Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 445

Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:25:38
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão thái thái réo lên một tiếng, ngất xỉu tại chỗ.

Mấy con cháu ngoan, một ai đỡ.

Lão thái gia càng là kích động, mắt đỏ hoe: "Ngươi thật ? Là tiểu Ngư nhi? Tuyệt thế thiên tài đó là cháu gái , tiểu Ngư nhi ?"

"Trời ơi, lời tiên đoán của tổ tiên chính là tiểu Ngư nhi!" Lão thái gia mềm nhũn cả , là Khương Thế Thừa!

Khương Mộc thì bật điên cuồng: "Là nữ nhi của , là tiểu Ngư nhi của , hổ là nữ nhi của , quá, quá! Thật sự khiến nở mày nở mặt, khiến nhà họ Khương nở mày nở mặt!"

Khương ộc vui sướng đến mức gần như phát điên.

Khi Khương lão thái thái từ từ tỉnh , liền thấy tiếng của nhi tử.

"... Nha đầu xóa khỏi gia phả mà?" Một câu của bà khiến tất cả nhà họ Khương lập tức im lặng.

Khương Mộc lảo đảo, sắc mặt trắng bệch.

"Tất cả đều tại ngươi, đều tại ngươi! Làm mất nữ nhi, khiến nữ nhi xóa tên, tất cả là tại ngươi!" Khương Mộc chỉ bà lão, ngừng mắng chửi.

"Ta vốn gia đình hòa thuận, ngày tháng êm đềm, tất cả là do ngươi phá hủy! Tiểu Ngư nhi của , Tiểu Ngư nhi của ..." Khương Mộc ngã, lăn bò mà chạy ngoài.

Khương lão thái gia thở dồn dập.

Ông liếc lão bà tử đất.

"Ngươi là trưởng bối trong nhà, thiên vị bất công, để con tiểu Ngư nhi chịu đủ ấm ức. Ngươi thu dọn , cõng theo cành mận gai đến nhà họ Hứa mà xin ."

Sắc mặt lão thái gia trở nên lạnh lẽo.

"Nếu tiểu Ngư nhi tha thứ cho ngươi, chịu về nhà họ Khương, thì bà hãy về cùng. Nếu nàng chịu, thì ngươi cũng cần về nữa." Một câu của lão thái gia, lập tức đẩy lão thái thái vực thẳm.

"Khương Hằng, rõ ràng là ngươi ngầm đồng ý tất cả những chuyện , giờ trách !"

Lão thái thái giận dữ quát lên.

"Đó là hậu duệ của nhà họ Khương, là hy vọng mà nhà họ Khương mong chờ suốt mấy trăm năm, giờ tất cả đều tiêu tan !" Lão thái gia đau đớn như rỉ m.á.u trong lòng, đó vốn là cháu gái của ông.

Là của nhà họ Khương, là của nhà họ Khương!

Nghĩ đến đám thiên tài kiêu ngạo , cúi đầu đến nhà họ Khương nịnh nọt, thật đáng tiếc, đáng tiếc!

Người nhà họ Khương cam tâm, cửa lớn đóng, trực tiếp chạy về phía Đài đo linh.

Gần như cả thành đều đổ xô , trong ngoài đông nghẹt .

Chưởng môn và trưởng lão của các môn phái, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, vì giành tử mà chẳng giữ chút thể diện nào, cãi ầm ĩ.

Bỏ lỡ một cực phẩm Thiên linh căn khiến tiếc nuối, bỏ lỡ tuyệt thế Tiên linh căn, thì đến các lão tổ khuất cũng bật dậy.

Tồn tại của môn phái còn chẳng ý nghĩa...

Chỉ cần nhớ năm đó, bỏ lỡ một Tiên linh căn...

Người nhà họ Khương ngẩng đầu lên.

Thiếu nữ từng họ quét khỏi nhà trong cảnh bần hàn, giờ đây ánh mắt lãnh đạm, đỉnh cao, cúi xuống họ như thể họ thật nhỏ bé.

Người nhà họ Khương , tâm trạng sụp đổ .

