Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:25:22
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Minh Huyền thoáng thất thần.

Phải , cả nhà đều mong cưới nàng.

Nương là thương nàng nhất.

Ôn Minh Huyền lời nào, Dương bà bà thấy mãi im lặng, chỉ thở dài rời .

thể , đôi phu thê cưới dường như đang mâu thuẫn gì đó.

Tiểu Ngư chẳng danh phận gì mà theo , nếu cưới, chẳng lỡ dở đời nàng ?

Sáng hôm , Ôn Minh Huyền với Tiểu Ngư:

"Ta cưới ngươi."

Tiểu Ngư sững trong giây lát.

"Chẳng ngươi sớm dâu nhà họ Ôn ? Sao thế? Cũng giống cha ngươi, khinh thường nhà họ Ôn hiện tại ư?" Ôn Minh Huyền khẽ một tiếng, rõ ràng diện mạo vô cùng tuấn tú, nhưng lời lạnh lùng vô cùng.

"Hay là ngươi cũng chỉ nhắm đến đan dược của nhà họ Ôn?"

Tiểu Ngư Nhi dậy, khẽ nhắm mắt : "Ngươi thật sự cưới?" Nàng bình tĩnh.

Ôn Minh Huyền thậm chí phân biệt , rốt cuộc nàng từng yêu .

"Cưới."

"Được." Tiểu Ngư thẳng .

Hai đối diện , thêm lời nào.

Họ đều hiểu, giữa hai một cách thể vượt qua.

ai đề cập đến.

"Ta sẽ nhờ trưởng thôn và Dương bà bà chuẩn hôn lễ."

"Hôn phục, lẽ chỉ thể mua một bộ mới."

"Mẫu chuẩn cho ngươi năm xưa, chắc cũng nhà họ Khương lấy nhỉ? Dù cũng xem như về nhà ngươi ." Khi nhà khám xét, nhà họ Khương dọn sạch mật thất, cả bộ mũ phượng khăn quàng vai cực kỳ xa hoa cũng trong đó.

Giọng điệu của Ôn Minh Huyền đầy vẻ chế giễu.

"Ta sẽ thỉnh linh vị của cha về." Nói xong, bước cửa.

Tiểu Ngư nhíu mày, chỉ lặng lẽ lên bầu trời.

Không ai nàng đang nghĩ gì.

"Tiểu Ngư sắp thành hôn nha, đến lúc đó Lưu thẩm sẽ đến nhà ngươi uống rượu mừng."

"Tiểu Ngư, áo cưới thêu xong ?"

"Tiểu Ngư, sắp tân nương ."

Tiểu Ngư xách giỏ rau qua thôn, các phụ nhân trong thôn đều trêu chọc.

Tiểu Ngư mím môi, khẽ chào từng .

"Không trách mấy tiểu khỏa tử trong thôn đều nhớ thương, Tiểu Ngư đúng là xinh . Vừa dịu dàng, đảm đang. Chỉ mong tiểu tử nhà họ Ôn đừng phụ lòng nàng."

" chẳng bao giờ với Tiểu Ngư, lạnh lùng lắm."

"Yên tâm , cưới sẽ hiểu thôi." Dưới gốc cây đa, mấy thím thêu thùa vui vẻ.

Khi Tiểu Ngư trở về, Anh Đào đang nhón chân dán chữ hỷ lên cửa sổ.

"Dù Minh Huyền ca ca mãn tang, nhưng thành hôn là chuyện đại sự cả đời, cũng náo nhiệt một chút." Gương mặt Anh Đào đỏ bừng, đang sống hạnh phúc.

"Đừng nhón chân, đang mang thai, nhón chân an . Để cho." Mặc Linh vội vàng nhận lấy tờ giấy đỏ trong tay nàng, tự dán lên.

Anh Đào mỉm , nét mặt chút e thẹn.

Tiểu Ngư nụ gương mặt nàng, môi cũng khỏi khẽ cong lên.

"Mau thử áo cưới , hai ngày nữa là đại hôn , Tiểu Ngư tỷ tỷ hồi hộp ?" Anh Đào giúp nàng mặc thử áo cưới, ngây khuôn mặt mộc trang điểm của Tiểu Ngư.

