.á.u tuôn rơi.
Lão phu nhân ở ghế , thần sắc lạnh lùng.
"Lão chủ chứa, ngươi còn trái tim ? Ngươi sẽ xuống địa ngục, ngươi sẽ c.h.ế.t tử tế !"
"Ngư nhi của , con đây?" Ôn gia e rằng cả nhà đều gặp nguy hiểm. Tiểu Ngư nhi ?
Ôn Minh Huyền sẽ nghĩ thế nào? Ôn gia sẽ nghĩ thế nào? Du Nhiên sẽ nghĩ thế nào?
Sắc mặt lão phu nhân đột nhiên tối sầm .
"Kéo mụ đàn bà điên ngoài, tránh để nàng bậy bạ! Ôn gia dù là thông gia, nhưng Khương gia chúng luôn công bằng, tất nhiên đặt đại nghĩa lên tình."
Lão thái thái tính toán rõ ràng.
Ôn Lĩnh phế, Tiên Môn còn bảo vệ Ôn gia.
Viên Cửu Chuyển Kim Đan , tranh thủ khi bên ngoài mà cho Thế Thừa dùng sớm thì hơn.
Đo linh căn, tuyệt đối xảy sai sót.
"Đại nghĩa? Giang gia các tham lam vô độ, còn tự dát vàng lên mặt ? Thật là nực ."
"Khương Mộc, bảo Khương Mộc đây! Đồ tiểu nhân giả dối, ngụy quân tử! Bảo lăn đây!" Lúc , Hứa thị còn chút mong đợi nào với Khương gia.
Ban đầu, bà nghĩ rằng tiểu Ngư nhi dựa Khương gia ít nhất cũng che chở.
Dù lão thái thái thích, nhưng tiểu Ngư nhi vẫn là đích tôn nữ của Khương gia.
ngờ, vì Khương Thế Thừa, Khương gia sớm hóa điên.
"Mộc nhi? Mộc nhi đang bận việc chính sự, sẽ tới gặp ngươi ." Lão thái thái lạnh: "Con gái nhà thương hộ, vốn xứng với Khương gia."
"Khương Mộc, ngươi xứng cha! Khương Mộc, ngươi sẽ báo ứng!" Hứa thị nghiến răng, trong mắt tràn đầy tia m.á.u vì phẫn hận.
Hứa thị lôi kéo, nhốt trong.
Bảo Nguyệt mà hoảng sợ, chỉ thể lén lút chạy hậu viện tìm Khương Tiểu Ngư.
Trước cổng Ôn gia, vô cấm vệ quân kéo đến, ai nấy đều mặt mày nghiêm nghị, đầu chính là Khương Mộc.
Khương Mộc cầm thánh chỉ trong tay, vẻ mặt giấu nổi sự đắc ý của kẻ tiểu nhân thời.
Hắn giữ một chức vụ nhàn rỗi trong kinh thành, khi sắp xếp khéo léo một phen, đặc biệt đến Ôn gia để thi hành lệnh xét nhà.
Ôn gia tất cả đều quỳ cổng.
Mọi ánh mắt đều vô cảm Khương Mộc.
Ha, thế mà là Khương gia ?
Quý Du Nhiên Khương gia, vẻ mặt đờ đẫn.
Chính Khương gia là đ.â.m lưng họ.
Bây giờ, Khương Mộc cầm thánh chỉ tru di cửu tộc mặt, ai mà hận ?
"Bệ hạ, lão thần oan uổng! Lão thần tận tâm tận lực vì quốc gia, bao giờ ý hai lòng. Cái gì mà tham ô nhận hối lộ, cái gì mà tham nhũng quân lương, bao giờ !"
"Ôn gia thậm chí còn dùng của nhà để trợ cấp tướng sĩ, thể tham ô ?"
Ôn lão đại nhân già, đầu bạc trắng, gương mặt đầy vẻ tang thương.
"Bệ hạ, con cháu Ôn gia thà c.h.ế.t chiến trường, chứ thể c.h.ế.t oan khuất, lão thần phục!"
"Lão thần sáu con trai, bốn c.h.ế.t trận, một may mắn nhập Tiên Môn, chỉ còn một trấn giữ gia tộc. Nay, ngay cả ngài cũng đoạt ?"
"Tiểu nhi nhà họ Khương, lão phu chỉ ngươi lòng hẹp hòi, chỉ ngươi bụng nhỏ nhen, nhưng ngờ ngươi ác độc đến thế. Thậm chí tàn hại thông gia! Ôn gia, Ôn gia gì với ngươi?" Ôn lão đại nhân gần như thể vững.