Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 442
Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:25:30
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ôi trời, là Đơn linh căn!"
"Dù sánh bằng cực phẩm Thiên linh căn ngàn năm khó gặp, nhưng Đơn linh căn cũng đủ xuất sắc ." Nếu sở hữu cực phẩm Thiên linh căn trong năm nay, thì Đơn linh căn là một thiên tài nhỏ.
Khương Thế Thừa thở phào nhẹ nhõm, khóe môi khẽ nở một nụ mỉm.
Những nhà họ Khương phía cũng lập tức siết chặt nắm tay, ánh mắt đầy vui mừng.
"Ngươi nguyện ý gia nhập Lăng..." Một tử của Lăng Vân Môn hết câu thì một giọng lạnh lùng cắt ngang.
"Khương Thế Thừa, giẫm lên xác 326 nhà họ Ôn để cướp viên Cửu Chuyển Kim Đan, mà chỉ luyện Đơn linh căn thôi ?"
"Xem , thiên phú của ngươi cũng chỉ mà thôi." Giọng Ôn Minh Huyền nhàn nhạt.
Dứt lời, liền xuất hiện lôi đài của phái Lăng Vân.
Khương Thế Thừa giật lùi một bước, sắc mặt tái nhợt.
"Ta... ngươi đang gì!" Khương Thế Thừa cố gắng gượng chống nỗi sợ hãi.
"Thật ? Lúc nuốt đan dược của nhà họ Ôn, ngươi như !"
"Nhà họ Khương vì viên đan dược đó mà hãm hại nhà họ Ôn, khiến cả nhà diệt môn. Người như ngươi cũng xứng đáng tu hành ?" Ôn Minh Huyền lạnh.
Các tử Lăng Vân Môn ngỡ ngàng. Trong giới tu tiên, nhân quả là điều quan trọng nhất. Nếu nhân quả quấn , thì dù thiên phú lớn đến , cũng thoát . Đến kiếp nạn cuối cùng, sẽ thiên lôi đánh cho tan thành tro bụi.
"Ôn công tử, lời ngươi là thật chứ?" Ôn Minh Huyền gật đầu.
"Hôm nay, sẽ nhà họ Ôn đòi công lý! Viên kim đan thuộc về nhà họ Ôn, hãy nôn đây!"
Hắn chỉ khẽ nâng tay, Khương Thế Thừa lập tức khóa chặt.
Các trưởng lão của phái Lăng Vân đồng loạt lên. Đã đo linh căn, nghĩa là là tử của phái Lăng Vân. Dù sai lầm, thì cũng là chuyện phái tự xử lý.
Ôn Minh Huyền thản nhiên : "Giao tên nghiệt chướng cho , sẽ nợ phái Lăng Vân một ân tình."
Các trưởng lão phái Lăng Vân .
Chưởng môn của họ tu hành ngàn năm, tuổi thọ sắp cạn, nhưng vẫn thể phi thăng.
Còn Ôn Minh Huyền mới chỉ 20 tuổi, tu hành nửa năm tu vi thâm hậu như .
Chỉ sợ rằng trong vòng trăm năm, sẽ thể phi thăng.
Một thiên tài sắp đạt đến đỉnh cao, so với một tử Đơn linh căn phạm sai lầm lớn, ai cũng nên chọn thế nào.
"Ân tình là chuyện nhỏ, nhưng khiến cả nhà họ Ôn chịu diệt môn là trọng tội. Theo lý giao cho hại xử lý." Trưởng lão của phái Lăng Vân nghiêm nghị .
Khương Thế Thừa đột nhiên mở to mắt .
"Không! Ta là tử của phái Lăng Vân!!"
Phía , vài nhà họ Khương sợ hãi vô cùng: "Tiểu tử họ Ôn, ngươi dám!!" Khương Mộc chỉ kinh hoàng hét lên một câu.
Ôn Minh Huyền lập tức giơ tay, thẳng thừng giáng xuống đỉnh đầu Khương Thế Thừa.