"Tỷ tỷ, ngươi quá!" Rõ ràng chỉ là bộ áo cưới bình thường, nhưng khi mặc lên nàng như trang phục may đo cao cấp, đắt tiền.

Tiểu Ngư trong gương đồng, đưa tay chạm nhẹ lên má.

"Minh Huyền ca ca đúng là phúc, cưới tân nương xinh thế ." Anh Đào đùa.

Tiểu Ngư chỉ khẽ nhếch nhẹ đôi mày.

Anh Đào ở đến tối mới rời . Trước khi , bước chân nàng do dự.

Trong bóng đêm, Mặc Linh khoác thêm áo choàng cho nàng.

Đến cửa, Anh Đào ngập ngừng đầu , khẽ : "Ngư Nhi tỷ tỷ, ngươi hạnh phúc ?"

"Là Minh Huyền ca ca thành , nhưng hề chút nhiệt tình với việc ."

"Áo cưới là do ngươi tự mua, giấy dán cửa sổ cũng tự tay chúng , thiệp cưới do Mặc Linh , chính ngươi gửi . Hắn hề tham gia chút nào, liệu thật sự mang hạnh phúc cho ngươi ?" Gương mặt Anh Đào đầy vẻ nghiêm túc.

Nếu trải qua tình yêu mà Mặc Linh dành cho , nàng cũng hiểu .

Tiểu Ngư cửa, nhàn nhạt về phía nàng: "Anh Đào, nợ một . Hắn thành , sẽ đồng ý với một ." Cho một cơ hội.

Anh Đào cúi đầu. Nàng nghĩ rằng, những yêu thì nên như .

"Đi thôi, ngày mai còn đến Nhân duyên từ." Mặc Linh xoa đầu nàng, đưa nàng rời .

Ngày hôm .

Trong đêm, Ôn Minh Huyền mới mang một bàn linh vị trở về.

Tiểu Ngư Nhi bước tới thắp một nén nhang.

Trên bàn là linh vị của cha , ông bà nội nhà họ Ôn...

Vân Mộng Hạ Vũ

Tiểu Ngư Nhi khẽ ngửi một mùi hương lạ, liếc Ôn Minh Huyền. Hắn lưng , ngây bàn linh vị.

Ánh mắt Tiểu Ngư thoáng suy tư.

Khí chất đổi.

"Ngày mai đến Nhân duyên từ." Tiểu Ngư nhẹ giọng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-439.html.]

Ôn Minh Huyền chỉ khẽ đáp một tiếng, định rời thì Tiểu Ngư gọi : "Minh Huyền ca ca, ngươi sẽ lừa , đúng ?"

Ôn Minh Huyền đáp nhỏ một tiếng.

Đêm đó.

Tiểu Ngư Nhi giường, sắc mặt bình thản.

Nàng cảm nhận linh khí từ Ôn Minh Huyền.

Trước hôm nay, từng .

Tiểu Ngư nhắm mắt, gương mặt chút biểu cảm.

Sáng hôm .

Dương bà bà đến nhà từ sớm, chờ hai để cùng đến Nhân duyên từ.

"Nhân duyên từ của trấn linh nghiệm, còn tặng hai hạt đậu tình nhân. Chỉ khi yêu cùng chăm sóc, nó mới nảy mầm." Nếu nảy mầm, đa phần đều hoà ly.

Hai lặng lẽ dùng bữa sáng, cùng Dương bà bà ngoài.

Trên đường , Dương bà bà vui vẻ.

Đến Nhân duyên từ, ngoài cửa nhiều bán trâm gỗ.

"Đây là trâm hoa đào, Minh Huyền, mua cho Tiểu Ngư một cái . Đây là trâm thờ cúng ở từ đường, sẽ phù hộ hai ngươi yêu đến bạc đầu." Dương bà bà thúc giục Ôn Minh Huyền mua một cây trâm gỗ.

Dưới sự giục giã của bà, cây trâm cài lên tóc Tiểu Ngư.

