Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 431
Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:25:01
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Ngư nhi nhếch miệng , giơ cao kim bài trong tay: "Đa tạ."
Nói xong, nàng vội vàng leo qua tường mà , hướng về phía pháp trường.
Nàng ngước lên mặt trời, vẫn đến giờ Ngọ, vẫn còn kịp.
Nàng chắc chắn rằng sẽ yêu Ôn Minh Huyền.
nàng cũng nợ .
Huống hồ, nhà họ Ôn luôn đối xử với nàng.
Chuyện , chính là nhà họ Khương vô liêm sỉ.
Tiểu Ngư Nhi cầm kim bài, phi ngựa chạy như bay về phía chợ.
Thái tử lúc mang theo chứng cứ minh oan cho nhà họ Ôn tiến cung.
Trán tiểu Ngư nhi rịn mồ hôi lạnh, nàng giơ tay lau vết m.á.u trán, tiếp tục lao nhanh về phía .
"Mau nhường đường một chút, ơn nhường đường!" Tiểu Ngư nhi hô lớn, xuyên qua dòng .
Mái tóc tiểu cô nương bung , rối tung.
Bảo Nguyệt đang dẫn tìm nàng, vội lao lên phía .
"Tiểu tiểu thư, ngài thế? Nô tỳ tìm ngài mãi!"
"Sao thế ? Đầu ngài đang chảy m.á.u kìa!" Bảo Nguyệt hoảng sợ kêu lên.
Tiểu Ngư nhi môi khô nứt nẻ, tóc tai rối bù, xô đẩy đến nhếch nhác khắp .
"Nhà họ Ôn ?"
"Người nhà họ Ôn ?" Nàng thở hổn hển hỏi.
Bảo Nguyệt thở dài một tiếng.
"Hôm nay đúng lúc lão gia quan giám trảm, ông đưa nhà họ Ôn đến pháp trường từ sớm." Nghe xong, sắc mặt tiểu Ngư nhi lập tức biến đổi.
Giờ c.h.é.m đầu là giờ Ngọ ba khắc, nhưng nếu sai giờ, cũng ai dám kiện cáo.
Dẫu kiện, cùng lắm chỉ trừ hai tháng lương, chẳng là gì to tát cả.
Tiểu Ngư nhi kịp nghỉ ngơi, trực tiếp lên ngựa chạy thẳng đến chợ.
Trái tim nàng run rẩy, đôi mắt đầy vẻ lo lắng.
Còn đến pháp trường, tiểu Ngư nhi thấy tiếng nức nở từ xa.
" là súc sinh mà."
"Nhà họ Khương chắc nghèo đến phát điên . Đã là thông gia, mà, hừ! Có c.h.ế.t cũng xuống địa ngục!"
"Nghe năm đó nhà họ Ôn hưng thịnh, nhà họ Khương vơ vét bao nhiêu lợi ích. Nữ nhi mới ba tuổi lấy sính lễ về nhà họ Khương. Giờ thì , nhà họ Ôn vu oan, nhà họ Khương còn tay hành quyết! là súc sinh."
"Thật tội cho lão gia nhà họ Ôn, tin nhầm , khiến cả nhà rơi kết cục thảm khốc..." Mọi mắt đỏ hoe, ai nấy đều thở dài.
Mi mắt tiểu Ngư nhi giật mạnh.
Nàng nhảy xuống ngựa, hét lớn: "Dừng tay! Đao hạ lưu nhân!"
Đập mắt nàng là một mảng đỏ thẫm.
Đầu của Ôn lão phu nhân rơi xuống đất, thể ngã xuống.
Người thường nắm tay nàng, lẩm bẩm rằng nhà họ Khương thích nàng, nhưng nhà họ Ôn luôn quý mến nàng, giờ còn nữa.
Đầu của Ôn đại nhân lăn đất, mắt đầy lệ m.á.u về phía hoàng cung.
