Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 446

Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:25:41
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi đều nhạo nhà họ Khương sinh một kẻ si tình, nhạo tiểu Ngư nhi "chó liếm", trong mắt chỉ Ôn Minh Huyền.

ai ...

Nàng từ đầu đến cuối chỉ là đang trả ân.

Khương Mộc rùng một cái, đột nhiên nhận rằng, ông bao giờ rõ nữ nhi của .

Nữ nhi mà ông coi thường, hóa từ nhỏ một trái tim lạnh lùng và quyết đoán như .

Chưởng môn thì vui mừng đến mức vỗ tay lớn.

Nhặt báu vật .

Thật sự nhặt báu vật .

Trên con đường tu hành, căn cốt quan trọng, nhưng giữa những năm tháng dài đằng đẵng, thể giữ vững bản tâm mới là hiếm trong vạn .

Ban đầu, còn lo lắng tâm cảnh của nàng theo kịp tốc độ tu hành, nhưng ngờ...

Vân Mộng Hạ Vũ

Người từ ba tuổi hiểu rõ đạo lý .

Ngược , đến tuổi mới lĩnh ngộ , nhưng vẫn chẳng nổi.

Không dính dáng đến bất kỳ nhân quả nào, thật quá đáng sợ.

Tâm tính kiên định như , còn quý giá hơn thiên phú gấp bội.

"Kẻ bạc tình nhất là ngươi... ha ha ha, kẻ bạc tình nhất chính là ngươi." Khương Mộc rơi lệ chỉ tiểu Ngư nhi, thần sắc dần trở nên điên loạn.

Mới mười sáu tuổi thôi, mà nàng nợ bất kỳ nhân quả nào.

Từ năm ba tuổi, nàng bắt đầu trả hết những món nợ nhân quả xung quanh .

Tất cả đều là đá kê chân con đường tu hành của nàng.

Tim Khương Mộc run rẩy, hài tử như , chẳng trách tổ tiên nhớ nhung mấy trăm năm, chẳng trách tổ tiên luôn yêu cầu đối xử tử tế.

Một như , sớm muộn cũng sẽ chấn động cả thiên hạ.

Một như , xuất từ nhà họ Khương.

Là dòng m.á.u của ông, là nữ nhi ruột của ông.

Giờ đây...

Tất cả đều mất .

Mất sạch !!

-

Khương lão thái thái liệt. Do tức giận quá mức, trúng gió và thể nữa.

Khương Mộc thì phát điên, đường phố, gặp ai cũng : "Nữ nhi của là thiên tài. Nữ nhi của là thiên tài tuyệt thế."

Khương lão gia tử còn mặt mũi nào để đối diện với tổ tiên nhà họ Khương, liền xuất gia hòa thượng.

Cả nhà họ Khương, trong một ngày sụp đổ tan tác.

Hứa thị tin, rơi lệ.

Tiểu Ngư nhi mời bà đến Tam Thanh Tông để dưỡng lão, nhưng Hứa thị mím môi từ chối liên tục.

"Nơi thể khiến tĩnh tâm, nương sẽ ở đây, cả. Khi nào tiểu Ngư nhi nhớ nương, cứ về thăm ." Hứa thị bài vị của tất cả các thành viên nhà họ Ôn trong gian thờ, ánh mắt tiểu Ngư nhi khẽ rung động.

Nàng cho nương , khi Ôn Minh Huyền đ.â.m nàng một nhát, nàng trả hết nợ ân tình.

những gì Hứa thị đang trả, cũng là sự thanh thản trong tâm hồn của bà.

Mẹ con họ, đều là những nhà họ Khương liên lụy.

"Được, nương, nếu ngươi nhớ Tiểu Ngư, hãy thổi cỏ ốc biển nhỏ , sẽ xuất hiện..." Tiểu Ngư nhi lấy từ bên hông một cái vỏ con ốc biển màu ngọc bích. Đây là một pháp khí, thể bảo vệ bà bình an, đồng thời thể liên lạc với nàng.

Hứa thị khẽ vuốt ve khuôn mặt tiểu Ngư nhi: "Nương vui, tiểu Ngư nhi của thể sống vì chính ."

"Đi , theo đuổi tương lai của ngươi."

