Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 443
Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:25:33
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ăn tối xong kiểm tra thử, coi như dạo." Cữu cữu nháy mắt hiệu, lo lắng cháu gái sẽ vui khi nhớ đến Ôn Minh Huyền, coi như nàng vui vẻ.
Cả nhà ai nấy đều phấn khởi vui vẻ.
"Ngươi gặp nương ngươi ?" Cữu cữu hỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu Ngư nhi lắc đầu: "Vẫn . Tạm thời cứ để bà yên tĩnh." Nàng mỉm nhẹ nhàng.
"Tiểu Ngư tỷ tỷ, thấy ngươi dường như giống đây nữa..." Tiểu nam hài năm tuổi nắm tay nàng, nhíu mày .
"Có vì tỷ tỷ hơn ?" Mợ trêu đùa.
Tiểu nam hài chu môi: "Trước đây tỷ tỷ là tỷ tỷ, bây giờ tỷ tỷ... như thể sắp bay lên trời, như cưỡi mây bay ."
Đôi mắt của tỷ tỷ bình tĩnh.
Tiểu Ngư xoa đầu nhóc: " là đứa nhỏ thông minh."
Sau bữa tối, nhà họ Hứa cùng vài đứa nhỏ kiểm tra linh căn.
Lúc qua nhà họ Khương, khí nơi đó thật hỗn loạn, đầu của Khương Mộc xé rách một mảng da đầu.
đây chỉ mới là khởi đầu.
Khổ nạn của nhà họ Khương, từ hôm nay chính thức bắt đầu.
"Thật đáng đời, báo ứng đến !"
Mợ đau lòng cho cô em chồng và tiểu Ngư nhi, nhổ một bãi nước bọt mà mắng.
Cữu cữu kéo tay áo của mợ, sợ rằng tiểu Ngư nhi sẽ để tâm.
Tiểu Ngư chẳng thèm để ý chút nào.
Lúc , đến kiểm tra linh căn vơi nhiều, Tiểu Ngư nhẹ nhàng đẩy mấy đứa nhỏ:
"Đi thử xem nào."
"Chọn môn phái nào đây?"
"Tam Thanh Tông ." Tiểu Ngư chỉ tay một cách tùy ý.
Bốn đứa nhỏ phía đám đông. Những tử đo linh căn bắt đầu gật gù buồn ngủ, vì lâu chẳng thấy đứa nhỏ nào linh căn.
"Hôm nay là ngày cuối cùng, đến giờ Tý là kết thúc. Haiz, năm nay chắc là năm ít linh căn nhất ."
"Năm ngoái còn hơn một trăm hai mươi , năm nay chỉ hơn bốn mươi . Về chắc sẽ mắng cho mà xem."
Không chiêu mộ thiên tài tuyệt thế, ngay cả tử cũng đủ.
Mấy tử nhỏ buồn bã cúi đầu.
Quanh đó, bá tánh xem cũng còn nhiều, đêm khuya, ai nấy đều về nghỉ ngơi.
Thấy phía chỉ còn bốn củ cải nhỏ, các tử đo linh căn xua tay, ngáp .
Một nha đầu trong đó kiễng chân đặt tay lên.
Không động tĩnh gì.
Một tiểu tử khác đặt tay lên, vẫn chẳng gì xảy .
Mấy tử nhỏ giấu sự thất vọng, thở dài.
Đến lượt tiểu mập mạp thứ ba, kiễng chân đặt tay lên.
Vù vù vù...
Ba luồng ánh sáng trắng bừng lên.
"Ôi, Tam linh căn! Tuy hỗn tạp, chỉ là trung phẩm, nhưng dù cũng một !"
Mấy tử nhỏ khẽ nhếch môi , thêm một là bớt một câu mắng.
Bá tánh đang rời cũng dừng chân, ai nấy ngưỡng mộ thôi.
Bây giờ chỉ còn một tiểu nha đầu.
Tiểu nha đầu bảy, tám tuổi, dáng vẻ như một tỷ tỷ, thấy chăm chú cũng hề sợ hãi.
Cẩn thận đặt tay lên.
Ngay lập tức, một cột sáng vàng và một cột sáng bạc bừng lên.
"Wow... Song linh căn!"
"Họ còn cùng , mặc đồ giống như tỷ , chắc chắn là một nhà! Thật đáng ngưỡng mộ."
Mọi nhảy lên ghen tị.
Người nhà họ Hứa sững sờ.
Cữu cữu còn tự véo một cái: "Tiểu Ngư nhi, cữu cữu đang mơ chứ? Nhà đến hai đứa nhỏ linh căn?"