Đao phủ giơ đao lên c.h.é.m xuống Ôn phu nhân và Ôn Minh Huyền, tiểu Ngư nhi phi lao tới.
"Bịch!"
Nàng đá bay đao phủ.
"Ngươi gì đấy? Về nhà ngay!" Khương Mộc tức giận quát, phắt dậy.
"Ai cho ngươi c.h.é.m đầu? Còn đến giờ Ngọ ba khắc, ai cho ngươi tay?" Giọng tiểu Ngư nhi run rẩy, nàng gần như dám Ôn Minh Huyền.
Ôn Minh Huyền lưng về phía nàng, quỳ pháp trường, bất động.
Ôn phu nhân rơi nước mắt: "Tướng công... tướng công..." Hai mươi năm kết tóc se duyên, từng cãi vã, giờ đây...
Ôn phu nhân , gần như phát điên.
"Kim bài Miễn tử ở đây, ai động thủ!" Tiểu Ngư nhi nắm chặt kim bài trong tay, mặc dù kim bài chỉ miễn một mạng, nhưng thể trì hoãn thời gian.
Ánh mắt Khương Mộc như bốc lửa, ông nghiến răng giận dữ, nhưng còn cách nào, đành quỳ xuống cùng .
"Cút về ! Đây nơi để ngươi lên tiếng!" Thành bại của Khương gia đều dựa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-431.html.]
Chính là lúc !
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ cần diệt bộ nhà họ Ôn, viên Cửu Chuyển Kim Đan sẽ thuộc về Khương gia.
Ông sớm phái đến nhà họ Ôn tìm tung tích Kim Đan, nhưng đến giờ vẫn tin tức gì.
"Thấy kim bài như thấy Hoàng đế!" Tiểu Ngư Nhi cầm kim bài, đảo mắt quét khắp nơi.
Ầm một tiếng, tất cả đều quỳ rạp xuống đất.
Khương Mộc hận đến nghiến răng, nhưng cũng chỉ đành quỳ xuống.
Tiểu Ngư Nhi hề chậm trễ quá lâu.
Chỉ trong nửa nén hương, Thái tử dẫn đến pháp trường.
Lúc , đúng giờ Ngọ ba khắc.
Thái tử cau mày, ánh mắt sắc lạnh: "Khương Mộc, ngươi dám hành quyết thời điểm quy định? Ai cho ngươi gan lớn như !"
Khương Mộc đổ mồ hôi lạnh, quỳ sụp xuống đất, ngừng dập đầu: "Thái tử điện hạ, là thuộc hạ nóng vội. Đây là của thuộc hạ."
Dù , việc hành quyết đúng giờ cũng là tội lớn, hình phạt sẽ quá nặng.
Thái tử nổi giận: "Người , áp giải Khương Mộc đến mặt Hoàng thượng!"
"Bệ hạ hạ chỉ, tiên bắt giam bộ nhà họ Ôn, ngày mai thẩm vấn tiếp." Thái tử đảo mắt quanh, phát hiện nhà họ Ôn hành quyết hơn một nửa.
Thái tử hít sâu một .
Nhà họ Khương thâm thù đại hận gì với nhà họ Ôn mà tay ác độc như , quyết tâm đẩy gia tộc chỗ chết.
Không để chút cơ hội sống sót nào.
Ôn Minh Huyền đẩy dậy, hình xiêu vẹo như cái xác hồn, lảo đảo bước về phía .
Ôn phu nhân khi đến chuyện tạm giam thì bật điên loạn: "Lão gia, ông mà đợi ? Còn Du Nhiên đây?" Bà phun một ngụm máu, ngã lăn bất tỉnh.
Thái tử lập tức sai mời thái y, bắt buộc cứu sống Ôn phu nhân.
Sắc mặt Ôn Lĩnh tái mét, ánh mắt đờ đẫn.