"Tiểu Ngư nhi, gặp tiểu Ngư nhi, đó là cháu gái của ."

"Ta là tổ phụ của nàng..."

"Ta là tổ mẫu của nàng."

Bên ngoài vang lên những tiếng huyên náo ồn ào.

Các trưởng lão của Tam Thanh Tông, cùng chưởng môn, vẻ mặt đầy nhiệt tình theo nàng:

"Tiểu Ngư nhi chọn Tam Thanh Tông chúng sai ."

Chưởng môn Tam Thanh Tông rạng rỡ, vỗ vai nhi tử bất tài của một cái, đứa con ngốc nghếch của thật phúc. Vừa thật thà, chất phác.

Tiểu Ngư nhi nheo mắt : "Có lẽ... tạo hoá."

Chưởng môn vỗ mạnh tay: "Nếu ngươi thích , cứ để ở bên cạnh ngươi, chân chạy việc cũng ."

Tiểu tử chẳng cảm thấy ấm ức gì, ngược còn tươi rói: "Tiểu sư thúc từ phàm giới tới tu tiên giới chắc chắn nhiều việc quen thuộc. Để chiếu cố nàng."

"Thật quá, Đăng Tiên Môn Ôn Minh Huyền là mừng rỡ đến mức vênh váo. Giờ chúng Tiểu sư thúc..." Tiểu tử gật đầu liên tục.

Ánh mắt tiểu Ngư nhi khẽ lóe lên, Ôn Minh Huyền.

Nghe thấy tiếng ồn bên ngoài, chưởng môn hỏi:

"Bên ngoài đang ồn ào chuyện gì ?"

Tiểu đồng nhi giọng đáp: "Bên ngoài một nhóm phàm, rằng họ là nhân của tiểu sư thúc. Đệ tử thực hư thế nào, dám để họ cũng dám ngăn họ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-445.html.]

Mọi cùng vây quanh tiểu Ngư nhi ngoài.

Tư chất của tiểu Ngư nhi kinh động đến cả Thái Thượng trưởng lão của Tam Thanh Tông đang bế quan.

Trực tiếp thu nhận nàng tử quan môn.

Địa vị ngang hàng với chưởng môn, khiến chưởng môn gọi nàng một tiếng sư .

Các tử bên đều cung kính gọi nàng là tiểu sư thúc.

Mọi vây quanh tiểu sư thúc bước .

Người nhà họ Khương khi thấy thái độ cung kính của với tiểu Ngư nhi thì ngây như phỗng.

"Ngư Nhi, là tổ mẫu đây, ngươi còn nhớ ?" Khương lão bà tử tóc gần như rối tung, mặt đầy vẻ nịnh nọt.

"Ngư Nhi, là cha ngươi đây, tên của ngươi vẫn là do đặt. Mau bảo những kẻ ngốc buông cha , dám vô lễ với cha chứ!" Khương Mộc trừng mắt các tử xung quanh. Nếu là , ông chỉ thể cúi nhẫn nhịn những .

giờ thì khác .

Ngay cả chưởng môn Tam Thanh Tông cũng kính cẩn nữ nhi của ông, nhà họ Khương phát đạt , ông cũng phát đạt .

Khương Mộc vui mừng khôn xiết.

"Ngư Nhi , thì lời tiên đoán của nhà họ Khương ứng nghiệm lên ngươi. May mắn là ngươi thành tài, suýt chút nữa thì uổng phí cho ngươi ."

"Chúng đuổi Khương Thế Thành khỏi nhà . Hắn cướp vị trí của ngươi, khiến chúng hiểu lầm ngươi." Khương Mộc thở dài, lau nước mắt.

"Giờ thì , cha con hòa thuận, cuối cùng vẫn là một nhà." Khương Mộc định bước lên một bước.

"Vút!"

Một thanh kiếm ánh sáng sắc bén xuyên thẳng bàn chân của Khương Mộc.

"A!!!" Khương Mộc bước một bước c.h.é.m mất nửa bàn chân.

Người nhà họ Khương sợ hãi lùi đồng loạt.