Vừa , ông .
"Nếu như sớm hơn, nương ngươi chịu khổ thế ." Nhà họ Khương chẳng đây luôn khinh thường nhà họ Hứa vì linh căn ?
Đệ tử đo linh căn cũng nở một nụ : "Song linh căn, khá lắm."
Có thể trở thành tử nội môn, là tài năng xuất chúng.
Hơn nữa linh căn thuộc tính , là một mầm non đầy hứa hẹn.
"Cha, mẫu , chúng cũng thể tu hành . Chúng đón tiểu cô cô về nhà ? Tiểu cô cô sẽ bắt nạt nữa."
Lời của hai đứa nhỏ khiến ai nấy đều thấy đau lòng.
"Đều là những hài tử ngoan cả."
Nhà họ Hứa cuối cùng cũng cơ hội nở mày nở mặt.
"Tỷ tỷ, ngươi thử đo một , ?"
"Tỷ tỷ, ngươi thử bao giờ mà!"
Hai đứa nhỏ kéo tay Tiểu Ngư bước lên phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-443.html.]
Lúc bên ngoài còn bá tánh xếp hàng nữa, ba đại môn phái cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Những may mắn chọn từ biệt gia đình, chờ trưởng lão dùng tiên khí đưa về môn phái.
Bá tánh rời hết, bóng tối bắt đầu bao phủ.
"Tiểu ca ca, thể để tỷ tỷ của thử một chút ?"
Hai đứa nhỏ kéo tay tỷ tỷ, ngọt ngào hỏi.
Đệ tử đo linh căn qua Tiểu Ngư: "Nàng mười sáu, mười bảy tuổi, ở độ tuổi khó kiểm tra linh căn."
Khi còn nhỏ linh khí dồi dào, dễ phát hiện linh căn hơn.
Nhiều Tứ, Ngũ linh căn, nhưng vì kiểm tra khi còn bé nên lớn lên cũng trở thành thường, chỉ hơn bình thường là chút linh khí mà thôi.
Tu hành, càng là điều thể.
" mà chúng sắp thu dọn , thôi thử một chút cũng , coi như cho vui."
Mấy tử tuy lo sợ sẽ mắng nhưng vẫn năng hòa nhã.
"Tỷ tỷ, mau thử !"
Ánh mắt hai đứa nhỏ sáng rực, tràn đầy mong đợi và hứng khởi.
Bọn họ kéo tay tỷ tỷ, đặt lên tảng đá trong suốt.
" , thử kiểm tra xem ." Cữu cữu vui vẻ, mặt tràn đầy phấn khởi.
cữu cữu vẫn là trưởng thành, suy nghĩ chín chắn hơn. Ông sợ rằng nếu tiểu Ngư nhi linh căn, nàng sẽ cảm thấy hụt hẫng.
"Cho dù linh căn cũng cả. Hai của ngươi coi ngươi như tỷ tỷ ruột. Nếu bọn họ đối xử với ngươi, sẽ đuổi bọn họ khỏi nhà!" Cữu cữu quét ánh mắt nghiêm khắc hai đứa nhỏ.
Hai đứa lập tức nhảy dựng lên: "Chúng bao giờ ! Tiểu Ngư tỷ tỷ chính là tỷ tỷ ruột của chúng !"
"Ai bắt nạt Tiểu Ngư tỷ tỷ chính là gây sự với !" Hai đứa nhỏ giơ nắm đấm, dõng dạc tuyên bố.
Cữu cữu cảm thấy hài lòng, nhà họ Hứa cuối cùng cũng linh căn . Một đại nam nhân như ông, mà mắt cũng đỏ hoe.
Tiểu Ngư mỉm nhẹ, trong lòng thầm cảm kích. Bọn nhỏ nhà cữu cữu từ đến nay luôn tôn trọng nàng.
Khi nàng còn ở nhà họ Khương, nhà họ Hứa sợ nàng xem thường, luôn gửi những món đồ nhất trong nhà đến cho con nàng, giúp họ giữ thể diện.
Sau , khi nhà họ Khương trục xuất, nhà họ Hứa đón hai con nàng về trong đêm, sợ nàng cảm thấy xa cách. Cả nhà luôn cố gắng pha trò, đủ cách để nàng vui.
Cữu cữu và gia đình thật sự với nàng.
"Tỷ tỷ tấm lòng của các ngươi." Tiểu Ngư xoa đầu hai đứa nhỏ, ánh mắt tràn đầy yêu thương.
lúc , đài cao, thái thái nhị phòng của nhà họ Khương mắt đỏ hoe ngang qua.