Tiểu Ngư khẽ chạm , môi mím nhẹ.

Hai ngày sinh thần bát tự, treo lên cây trong từ đường.

Họ cùng bái Nguyệt Lão, thề nguyện bên đến bạc đầu.

Khi về, một tiểu đồng nhi ngoài cửa từ đường trao cho họ hai hạt đậu.

"Hóa là đậu đỏ." Ôn Minh Huyền mỉm , xoay xoay hạt đậu trong tay.

Đậu tình nhân, chính là đậu đỏ.

Tiểu đồng nhi tươi rói.

"Nghe , cổ tay mỗi đều một sợi 'tình căn'. Sợi tình căn đó là thứ chi phối tình yêu."

"Nếu hai yêu gặp , tình căn sẽ quấn lấy ."

"Những yêu thể trồng "tình hoa". Đây là đôi hạt đậu tình nhân, xin hai vị tân nhân mang về."

Tiểu đồng nhi mặc một bộ quần áo đỏ, híp mắt, túi áo đầy kẹo mà tân nhân tặng.

Vừa nhúc nhích, kẹo liền rơi hết ngoài.

Hắn chậm rãi cúi xuống nhặt lên, bóc vỏ kẹo nhét miệng.

Miệng căng phồng lên đến nỗi khiến Tiểu Ngư nhi cũng bật .

"Chỉ là lừa gạt để kiếm chút hương khói mà thôi, ngươi cũng tin ?" Ôn Minh Huyền lạnh nhạt .

Tiểu đồng nhi tức giận.

"Lừa hương khói gì chứ, lừa gì chứ."

"Đưa tay đây." Mặt tiểu đồng nhi phồng lên, hai ba cái nhai nát viên kẹo và nuốt xuống.

Ôn Minh Huyền đưa tay .

Mười ngón tay dài, ấm áp như ngọc.

Tiểu đồng nhi đưa tay nhẹ nhàng vẽ lên mạch đập của , như đang vẽ một loại đồ án cổ kính, huyền diệu nào đó.

Ôn Minh Huyền chỉ cảm thấy mạch đập nhảy mạnh một cái, ở giữa mạch xuất hiện một sợi chỉ đỏ nhạt mờ ảo.

Tiểu đồng nhi hừ một tiếng: "Ngươi cũng đưa tay ."

Tiểu Ngư đưa tay .

Tiểu đồng nhi vẫn vẽ lên đồ án như cũ, nhưng...

"Hả..." Tiểu đồng nhi ngẩn .

Nhìn Tiểu Ngư một cái, Ôn Minh Huyền.

Lại giơ tay lên, hai tay kết ấn.

chỉ thấy mạch của Tiểu Ngư xuất hiện một điểm đỏ nhỏ mờ nhạt, hề xuất hiện sợi chỉ đỏ nào.

Tiểu đồng nhi đờ một lúc lâu, thể tin nổi.

Ôn Minh Huyền mất kiên nhẫn: "Đi thôi, bảo là bịp bợm mà."

Đến khi hai xa, tiểu đồng nhi mới lẩm bẩm: "Sao ... tình căn chứ."

"Thế gian , tình căn chứ?"

"Hơn nữa..." Tiểu đồng nhi lầm bầm một câu, biến mất.

Khi hai trở về nhà, trời dần tối.

Ngày mai là ngày đại hôn.

Trong nhà khắp nơi đều tràn đầy khí vui mừng, nhưng pha chút u ám kỳ quái.

Ôn Minh Huyền vẫn lạnh lùng thờ ơ, Tiểu Ngư bóng lưng lời nào.

Ngày hôm , sáng sớm.

Trời còn sáng, Dương bà bà và các phụ nhân trong thôn đến.

"Dậy mau trang điểm ."

"Hôm nay là ngày nhất đời ."

"Tiểu Ngư của chúng sắp xuất giá ." Dương bà bà vui mừng khôn xiết.

cả hai đều bên cạnh, liền bận rộn lo liệu việc.

Cả Anh Đào dù đang mang thai cũng ngừng tay.

Loading...