Tiểu Ngư nhi lạnh lùng, ánh mắt chút ấm áp nào.

"Cha? Ông là loại cha gì chứ?" Giọng nàng trong trẻo nhưng mang theo lạnh, đôi mắt chúng sinh với sự khinh thường, pha chút bi thương.

"Gia phả xóa tên, ân đoạn nghĩa tuyệt." Tiểu Ngư nhi liếc qua nhà họ Khương.

Người nhà họ Khương đau đớn đến tận gan ruột, vội vàng : "Có thể ghi mà, tiểu Ngư nhi, đều là cha hồ đồ, chúng thể ghi mà!"

"Chúng một nhà, gãy xương còn liền gân, ngươi bỏ mặc gia đình, bỏ mặc huyết thống, tu hành của ngươi liệu thuận lợi ? Nghe tu hành các ngươi coi trọng nhân quả, ngươi sợ thiên lôi đánh xuống ?" Khương lão gia tử dường như chuẩn sẵn lời .

Quả nhiên, một câu khiến sắc mặt trong Tam Thanh Tông đổi.

Trước khi phi thăng trải qua lôi kiếp, còn một ải vấn tâm. Nếu thất bại ở ải vấn tâm, tâm ma sẽ nảy sinh, chín tầng lôi kiếp sẽ giáng xuống.

Tiểu Ngư nhi mím môi, nụ hiện lên vẻ lạnh lùng nhạt nhòa.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Phải ?"

"Ân tình nhà Khương đối với , chẳng qua chỉ là sinh dưỡng. Mẹ chiếm một nửa, Khương Mộc chiếm một nửa."

"Năm ba tuổi, ngươi dùng để đổi lấy đan dược của nhà Ôn. Ngày hôm đó, ngươi ấn dấu tay xuống ?" Giọng tiểu Ngư thi nhẹ nhàng.

Nàng lấy từ trong một tờ giấy, tờ giấy cũ kỹ theo năm tháng. Trên đó ghi rõ: Ân sinh dưỡng đan dược bù đắp, từ nay còn nợ nần gì.

Dưới cùng, chính là dấu tay của Khương Mộc.

Sắc mặt Khương Mộc tái nhợt.

Đó đúng là dấu tay của ông, nhưng những chữ tờ giấy , ông từng qua một chữ nào khi đó.

"Năm mười lăm tuổi, ngươi lợi dụng phận của để dò la chuyện Cửu chuyển kim đan của nhà họ Ôn. Sau đó mượn cơ hội cướp lấy Cửu chuyển kim đan, đồng thời xóa tên khỏi gia phả. Ân sinh, ân dưỡng đều trả xong."

"Thiên đạo quang minh, nhân quả tuần . Nhà họ Khương chí bảo nhưng tự tay vứt bỏ, đây là báo ứng của các ngươi."

"Ta thẹn với lương tâm!" Tiểu Ngư nhi thẳng lưng, chút sợ hãi.

Lão thái thái nhà họ Khương khẽ "a" lên một tiếng, run rẩy đưa tay chỉ tiểu Ngư nhi:

"Ngươi... ngươi... ngươi... từ sớm trả xong ân tình của nhà họ Khương!" Chỉ vì cắt đứt liên hệ với nhà họ Khương, còn nợ nần gì!

Tiểu Ngư nhi đáp .

"Phụt..."

Lão thái thái phun một ngụm máu, ngã xuống đất, sống c.h.ế.t rõ.

Khương Mộc thì ngây như tượng, mắt cũng chớp nổi.

"Ngươi ngày ngày bám quanh Ôn Minh Huyền, đồng ý với bất kỳ yêu cầu nào của , thà trò ở kinh thành cũng theo . Cuối cùng, thậm chí còn cùng rời . Hóa ... là để trả ân nhà họ Ôn!" Khương Mộc gần như ngu ngơ.

Hóa hơn mười năm qua, nàng luôn trả ân cho nhà họ Ôn.

Tiểu Ngư nhi nhướng mày gì, chỉ lặng lẽ ông .

Loading...