Bà mời đại phu để chữa bệnh cho Khương Thế Thừa. Người trong kinh thành vốn quen thói "thổi phồng kẻ cao, giẫm đạp kẻ thấp," nên bà mời mấy vị thái y nhưng đều từ chối.
Cuối cùng, bà chỉ thể mời một đại phu khám trong dân gian.
" là tự lượng sức , Khương Tiểu Ngư mà cũng xứng linh căn ?" Khương nhị phu nhân khẩy một tiếng.
Vừa định dẫn đại phu rời , bà thấy một bán hàng rong bên đường : "Người đúng là thật."
"Gia đình đó hình như họ Hứa đúng ? Mới kiểm tra một Tam linh căn, thêm một Song linh căn. Một tử nội môn, một tử ngoại môn. Trời ơi, đúng là tổ tiên họ tích đức!" Người bán hàng than thở, giọng đầy ngưỡng mộ.
Khương nhị phu nhân cứng đờ : "Ngươi gì?!" Bà mở to mắt, kinh ngạc.
"Làm thể? Nhà họ Hứa thể linh căn ? Tổ tiên họ từng !" Bà giận đến đỏ mắt.
Con trai bà, Khương Thế Thừa phế bỏ, tại nhà họ Hứa phát đạt như ?
Bà nghiến răng hận thấu xương nhưng vẫn vội vàng dẫn đại phu về nhà họ Khương.
Lúc , các môn phái khác bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn rời .
Bá tánh cũng tản dần khỏi quảng trường, ngáp, chờ mong kỳ kiểm tra linh căn mười năm .
Trong miệng họ ngừng bàn tán về công tử tài hoa xuất chúng của nhà họ Ôn.
Một tiểu tử của Tam Thanh Tông nhoẻn miệng : "Không cả, thử . Dù thử kiểm tra cũng chẳng gì tổn thất."
Đệ tử mặt tròn cúi gằm mặt, nghĩ bụng dù về nhà cũng mắng, kéo dài thêm chút thời gian cũng .
Than ôi, năm nay Tam Thanh Tông chẳng tuyển mấy tử cả.
Năm ngoái Đăng Tiên Môn một Thiên Linh Căn, năm nay thêm một cái Cực Phẩm Thiên Linh Căn, đúng là vận may lớn mà.
"Haizz, cả đời , ánh sáng rực rỡ nhất mà từng thấy vẫn là cột sáng của Cực Phẩm Thiên Linh Căn ." Tiểu tử đầy tiếc nuối mà chép chép miệng.
Thấy mấy đứa nhỏ đang , vị tử liền giải thích: "Linh căn bình thường thì càng pha tạp màu sắc càng nhiều, vì nó phân chia thành nhiều phần."
"Nhìn mà xem, Tam Linh Căn của ngươi, ánh sáng sẽ yếu hơn một chút."
"Song Linh Căn thì ánh sáng mạnh hơn một chút nữa."
"Đơn Linh Căn, Thiên Linh Căn, Cực Phẩm Thiên Linh Căn sẽ là một cột sáng. Thiên phú càng mạnh, ánh sáng càng rực rỡ. Ôi trời, cột sáng của Cực Phẩm Linh Căn của Ôn Minh Huyền là thứ rực rỡ nhất mà từng thấy."
Haizz, giá mà là của Tam Thanh Tông thì quá.
Tam Thanh Tông chắc chắn sẽ tôn sùng như thần.
Tiểu Ngư nheo mắt, khẽ . Nàng cúi đầu lòng bàn tay , là linh căn gì đây?
Nàng thể cảm nhận linh khí của thiên địa đều yêu thích và vui mừng khi ở bên nàng.
Dù nàng gì, thiên địa vẫn ưu ái nàng.
Hai đứa nhỏ nắm tay tỷ tỷ, cùng ấn lên Trắc Linh Thạch.
Trắc Linh Thạch trong suốt, khi chạm thì cảm giác ấm áp dịu dàng, bỗng nhiên...
Tiểu Ngư nheo mắt .
Chỉ thấy Trắc Linh Thạch trong suốt đó bỗng nhiên rung lên nhè nhẹ.
"Hả... Chuyện gì thế? Bị hỏng ?" Tiểu tử chớp mắt đầy hoang mang, sắc mặt càng khổ sở hơn. Không chiêu mộ tử giỏi, giờ ngay cả Trắc Linh Thạch cũng hỏng.
Lại còn mắng nữa.
Chưa kịp gì...