Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 432
Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:25:04
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhược điểm của lão phu nhân chính là Khương Thế Thừa, bà ngẫm nghĩ hồi lâu cũng đồng ý.
"Trước tiên nhốt ."
"Loại nghiệt chướng , nhất định thể kết thúc ."
"Đi thôi, tiên đến xem đồ vật thế nào." Lão phu nhân tâm trạng đôi co với tiểu Ngư nhi, chỉ lệnh giam nàng , cho ăn uống.
Nhà họ Khương đóng cửa ngoài, cũng cho phép ngoài đến thăm.
Còn Khương Mộc Hoàng thượng tra hỏi, ai thèm quan tâm đến ông .
Đêm khuya, Khương Mộc trở về.
Khuôn mặt ông đen sì, trong lòng chỉ mong Khương Thế Thừa tranh đấu một chút, cứu vãn danh tiếng cho nhà họ Khương.
Chỉ cần Tiên Môn chấp nhận của họ, thì gia tộc phàm trần còn sợ gì ai.
Bệ hạ trách vì chuyện nhỏ mà nên đại họa, đánh 50 trượng, cách chức quan, thậm chí cả chức vụ nhàn tản cũng giữ .
Điều khiến đau đầu nhất là bệ hạ quyết định điều tra bộ vụ việc liên quan đến nhà họ Ôn, thể đẩy hai nhà chồng của chịu tội.
"Thế Thừa, ngươi nhất định nên chuyện!" Khương Mộc hiểu rõ đang ở bước đường cùng.
Thê nhi xa lánh, thậm chí tàn sát cả nhà chồng của nàng.
Ông chỉ còn đứa con nuôi Khương Thế Thừa.
Ba ngày .
Nhà họ Ôn rửa oan.
Ôn phu nhân phát điên.
Ôn Lĩnh tự sát trong ngục.
Ôn Minh Huyền đưa mẫu điên dại cửa ngục, ánh nắng gay gắt đến chói mắt, khiến cay xè đôi mắt.
Chỉ vài ngày ngắn ngủi.
Gia đình hòa thuận hạnh phúc của nhà họ Ôn tan tành còn dấu vết.
Tiểu Ngư nhi ngoài cửa đợi . Ôn Minh Huyền nàng với vẻ mặt vô hồn, bộ y phục lỏng lẻo đáng sợ.
Đôi mắt sâu thẳm đáy, hề chút cảm xúc nào.
"Tiểu Ngư nhi, tiểu Ngư... Tiểu Ngư nhi... Tiểu tức phụ, tiểu tức phụ của Minh Huyền." Ôn phu nhân với mái tóc rối bời, dáng vẻ nay luôn dịu dàng, giờ đây hồn nhiên như một hài tử.
Tiểu Ngư nhi thấy cảnh , lòng nặng trĩu, cổ họng khàn đặc đến đau đớn.
Tình trạng của nàng cũng chẳng khá hơn Ôn Minh Huyền là bao. Bị giam suốt ba ngày ăn uống, mãi hôm nay mới thả .
Nàng bước lên phía , cảm nhận lạnh thấu xương từ bên cạnh Ôn Minh Huyền.
"Xin ." Đây là đầu tiên tiểu Ngư nhi cảm thấy hổ thẹn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Là nhà họ Khương, đó là sự thật nàng thể đổi.
Ôn Minh Huyền lạnh lùng liếc nàng một cái, ánh mắt sắc như dao: "Giờ thì ngươi hài lòng ?"
"Mục đích của nhà họ Khương chẳng qua cũng chỉ vì Cửu Chuyển Kim Đan. Ta từng ý định sử dụng viên đan dược đó, tại nhà họ Khương độc ác đến ?"
"Khương Tiểu Ngư, thật hối hận khi gặp ngươi."
Ôn Minh Huyền nắm tay mẫu , đang hồn nhiên, buồn để ý đến tiểu Ngư nhi.
Tiểu Ngư nhi ấp úng : "Ta thì nào gặp ngươi?"
Ôn Minh Huyền trở về nhà, thu dọn hài cốt và cho giải tán bộ gia nhân nhà họ Ôn.
Toàn bộ tiền bạc , đều đưa hết cho họ.
Còn nhà họ Khương, cũng chẳng yên .
"Mộc nhi, còn mau hưu thư?"
"Khương Tiểu Ngư tự ý xông pháp trường, hại ngươi mất chức quan, còn khiến nhà họ Khương thiên hạ chỉ trích. Còn mau đuổi nàng khỏi nhà!" Khương lão thái thái thúc giục Khương Mộc hưu thư.
Bao năm qua dù nhiều cãi vã với Hứa thị, nhưng Khương Mộc từng ý định hưu thê.
"Mộc nhi, ba ngày nữa Thế Thừa sẽ dùng đan dược. Mẹ con Hứa thị oán giận trong lòng, để họ ở trong phủ chẳng sẽ phá hỏng đại sự của Thế Thừa ?"
Khương Mộc nghiến răng, cuối cùng quyết định dứt khoát.
Ông còn đường lui. Đã cắt đứt nhân duyên của nữ nhi, đắc tội nhà họ Ôn.