Nàng ở ăn cùng Hứa thị một bữa cơm chay, khi rời , môi Hứa thị khẽ động, nhưng cuối cùng lời.

Có lẽ, bà hỏi về Ôn Minh Huyền.

Tiểu Ngư Nhi giả vờ như rời .

Nhà họ Hứa tổ chức một buổi lễ hoành tráng cho tiểu Ngư nhi. lúc hai của nàng cũng gia nhập Tam Thanh Tông, ba thể chăm sóc lẫn , khiến nhà họ Hứa càng yên lòng.

Nhà họ Hứa từ đó trở thành gia tộc ngưỡng mộ nhất kinh thành.

Chuyện nhà họ Khương nhầm lẫn giữa mắt cá và trân châu lan khắp thiên hạ.

Họ ép nhị phòng của nhà họ Khương chuyển nhà, sống trốn tránh như những kẻ thể ngẩng đầu.

Sau khi gia nhập Tam Thanh Tông, tiểu Ngư nhi tu hành cùng Thái Thượng Sư thúc.

điều khiến kinh ngạc là nàng phù hợp với bất kỳ công pháp nào của Tam Thanh Tông. Nàng dường như một công pháp thuộc về chính .

"Công pháp của ngươi gọi là gì? Sao hợp với ngươi đến ? Như thể đặt riêng cho ngươi." Thái Thượng Trưởng lão tỏ vẻ tò mò.

Tiểu Ngư nhi khẽ mỉm : "Tiểu Ngư cũng , công pháp giống như khắc trong đầu, như thể sinh định sẵn tu luyện như ."

Khi ăn, ngủ thở, công pháp đều tự vận hành, giúp nàng tu luyện.

Thái thượng trưởng lão vuốt vuốt chòm râu.

"Ngươi đặt tên ?"

Tiểu Ngư Nhi đáp: "Ta gọi nó là Tu Thiên Đạo."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-446.html.]

Nàng còn một phần công pháp tu hành.

Thái thượng trưởng lão vô thức vận chuyển linh khí theo khẩu quyết, thử xem công pháp thế nào. chỉ mới ba câu run lên.

Một cơn đau nhói ập đến, kinh mạch đảo ngược, suýt nữa hủy hoại ngàn năm tu hành.

Trong khoảnh khắc đó, bỗng cảm nhận một luồng khí tức của pháp tắc từ thiên đạo.

Chỉ một tia nhỏ thoáng qua cũng đủ khiến sắc mặt tái nhợt.

Pháp tắc chi lực.

Nàng tu luyện chính là...

Pháp tắc chi lực.

Công pháp thích hợp với .

Không, nó thích hợp với bất kỳ ai đời .

Dù là thần linh cũng thể nắm giữ pháp tắc chi lực.

Chỉ ...

Thái thượng trưởng lão rùng . Đệ tử mà thu nhận ...

Có vẻ như tầm thường chút nào.

Hình như cũng chẳng còn gì để dạy nàng nữa.

Thái thượng trưởng lão gì cả, chỉ tạo điều kiện nhất cho nàng. Nếu nàng thể che chở Tam Thanh Tông, đó sẽ là phúc lớn của tông môn.

Mọi đầu tiên chứng kiến thiên phú tu hành kinh khủng của nàng.

"Nghe Ôn Minh Huyền ở Đăng Tiên Môn chỉ mất ba ngày nhập đạo."

"Chỉ nửa năm đạt tới Luyện Khí hậu kỳ, sắp Trúc Cơ ."

"Chúng , những tử thiên phú bình thường, mười năm còn chắc Trúc Cơ." Đệ tử bàn tán tràn đầy ngưỡng mộ.

"Nghe ở phàm gian còn một thê tử tình sâu nghĩa nặng, hai là thanh mai trúc mã, quen hơn mười năm. Thế mà sát thê nhập đạo, thật là nhẫn tâm..."

"Thê tử đó của thật đáng thương."

"Trở thành bàn đạp để chứng đạo."

Các tử khỏi kinh ngạc.

"Phải , tiểu sư thúc của chúng tu hành thế nào ? Tiểu sư thúc cũng nhập môn nửa năm nhỉ?" Có hỏi.

Bỗng chốc, cả đám im lặng.