Khương Thế Thừa chỉ kịp thốt lên một tiếng kêu thảm thiết.
Hai đầu gối khuỵu xuống, quỳ rạp đất.
"A!!!" Tiếng kêu thảm thiết gần như xé rách màng nhĩ.
Một chưởng giáng xuống, trực tiếp đánh tan linh căn của Khương Thế Thừa.
Không thể phục hồi.
Từ đây, trở thành một phế nhân.
Ôn Minh Huyền g.i.ế.c Khương Thế Thừa, bởi đối với hạng như , trở thành một kẻ vô dụng còn đau khổ hơn cái chết.
Hắn luôn cho rằng là đứa con trời định ban phúc.
Sắc mặt Ôn Minh Huyền vẫn lạnh lùng, từng động đến nhà họ Khương là để chờ ngày bọn họ mây xanh, giáng cho một đòn chí mạng.
Cảm giác rơi từ đỉnh cao xuống vực thẳm càng đau đớn hơn.
Vài nhà họ Khương phát điên, bởi đó là hy vọng duy nhất của họ.
Họ tận mắt Khương Thế Thừa ngã rạp xuống đất, mắt Khương Mộc đỏ ngầu.
Hắn xong .
Thê tử còn, nữ nhi cũng còn, gia đình tan nát, giờ đây ngay cả Khương Thế Thừa cũng phế.
"Ôn Minh Huyền, ngươi thật nhẫn tâm! Đó là hy vọng duy nhất của nhà họ Khương!!" Khương Mộc giận đến mức phun máu.
Ôn Minh Huyền liếc : "Nhẫn tâm nhất, chẳng là ngươi ?"
Hắn chậm rãi tiến về phía Khương Mộc.
Vài nhà họ Khương run rẩy ngừng, liên tục lùi .
"Ngươi thể g.i.ế.c ! Ta là nhạc phụ của ngươi, đúng, là nhạc phụ của ngươi! Ta ngươi mang tiểu Ngư nhi rời kinh, là nhạc phụ của ngươi!"
"Nếu ngươi g.i.ế.c , tiểu Ngư nhi sẽ tha thứ cho ngươi , là cha của nàng! Ta là cha của nàng!"
Khương Mộc run rẩy lắp bắp.
Nghe đến cái tên tiểu Ngư nhi, Ôn Minh Huyền khựng một chút.
Một cơn đau nhói dâng lên từ lồng ngực, khiến cúi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-442.html.]
Trong khoảnh khắc lơ đãng đó, vài nhà họ Khương lập tức bỏ chạy.
"Tiểu sư thúc, trở về núi cùng chúng . Những kẻ đó cần bận tâm, sẽ xử lý bọn chúng." Ôn Minh Huyền Thái Thượng Trưởng Lão nhận tử, trực tiếp vượt cấp trở thành tiểu sư thúc.
"Nếu ngài can dự , ngược sẽ vướng nhân quả. Xin hãy cùng chúng về núi bế quan." Thái Thượng Trưởng Lão yêu cầu xử lý xong việc ở phàm trần thì bế quan nữa.
Hiện tại Hoàng đế đang cố lấy lòng , các gia tộc quyền thế thi nịnh nọt .
Để hài lòng, họ sẽ tìm cách hành hạ nhà họ Khương.
Những điều , nhân quả sẽ rơi lên tay .
Ngực Ôn Minh Huyền đau nhói, khẽ gật đầu.
Không còn mong chờ gì, vẫn ngoảnh hướng ban nãy.
Chẳng gì cả.
Tất cả chỉ là ảo giác của .
Tiểu Ngư nhi chết.
Chết đao của .
Khoảnh khắc Ôn Minh Huyền bước pháp trận rời , phun một ngụm máu.
Tiểu Ngư nhi!
Tiểu Ngư nhi!
Hắn cắn chặt lưỡi, chính tay g.i.ế.c Tiểu Ngư nhi.