Khương Mộc thấy như một kẻ phế nhân, trong lòng càng sống bằng chết, để tận mắt chứng kiến phụ mẫu , ca ca, tẩu tẩu và cả gia đình c.h.ế.t ngay mặt. Vì thế, ông cố ý để chứng kiến bộ buổi hành hình cuối cùng.
Mỗi giây phút với Ôn Lĩnh đều là một sự dày vò.
Những gia nhân trung thành chịu rời nhà họ Ôn cũng g.i.ế.c sạch. Chỉ còn vài đang quỳ gối mặt đất.
Từ xuống , kể cả họ hàng xa và gia nhân, nhà họ Ôn tổng cộng 327 .
Giờ đây, chỉ còn một phần nhỏ. Số sống sót đến một phần mười.
Con đáng kinh hoàng đến nhường nào.
Tiểu Ngư nhi hiếm khi co rúm , thấy cảnh m.á.u đỏ ngập trời, chỉ cảm thấy chói mắt vô cùng.
Khương Mộc đưa đến mặt Hoàng thượng để nhận phạt.
Tiểu Ngư nhi giao kim bài cho Thái tử. Thái tử liếc nàng một cái, đó mang theo nhà họ Ôn trở về cung.
"Tiểu Ngư nhi, tiểu Ngư nhi..." Hứa thị nghiêng ngả loạng choạng chạy tới, đầy thương tích, ánh mắt đẫm lệ.
"Tiểu Ngư nhi..." Hứa thị thấy nàng liền bật nức nở.
"Chát!" Khương lão phu nhân vội vàng chạy đến, kịp che giấu sự giận dữ, lập tức tát tiểu Ngư nhi một cái khiến khóe miệng nàng rỉ máu.
"Cút về phủ ngay!" Lão phu nhân nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt bừng bừng sát khí, như thể chỉ nuốt chửng nàng ngay lập tức.
Bà mặc kệ những lời bàn tán xung quanh. Từ khi nhà họ Khương hãm hại nhà họ Ôn, họ còn đường lui.
Thể diện thì đáng gì?
Một Đơn căn linh đủ để đổi vận mệnh cả gia tộc, đủ sức bảo vệ nhà họ Khương suốt ngàn năm.
"Đã tìm thấy đồ ?" Khương lão phu nhân hạ thấp giọng, hỏi bà vú.
Bà v.ú khẽ liếc mắt, đáp: "Phát hiện một chiếc hộp nhỏ, nhưng mở . Hiện đưa về phủ."
Lão phu nhân thở phào nhẹ nhõm, chỉ mong trong đó kim đan. Nếu , kế hoạch của nhà họ Khương hôm nay sẽ thành vô nghĩa.
Gương mặt bà trở nên u ám, tiếc rằng thể tận diệt nhà họ Ôn.
Về đến phủ, bà liền lệnh đóng chặt cửa.
"Người , phạt đánh 100 roi!" Ánh mắt bà lạnh lẽo, thèm con Hứa thị lấy một cái.
"Lão phu nhân, ạ. Đánh 100 roi e rằng mất mạng..." Đại nha bên cạnh .
"Mất mạng thì mất mạng! Một cái mạng rẻ rúng, nếu c.h.ế.t sớm thì gây họa cho nhà họ Khương! Hôm nay nếu vì nàng, nhà họ Ôn còn đường sống?" Nhắc đến chuyện , lão phu nhân tức đến đau ngực.
" giờ thể để nàng c.h.ế.t . Cả thiên hạ đều đang . Công tử Thế Thừa của chúng sẽ bước lên con đường đại đạo. Nếu nhà họ Ôn gặp chuyện, mà nàng chết, e rằng thế nhân sẽ chỉ trích công tử. Điều đó cho tương lai của công tử." Đại nha từng nhận nhiều ân huệ từ tiểu Ngư nhi, hôm nay dám lớn gan cầu xin cho nàng một câu.