Ông chỉ còn thể dựa Thế Thừa.
"Mẫu , chỉ một đích nữ là tiểu Ngư nhi." Khương Mộc ngừng , thoáng chút do dự.
Khương lão thái thái chỉ hận sắt thành thép ông : "Có Thế Thừa , ngươi còn lo gì đích nữ đích tử? Tương lai loại gia tộc nào mà tìm vợ kế lấp chỗ trống?"
Nghĩ , Khương Mộc thở phào nhẹ nhõm, mặt dần giãn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-432.html.]
Trước mặt Hứa thị, ông hưu thư.
Sau đó gạch tên Khương Tiểu Ngư khỏi gia phả.
Không ai chú ý, đúng lúc , những đám mây lành bầu trời nhà họ Khương cũng tan biến.
Lời tiên đoán thờ trong Phật đường nhà họ Khương cũng sự biến đổi.
ai nhận điều đó.
Hứa thị tuy mặt mày tái mét nhưng rơi một giọt nước mắt. Bà nhà họ Khương tổn thương quá sâu.
Trong lòng bà đầy rẫy cảm giác tội .
Bà thấy với Du Nhiên.
Có với nhà họ Ôn.
Cũng với nữ nhi của .
Tất cả đều do bà mà .
Hai con Hứa thị đuổi khỏi nhà. Đứng cổng nhà họ Khương, Hứa thị cố nén nước mắt: "Sao nỡ đối xử với ngươi tàn nhẫn như ? Ngươi là con ruột của cơ mà."
"mẫu , còn xứng , gì phụ ?"
Tiểu Ngư nhi bất kỳ cảm xúc buồn bã nào.
Hứa thị cay đắng. Sự lãnh đạm của Tiểu Ngư nhi rốt cuộc là đây?
Hứa thị về nhà đẻ một chuyến, nhà họ Hứa yêu thương bà, nhưng tiếc rằng gia thế yếu kém.
Cữu cữu của tiểu Ngư nhi thấy nhà ức h.i.ế.p tức giận đến nhà họ Khương đòi lẽ , nhưng đánh gãy chân trả về.
Hứa thị ở nhà ba ngày, đêm nào cũng mơ thấy ác mộng.
Đến ngày thứ ba, bà quyết định xuất gia, cầu phúc cho nhà họ Ôn.
Ngày Hứa thị xuất gia, bà nắm lấy khuôn mặt tiểu Ngư nhi mà xin .
"Cha với ngươi, nương cũng với ngươi." Bà rơi nước mắt.
"Nương là vợ hưu, dù mợ bà ngoại oán trách, nhưng nương thể liên lụy họ." Bị hưu mà về nhà đẻ, sẽ ảnh hưởng đến hôn sự của con cháu nhà ngoại.
Hứa thị chịu nỗi giày vò của cảm giác tội , chỉ thể tìm sự yên ngắn ngủi nơi cửa Phật.
Cũng để liên lụy nhà họ Hứa.
"Mẫu , của ngươi. Đó là của vận mệnh."
"Là vận mệnh trêu ngươi." Tiểu Ngư nhi cay đắng.
"Nữ nhi thấy tủi ." Cả đời , khổ nhất vẫn là Hứa thị.
Hứa thị ôm lấy mặt nữ nhi, nghẹn ngào: "Chuyện tình cảm tổn thương , Tiểu Ngư , đừng bao giờ chìm đắm trong yêu đương. Ôn Minh Huyền... lương phối ." Cuối cùng bà cũng câu .
Bà lớn lên trong khuê phòng, từng vì Khương Mộc mà chống đối cha , thậm chí bỏ trốn theo ông.
Kết cục thì ?
Tiểu Ngư nhi gật đầu: "Mẫu , ."
"Ta nhờ cữu cữu ngươi cho ngươi ở tạm tại nhà họ Hứa."
Tiểu Ngư nhi đưa tiễn Hứa thị chùa miếu.
Sau đó về nhà họ Hứa, ăn một bữa cơm cùng gia đình.
Dỗ bà ngoại ngủ mới thư phòng của cữu cữu.
Đến khi ngoài, trời gần sáng.
Những nha cận của nàng như Bảo Nguyệt cũng ở nhà họ Hứa.
Nàng một mang hành lý, ở cổng thành.
Cho đến khi trời dần sáng, mới thấy một thiếu niên áo xanh chậm rãi tiến đến.
Ôn Minh Huyền cổng thành, lướt qua nàng mà .
Không bất kỳ cảm xúc, cũng chẳng lời nào.
Giống như một xa lạ.
Tiểu Ngư nhi gì, chỉ lẳng lặng theo .
Ôn Minh Huyền là nam tử, bước chân mạnh mẽ. Tiểu Ngư nhi tròn 15, dáng nhỏ nhắn, chạy chậm mới theo kịp.
Hắn một lời.
Nàng cũng , chỉ âm thầm bám theo.
Môi Tiểu Ngư nhi mím chặt, nàng cảm thấy gì.
Nàng chẳng gì cả, nhưng thứ đều vì nàng mà xảy .