Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 444
Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:25:35
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ thấy Trắc Linh Thạch trong suốt bỗng phát một luồng ánh sáng mạnh mẽ và chói lòa.
Ánh sáng lóa mắt, trắng xóa, thấy gì cả.
Chỉ thể thấy luồng sáng xuyên thẳng thiên địa, lao thẳng lên mây xanh.
Xé toạc màn đêm đôi, bầu trời bỗng rực rỡ như ban ngày.
Thiếu nữ Trắc Linh Thạch, nét mặt bình thản.
"Rắc rắc..."
Trên Trắc Linh Thạch xuất hiện những vết nứt nhỏ li ti, đó mặt phát một tiếng "rầm" lớn.
Toàn bộ Trắc Linh Thạch nổ tung.
Hóa thành từng điểm sáng li ti, bay khắp đất trời.
Tiểu tử run môi, cả run lẩy bẩy, thể ngừng run .
"Tuyệt... tuyệt... tuyệt..." Tuyệt Thế Tiên Linh Căn!! Hắn lắp bắp mãi mà trọn câu.
Tuyệt Thế Tiên Linh Căn, chính là linh căn cấp bậc trong truyền thuyết.
Dù gì, chỉ cần ngủ thở, linh khí cũng sẽ điên cuồng ùa về phía nàng. Đây chính là Tiên Thể trời sinh!
Cực Phẩm Thiên Linh Căn, mặt nàng cũng chỉ như tiểu mà thôi.
Các trưởng lão của các môn phái rời đều sững , đồng loạt về phía Tiểu Ngư.
Ánh mắt họ bừng lên ánh sáng nóng bỏng.
Đăng Tiên Môn vỗ mạnh lên đùi, hỏng ! Tất cả trưởng lão đều hộ tống Ôn Minh Huyền về tông môn bế quan mất .
Tiểu tử Tam Thanh Tông rùng , lập tức bóp vỡ ngọc châu bên hông.
Bảy viên ngọc bên hông, bóp "rắc" một hết cả bảy viên.
Hắn là tiểu nhi tử của chưởng môn, vì căn cốt bình thường nên thường lang thang khắp nơi trong tông môn.
Chưởng môn cha sợ gây chuyện bên ngoài, nên tặng một chuỗi ngọc hộ .
Đây là bảo vật của Tam Thanh Tông.
Bóp vỡ một viên, thể chống đỡ ba chưởng của cường giả, đủ để chờ chưởng môn đến cứu.
Bảy viên, tượng trưng cho nguy nan cấp độ diệt tông. Có thể báo động đến tất cả các trưởng lão và sư thúc đang bế quan.
Cha , thứ mấy ngàn năm từng dùng đến.
Giờ đây, dùng hết.
Bỏ lỡ Tuyệt Thế Tiên Linh Căn , Tam Thanh Tông cũng chẳng còn ý nghĩa gì để tồn tại nữa!!
Nghe , thế gian chỉ từng xuất hiện một Tuyệt Thế Tiên Linh Căn.
Sinh là Tiên Thể.
Hơn nữa, còn là vị Chúa sáng thế trong truyền thuyết, vị Thần sáng thế.
Hiện giờ, Tuyệt Thế Tiên Linh Căn đang ở ngay mắt!!!
Lúc , bá tánh đang định bước cửa thì cũng cảm nhận một luồng ánh sáng chói mắt xuyên thấu cả trời đất.
Ngay đó, từ phía Đài Đo Linh phát một tiếng nổ dữ dội: "Là Tuyệt Thế Tiên Linh Căn! Tuyệt Thế Tiên Linh Căn đó!" Các trưởng lão xưa nay vốn điềm tĩnh bỗng phát điên như những kẻ cuồng loạn.
Họ đồng loạt thông báo đến các chưởng môn.
Người nhà họ Khương mệt mỏi bước khỏi phòng: "Bên ngoài ồn ào gì thế? Sao sáng quá ? Chói mắt quá."
Khương lão thái thái giơ tay che mắt, nhớ lời đại phu đó, Khương Thế Thừa đời là kẻ vô dụng, lòng bà đau như cắt.
Khương Mộc râu ria xồm xoàm, mặt đầy mệt mỏi, đôi mắt đỏ hoe.
"Vô dụng, trở thành đồ bỏ . Nhà họ Khương chúng hết hy vọng ." Khương Mộc lẩm bẩm trong tuyệt vọng.
"Trả thê tử, trả nữ nhi cho ! Vì một đứa phế vật như , ruồng bỏ thê nhi của . Giờ đây, chẳng còn gì cả!" Khương Mộc đỏ mắt mắng nhiếc.
Lão phu nhân lập tức quát mắng : "Thê nhi ngươi thì là thứ gì? Cũng chỉ là một đám phế vật mà thôi!"
"Năm đó bảo ngươi cưới con cháu của tu sĩ, nhưng đầu óc ngươi Hứa thị mê hoặc, nhất quyết cưới nàng, sinh đứa phế vật Khương Tiểu Ngư !"
Khương nhị phu nhân mím môi, nhắc đến chuyện nhà họ Hứa phát hiện hai đứa nhỏ linh căn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-444.html.]
Cả nhà họ Khương chỉ thở dài ngao ngán.
Chỉ trong một ngày, Khương lão gia tử như già cả chục tuổi.