"Tiểu sư thúc, tốc độ tu hành của nàng là thứ mà con thể đạt ?"

"Mỗi nàng tu hành, linh khí cả ngọn núi đều dồn về phía nàng." Cuối cùng, chưởng môn trực tiếp giao cả ngọn núi cho nàng.

Bởi ở núi của nàng, ai thể hút nổi một linh khí.

Linh khí như phản nghịch, còn kháng cự mạnh mẽ.

"Điều đáng sợ nhất vẫn là ngộ tính của nàng." Một tử che mặt.

"Chúng khó khăn lắm mới gặp một ngộ đạo, nhiều cả đời cũng thể ngộ đạo. Vậy mà tiểu sư thúc..."

"Đang ăn cơm trong nhà ăn cũng thể ngộ đạo ba ngày."

"Ngồi bên hồ cá bơi cũng thể ngộ đạo."

"Ba ngày hai ngộ đạo, cứ như chuyện thường ngày . Nghe Thái thượng trưởng lão cũng ghen tị mà ..."

"Nửa năm , Thái thượng trưởng lão còn thể chỉ dạy nàng. Bây giờ, Thái thượng trưởng lão còn gì để dạy nữa. Nghe tất cả trưởng lão của Tam Thanh Tông đều từng sư phụ của nàng, nhưng chỉ mấy ngày nàng học hết sạch, còn gì để dạy."

"Thái thượng trưởng lão , nàng giống như một miếng bọt biển, chuyên tâm hấp thụ tất cả tri thức. Trong đầu một chút tạp niệm, một chút nào! Không thể cản trở tu hành của nàng."

Mọi thở dài. Bậc như , ngay cả ghen tị cũng thể.

"Các ngươi xem, nàng và Ôn Minh Huyền, ai lợi hại hơn?"

"Chuyện cần hỏi ? Tiểu sư thúc và Ôn Minh Huyền, căn bản cùng một cấp bậc."

"Sắp tới là đại hội giao lưu giữa các môn phái, hai họ sẽ chạm mặt trong hai ngày tới..." Mọi hào hứng hẳn lên. Cuộc đối đầu giữa thiên tài và thiên tài, đây quả là cơ hội ngàn năm một.

Tất cả những điều đều chẳng liên quan gì đến tiểu Ngư nhi.

Nàng thể cảm nhận rõ ràng rằng, càng tu hành, trời đất càng ưu ái nàng.

Giống như nàng vốn sinh để chủ nơi .

Nàng thể lời thì thầm của gió, cảm nhận niềm vui của mưa, và cả tâm tình của vạn vật.

Ôn Minh Huyền, đối với nàng lúc cũng chỉ là một phần của vạn vật mà thôi.

Tiểu Ngư nhi nhíu mày, ngắt một đóa hoa đào bên cửa sổ.

"Tiểu sư thúc, tháng là đại hội giao lưu giữa các môn phái, ngươi xem ? Sư tổ ngươi tu hành quá nhanh, thi thoảng nên dừng ngắm phong cảnh dọc đường." Đệ tử trắc linh tên là Thanh Trúc, mỗi ngày đều ở bên cạnh chăm sóc nàng.

"Nghe các tử thiên tài của các môn phái lớn đều sẽ đến."

"Còn bảo bối cục cưng của Đăng Tiên Môn nữa, từ khi nhập môn bế quan, hôm qua xuất quan, ngày mai cũng sẽ đến."

"Nghe đồn Ôn Minh Huyền sư dung mạo tuyệt , ở phàm gian từng khiến tiểu cô nương đuổi theo mười mấy năm. Yêu sâu đậm, thậm chí còn thành với . Kết quả... đêm thành , Ôn Minh Huyền sát thê nhập đạo. Đệ tử cũng xem thử... là như thế nào mới thể nhẫn tâm đến !" Thanh Trúc hì hì .

Tiểu Ngư khẽ một tiếng.

"Thiên chi kiêu tử, ngay cả tâm cảnh cũng mạnh mẽ hơn khác." Thanh Trúc lắc đầu cảm thán.

" , thật nhẫn tâm." Tiểu Ngư Nhi khẽ thì thầm.

Ta cũng hỏi một câu.

Loading...