Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 436
Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:25:14
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bây giờ mười năm, tính nàng cũng sắp đến tuổi cập kê . Cho nên mới đến tìm tân nương."
"Ta chỉ nhớ nhà nàng ở thôn La Sơn, là cô nương nhà nào. Ta gõ cửa từng nhà hỏi. Nàng gì, cũng tìm ..."
Hai cái tai ló , rủ xuống đầu.
Tiểu Ngư nhi mà cảm thấy hài hước.
Lòng bàn tay của tiểu Ngư nhi ngứa, véo một cái.
Suy nghĩ lóe lên, tay vươn .
Kể từ lúc nàng trong nôi, Ôn Minh Huyền quen , nàng nghĩ gì.
Ánh mắt tối ,"Bốp" một tiếng đánh tay nàng, liếc mắt nàng một cái.
Tiểu Ngư nhi ho nhẹ một tiếng, mắt lên trời, lén lút rút tay về.
"Cưới cô nương vợ hỏi như thế. Cả thôn đều dọa đến phát bệnh! Tam thư lục sính, đúng , ngươi tiền ?" Tiểu Ngư nhi nghiêm túc.
Tà ám nghiêm túc lắc đầu.
"Ta là đến nhà cầu hôn. Đây gọi là đến nhà."
Rồi sờ gáy: "Ta hỏi thăm . Dù đến nhà cần sính lễ gì, nhưng cho nàng thể diện, để những đó ghen tị chết! Họ sẽ dám ức h.i.ế.p nàng nữa!"
Tiểu Ngư nhi , chậc chậc, tên gia hoả rõ ràng bộ dáng đang bồn chồn trong lòng...
"Người phàm khi thành hôn cần tiền, giống như tinh quái bọn , chỉ cần mấy cái lông là xong." Hắn một cách phần lúng túng.
"Tiền kiếm dễ , vác bao cát một tháng, vác một bao, vác ba bao. Cả tháng trời mới kiếm một hai lượng bạc."
"Ban đầu định đào mộ, đào mấy ngôi mộ lớn kiếm ít tiền. đào mộ tổ khác là điều , sợ trời đánh." Hắn rụt cổ .
"Sau đó đành... nghĩ cách khác để kiếm tiền." Hắn liếc mắt qua trái, qua .
Rồi vỗ vỗ túi ở thắt lưng, bên trong phát tiếng leng keng.
Tiểu Ngư qua, đoán là ít nhất một trăm lượng bạc.
Nàng tò mò hỏi: "Ngươi kiếm thế?"
Hắn hì hì, ngẩng đầu lên, vẻ mặt đầy tự hào.
"Chúng , những loại tinh quái tu hành ngàn năm giá trị lắm đấy. Ta nhổ lông , bán lấy tiền để cưới vợ." Hắn đầy kiêu hãnh!
Nhổ lông cưới vợ, đúng là ngươi đấy.
" mà tìm nàng ở ." Hắn thở dài, giọng đầy u oán.
"Lỡ nàng thành hôn thì ? Nếu nàng gả khác thì ?"
Tiểu tinh quái nhíu mày, chậm rãi.
"Đợi nàng c.h.ế.t , sẽ tìm kiếp cũng ."
Tiểu Ngư che mặt .
"Vậy ngươi thể phiền nàng nữa." Tiểu Ngư một cái.
Ôn Minh Huyền nhíu mày, kéo nàng sang một bên hỏi: "Lỡ cưỡng ép cưới nàng thì ? Lúc đó ai sẽ áp chế ?"
Tiểu Ngư mím môi: "Tin , cách."
Nàng...
Thực những chuyện nàng từng với ai.
Ngay từ khi sinh , nàng cảm thấy thể áp chế nhiều thứ.
Trong phủ Thái tử, nuôi một con ch.ó Tây Tạng cực kỳ hung dữ.
Những hầu sai sẽ ném cho con ch.ó dữ đó ăn.
Năm xưa Thái tử trêu chọc nàng, lúc đó nàng vẫn thoát khỏi thở của mệnh, Thái tử ném con ngựa gỗ nhỏ do Ôn Minh Huyền tặng trong vườn của con ch.ó đó, nhốt nàng .
Lúc đó, Ôn Minh Huyền liền vội vã chạy trong vườn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi chạy , con ch.ó co giật, ngã xuống đất, ai nó c.h.ế.t như thế nào.
Chỉ Tiểu Ngư mới hiểu.
Chính nàng từng bước tiến gần, dọa cho nó c.h.ế.t khiếp.
Nó run rẩy, nước tiểu và phân đều dọa ngoài, cuối cùng quỳ gối xuống đất.
Lúc , Ôn Minh Huyền nhíu mày, liếc nàng một cái, lạnh lùng : "Tùy ngươi."
Hắn ôm hai tay, ở góc phòng.
Tiểu Ngư hỏi: "Nàng tên gì?"
"Không , cả thôn đều họ La, đều gọi cô là Tiểu Củ Cải."
" mà, mộ nhà nàng một cây con, khi rời , hái một quả đào và đặt lòng bàn tay nàng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-436.html.]
"Ta sẽ giúp ngươi tìm tiểu Củ Cải, nhưng nếu nàng thành , hoặc gả cho ngươi, ngươi quấy rầy."
"Nếu , đừng trách khách sáo." Ánh mắt tiểu Ngư nhi lạnh lùng, khiến tà ám nhịn lùi một bước.