Khi đang ồn ào cãi vã, đột nhiên gác cổng nhà họ Khương chạy .
"Lão thái thái, lão gia tử, bên ngoài nhiều quan lớn, quý nhân đến nhà chúc mừng!"
" , còn mang thần y tu hành đến, khám bệnh cho công tử Thế Thừa."
Khương lão thái thái lập tức vui mừng hiện rõ mặt: "Sao thế ? Họ chúc mừng chuyện gì?"
Người gác cổng lúng túng: "Nô tài cũng rõ, nhưng nhiều quý nhân. Họ hiện tại đều đang cổng nhà ."
"Lập tức đồ." Khương lão gia tử ngay lập tức thẳng lưng.
Khương Mộc nhanh chóng quần áo ngoài.
Khi thấy hàng dài xe ngựa cổng, ánh mắt Khương Mộc sáng lên. Những , là những quý nhân mà nhà họ Khương dù cố gắng thế nào cũng thể kết giao .
Họ đều là những gia tộc từng xuất hiện linh căn, địa vị nhỏ trong các môn phái tu tiên.
Bình thường gia đình như nhà họ Khương thậm chí chẳng tư cách bắt chuyện với họ.
Vậy mà giờ đây, các gia chủ tự đến tận nơi!
Khương Mộc ngờ vực trong lòng, giữ vẻ mặt bình thản, cung kính mời họ nhà.
"Khương , chúc mừng, chúc mừng! Khương quả là phúc."
"Khương thật may mắn, phát đạt đừng quên chúng đấy." Những nhân vật vốn cao cao tại thượng nay chuyện hết sức khiêm nhường, thậm chí còn ngớt lời khen ngợi.
Cả gia đình nhà họ Khương đều trố mắt kinh ngạc.
Khương lão thái thái càng tâng bốc đến choáng ngợp.
"Khương đại nhân, lệnh ái ở nhà ? Mạo đến thăm, thật sự là đường đột." Nam nhân cất tiếng, khí thế kẻ đầu hiện rõ . Đằng ông còn hai lão giả trông tiên phong đạo cốt, hiển nhiên là cao nhân tu hành.
giờ phút , họ tỏ cực kỳ hòa nhã, khiến nhà họ Khương đẩy lên đỉnh cao.
Khương Mộc uống một ngụm , phất tay: "Không phiền, phiền. Ngài đến Giang Tiểu Ngư?" Ông nhíu mày.
"Nàng gây họa gì bên ngoài ?"
"Cái đồ nghiệp chướng đó luôn thích gây rắc rối, từng khiến Ôn công tử chán ghét. Haiz... Nhà họ Khương sinh nàng thật đúng như gặp họa. Ngay cả Thế Thừa cũng liên lụy." Khương lão thái thái thở dài .
Bà dĩ nhiên chịu thừa nhận nhà họ Khương đánh cắp kim đan của Ôn gia, đổ hết tội lên đầu Tiểu Ngư.
Nào ngờ lời dứt, cả sảnh chìm im lặng.
Những quý nhân nãy còn tâng bốc giờ đều ngạc nhiên họ.
"Yên tâm, Tiểu Ngư đuổi khỏi nhà họ Khương từ một năm . Sống c.h.ế.t thế nào, liên quan đến nhà chúng nữa." Lão thái thái còn đang định dò hỏi lý do họ đến chúc mừng.
chỉ thấy tất cả đồng loạt bật dậy.
"Các ngươi, các ngươi dám đuổi nàng khỏi nhà họ Khương?" Đại nhân vật trong đó mặt đầy kinh hãi, giọng khàn .
"Đó chính là một Tiên linh căn mà cả thiên hạ tranh giành, là thiên tài tuyệt thế đáng nâng niu trong lòng bàn tay!!"
"Xong , xong , đắc tội với Tiên linh căn . Các ngươi đuổi nàng khỏi nhà, chúng còn đến chúc mừng cái gì? Chẳng rước xui xẻo ?" Mọi kêu lên, vội vã chạy khỏi cửa.
"Phỉ..."
"Đồ c.h.ế.t tiệt, suýt nữa hại chúng ." Họ vốn nịnh nọt một vị đại năng tương lai, nhưng vô tình đắc tội với nàng.
Cả đám mặt mày đen xịt.
"Cái gì mà Tiên linh căn? Cái gì mà tuyệt thế thiên tài? Các ngươi đang đến ai thế?" Giọng lão thái thái run rẩy, mấy dậy nhưng đều vững.
Sắc mặt Khương Mộc càng trắng bệch.
Người giữ cửa thốt lên một tiếng.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Khi chữa bệnh cho công tử Thế Thừa, Trắc linh thạch đo một tuyệt thế thiên tài."
"Bây giờ các chưởng môn của các môn phái đều vội vã đến đây tranh giành tử ."
"Ánh sáng trắng nãy chiếu rọi cả bầu trời đêm chính là ánh sáng phát từ Trắc linh thạch."
"Ngay cả thiên phú của công tử nhà họ Ôn cũng thể so với nàng dù chỉ một chút."
Người giữ cửa ngập ngừng: "Hình như... hình như..." Y lắp bắp.
"Hình như là đại tiểu thư của nhà chúng . À , là đại tiểu thư đuổi khỏi gia môn." Người giữ cửa chậm rãi hết.