Mà lúc , tiểu Ngư nhi đang ngoài cổng nhà họ Khương.
Mắt cảnh nhà họ Khương đang hỗn loạn.
Mọi trong nhà họ Khương thi chửi mắng, đổ cho .
"Khi đó chính ngươi bảo hãm hại nhà họ Khương, một con rể như , biến thành kẻ thù."
"Con rể cũng là nửa đứa con, một con rể tuyệt thế thiên tài như thế, giờ mất !! Tất cả là tại ngươi, tại ngươi thiên vị lão nhị!"
"Ta gia đình ly tán, chẳng còn gì cả." Khương Mộc đ.ấ.m tường, hối hận nhất chính là .
Ôn Minh Huyền vốn dĩ nên là con rể của !!
"Thế Thừa ?" Lão phu nhân hỏi.
"Thứ phế vật đó còn kéo về gì chứ?" Khương Mộc lạnh lùng quát mắng.
"Đều tại các ngươi! Nếu các ngươi bày trò tồi tệ, đến mức hại cả nhà họ Ôn ? Tức phụ thì mất, nữ nhi thì còn, con rể thiên tài tuyệt thế cũng chẳng giữ !" Khương Mộc đau lòng thôi.
Cả đời chắc hối hận đến cuối đời.
Mắt Lão phu nhân đỏ hoe, lớn tiếng mắng:
"Hoà ly là do ngươi đồng ý, gia phả của tiểu Ngư nhi là chính tay ngươi xóa, việc xét nhà họ Ôn là tự tay ngươi !"
"Ôn Minh Huyền! Ngươi là kẻ thất đức, ngươi dám phế bỏ Thế Thừa của !"
"Hy vọng mấy trăm năm của nhà họ Khương, tất cả đều tan thành mây khói."
"Đơn linh căn! Một thiên tài Đơn linh căn đấy!"
Lão phu nhân tóc trắng cả đầu chỉ một đêm, đến mức như mất nửa mạng sống.
Một nhà lão nhị từ lâu lóc tìm Khương Thế Thừa, nhà họ Khương giờ đây rời rạc, còn gắn kết.
"Mưu tính cả một hồi, cuối cùng chẳng còn gì."
"Dã tràng xe cát, tất cả đều tan biến." Lão phu nhân đến mức tưởng chừng mù cả mắt.
Lão thái gia thì kích động đến mức ngã bệnh dậy nổi.
điều kích động họ nhất vẫn còn ở phía .
Tiểu Ngư nhi tiên đến nhà họ Hứa. Người nhà họ Hứa thấy nàng trở về, cũng chẳng nhắc đến chuyện Ôn Minh Huyền, chỉ lặng lẽ để nàng ăn một bữa cơm.
"Mấy tiểu biểu , tiểu biểu kiểm tra linh căn ?" Tiểu Ngư nhi hỏi.
Cữu cữu lắc đầu: "Nhà họ Hứa chúng từ cũng kiểm tra nhiều . Qua bao nhiêu đời, từng xuất hiện ai linh căn. Nhà chúng phúc phận như ." Cữu cữu hiền lành.
Đó cũng là lý do vì nhà họ Hứa đủ cứng cỏi.
Tổ tiên từng xuất hiện linh căn, con cháu đều là phàm nhân.
"Có lẽ, sẽ khác. Thử xem ." Tiểu Ngư nhi xoa đầu mấy đứa nhỏ.
Gia đình cữu bốn đứa con, trong đó hai đứa linh khí mỏng manh.
Có lẽ là vì cùng chung một dòng m.á.u với nàng?
May mắn mà hưởng lây chút phúc khí.
lúc tiểu Ngư nhi vẫn hiểu rằng, sự thiên vị của Thiên Đạo chính là vận may lớn nhất.
Không, đây gọi là khí vận.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khí vận Thiên Đạo thiên vị.
Khí vận trực tiếp đổi vận mệnh của nhà họ Hứa.