Nói thật, luôn chút sợ hãi tiểu cô nương .
Nhìn thì tưởng lời nhẹ nhàng mềm mại, nhưng hễ đến gần một loại áp lực khiến khuất phục.
Hai đầu gối run rẩy ngừng.
"Thiên Đạo chứng giám, tiểu yêu tại đây lập lời thề, nếu ép buộc tiểu Củ Cải, nguyện tu vi tiêu tán, c.h.ế.t tử tế, vĩnh viễn luân hồi." Lời thề thành, tiểu Ngư nhi đột ngột ngẩng đầu.
Nàng lên bầu trời đêm tối tăm thần bí.
Hơi thở quen thuộc đó từ cao giáng xuống, rơi trúng tà ám.
Luồng linh khí đó cũng vô thức chạm đến tiểu Ngư nhi, nàng thậm chí thể cảm nhận niềm vui mừng từ chúng.
"Ngươi đừng gõ cửa ban đêm nữa, tiên hãy mua một căn nhà gần đây. Ổn định ." Tiểu Ngư nhi phẩy tay, đuổi tà ám .
"Ngươi tên gì?"
"Ta tên là Mặc Linh, nhưng nàng gọi là Hỉ Hỉ. Vì thấy sẽ cảm thấy vui vẻ." Hắn , cái tên "Hỉ Hỉ" là để biểu đạt niềm vui gấp đôi so với "Hoan Hỉ".
"Tại ngươi luôn xuất hiện ban đêm?" Tiểu Ngư Nhi chút tò mò.
Mặc Linh thở dài một tiếng.
"Thân thể hủy, giờ đang trùng tu . Tạm thời chỉ thể xuất hiện ban đêm. Dù , ngay cả trong bóng đêm, cái bóng của cũng thể để khác thấy."
Tiểu Ngư Nhi bóng lưng rời , thoáng ngẩn .
"Đi thôi."
"Ngươi thật nghĩ là chúa cứu thế, lo chuyện bất bình của thiên hạ ? là lo chuyện bao đồng." Ôn Minh Huyền hừ lạnh một tiếng, khoanh tay .
Lúc trời dần sáng, tiểu Ngư nhi theo , bóng của hai dần dần chồng lên .
Khi trở về nhà Dương bà bà, tiểu Anh Đào chuẩn xong bữa sáng.
Hai thức trắng đêm, mắt đỏ hoe, thấy tiếng mở cửa liền vội vã chạy .
"Tiểu Ngư tỷ, ngươi chứ?" tiểu Anh Đào nắm lấy tay nàng, lo lắng kiểm tra khắp nơi. Nghe tiểu Ngư nhi vui vẻ , mới thở phào nhẹ nhõm.
"Tiểu Ngư, ngươi thật liều lĩnh. Nhỡ tà ám hại ngươi thì ?" Vẻ mặt Dương bà bà đầy lo lắng.
Vì sợ họ trở về đói bụng, bà vội vã nấu bữa sáng chờ sẵn.
"Dương bà bà, . Sau tà ám sẽ đến nữa. Tin ..." Tiểu Ngư nhi mật nắm tay Dương bà bà, lắc lư ngừng.
Ánh mắt Ôn Minh Huyền dừng bàn tay hai đang nắm chặt .
Trong kinh thành, bao giờ thấy nàng thiết với ai như .
"Thật ?" Dương bà bà bất chợt kinh ngạc.
", sẽ đến nữa." Tiểu Ngư nhi mỉm .
Dương bà bà tháo tạp dề , ngay cả bữa sáng cũng ăn.
"Ôi trời, ăn nữa, báo cho cả thôn . Thôn dân đang hoang mang, trưởng thôn sắp lo c.h.ế.t mất thôi." Dương bà bà lập tức chuẩn ngoài.
tiểu Anh Đào ngăn Dương bà bà : "Nãi nãi định gì?"
"Đi thì cũng ăn sáng xong . Năm đó nào ai bụng giúp chúng , nãi nãi nhiệt tình như gì?"
Giọng điệu của tiểu Anh Đào chút lạnh nhạt.
Dương bà bà nàng một cái, : "Được , theo tiểu Anh Đào ."
Nói xong nhà lấy cơm.
Tiểu Anh Đào bĩu môi: "Bà lúc nào cũng bụng một cách mù quáng. Năm đó khi họ cướp ruộng nhà , cũng chẳng thấy mấy ai giúp."
Vừa nàng kéo tiểu Ngư nhi nhà ăn cơm.
Tiểu Ngư nhi và Ôn Minh Huyền liếc mắt .
Thực , khi Mặc Linh kể , trong đầu tiểu Ngư nhi hiện lên một cái tên.
Tiểu Anh Đào.
Nhà còn nam đinh, lão thái thái chỉ còn đứa cháu gái duy nhất, ruộng đất cướp mất, chỉ còn căn nhà cũ.
Ngôi nhà của họ ở góc thôn, cũng là nơi xơ xác nhất.
Trên bàn đặt một chồng đào tươi rói, đỏ rực, là thích ngay.
"Mùa đào ?"
Tiểu Ngư nhi nhón một quả, vị chua chua ngọt ngọt, sảng khoái.
" , mọc bên cạnh mộ tổ tiên. Cành cây che bóng cho mộ." Tiểu Anh Đào mỉm .
"Vậy nên từ nhỏ ngươi gọi là Tiểu Anh Đào?" Tiểu Ngư Nhi hỏi.