Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 457

Cập nhật lúc: 2025-07-23 23:26:09
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Minh Huyền để ý đến ánh mắt của .

Hắn ngây ngô về phía tiểu Ngư nhi.

Một vệt ánh sáng vàng từ trời chiếu xuống tiểu Ngư nhi, cho nàng như một vị thần linh.

Tiểu Ngư nhi giơ tay , các tử của Tam Thanh Tông lập tức vây quanh.

"Chúc mừng tiểu sư thúc, chúc mừng tiểu sư thúc..."

"Tiểu sư thúc, ngươi sắp phi thăng ?" Các tử rôm rả.

Tiểu Ngư Nhi khẽ, mặc dù nàng nhỏ hơn tất cả , nhưng toát lên vẻ uy nghi của một bậc trưởng bối.

"Kim quang tiếp dẫn sắp chiếu xuống, các trưởng lão và sư tôn nếu chê, thể đến để cảm ngộ một chút." Nàng về phía sư tôn và các trưởng lão.

Một đám trưởng lão mặt đỏ bừng.

Ngượng ngùng...

Họ tu luyện cả nghìn năm nhưng vẫn thể phi thăng.

Trong khi đó, một tiểu nha đầu mới tu luyện mười bốn năm kim quang tiếp dẫn.

Kim quang tiếp dẫn đến từ Thần giới, là khí tức thuộc về vị thần mới sinh. Khí tức thần linh giúp tu luyện phi thăng giảm nhẹ lôi kiếp, đối với một đàn các trưởng lão sắp phi thăng thì đây là thứ quý giá.

Hơn nữa, tân sinh thần linh càng mạnh mẽ, những gì cảm ngộ càng đáng sợ và kiếp nạn phi thăng cũng sẽ nhẹ nhàng hơn.

"Chúng tính tuổi tác, chỉ tính thực lực thôi." Sư tôn mặc y phục trắng, tóc trắng, râu trắng, ngày thường một dáng vẻ tiên phong đạo cốt.

Lúc , bất ngờ lao tới...

Đến xếp bằng chân tiểu Ngư nhi.

Mọi ngẩn , kịp hiểu chuyện gì thì thấy vô ánh sáng chiếu xuống, rơi xuống xung quanh tiểu Ngư nhi.

Bên trái là Thái thượng trưởng lão bế quan tu luyện mấy trăm năm, năm nay ba ngàn tuổi.

Bên là đại trưởng lão, năm nay hơn một ngàn ba trăm tuổi.

Từng đỏ mặt chen chúc chiếm chỗ.

Hầu hết các trưởng lão của Tam Thanh Tông đều mặt.

"Tiểu hữu, thể nhường chỗ cho ? Ta một viên đan dược hóa thần, thể giúp tử Nguyên Anh tiến thẳng lên hóa thần." Một trưởng lão của Lăng Vân Môn ôn tồn với một tử nhỏ.

Viên đan dược là thứ mà vô đại năng Nguyên Anh đều tranh giành.

Đệ tử nhỏ ông ngập ngừng: "Vị trưởng lão , mới chỉ ở Trúc cơ kỳ thôi... còn sư phụ thì mới là Nguyên Anh."

"Không , vẫn thể nhảy lên một bước lớn."

"Được , , đồng ý." Đệ tử nhỏ thấy sư phụ hiệu, liền đồng ý.

Không sư phụ ý đồ gì, mà là ánh sáng tiếp dẫn đối với các vị tôn giả sắp phi thăng hiệu quả, còn đối với các tử bình thường chỉ thể rửa sạch linh đài.

Không tác dụng lớn.

Thà rằng một viên đan dược hóa thần còn thực tế hơn.

Những xung quanh quan sát đều nhíu mày: "Chỉ là kim quang tiếp dẫn thôi, mất mặt đại năng tôn giả."

"Tiểu thần linh mới phi thăng, kim quang tiếp dẫn tác dụng gì chứ?" Thường thì các trưởng lão cận mới thể tranh thủ cảm ngộ một chút.

Không ai , trưởng lão Lăng Vân Môn da mặt dày , trong lòng giờ đây vui sướng.

Hì hì, uổng công ông dùng trăm năm thọ mệnh để dò xét một tia thiên cơ, vị ...

Chắc chắn là một vị thần đang trải qua lịch kiếp.

Chỉ là là vị thần nào mà thôi.

Ôi, ông tu luyện hóa thần lâu năm mà vẫn thể cảm ngộ cơ hội phi thăng. Giờ đây, tuổi thọ ba nghìn năm, chỉ còn hai mươi năm...

Tất cả đều chờ đợi sự tiêu vong của ông.

Lúc , ông cũng , nhặt món lợi lớn nhất trong cuộc đời .

Ôn Minh Huyền bước chân nhấc lên một chút.

Mọi đều ngẩng đầu về phía .

Ôn Minh Huyền biểu lộ cảm xúc, ánh mắt về phía tiểu Ngư nhi, từng bước một tiến gần nàng.

Bước của nặng nề, như thể mỗi bước đều mang theo ngàn cân.

Hắn dừng cách tiểu Ngư nhi ba mét, từ trong n.g.ự.c lấy một hạt đậu đỏ khô.

"Ta... thử nhiều cách, dùng linh tuyền tưới tắm, dùng huyết nuôi dưỡng, dùng tu vi rót , nhưng nó vẫn thể mọc rễ."

"Tiểu Ngư nhi..."

Môi của Ôn Minh Huyền run rẩy, thử hết cách, nhưng hạt đậu đỏ vẫn phản ứng gì.

"Vậy thì vứt ." Tiểu Ngư nhi thậm chí ngẩng đầu , chỉ véo véo một tiểu đồng nhi ở bên cạnh.

Mặt Ôn Minh Huyền tái nhợt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-457.html.]

"Ta thể cho ngươi đáp án ." Lần ngươi hỏi hối hận .

"Ta hối hận."

"Tiểu Ngư nhi, hối hận ."

"Ngươi thể thêm một nữa ? Nhìn thêm một nữa ?" Mắt Ôn Minh Huyền đỏ hoe, trong lòng thể vượt qua tâm ma của .

Tiểu Ngư nhi ngước lên .

Ánh mắt bình thản như mặt nước, như thể đang một xa lạ.

Ôn Minh Huyền bỗng nhiên lùi một bước.

Hắn thậm chí sợ hãi ánh mắt của tiểu Ngư nhi, sợ hãi vì trong mắt nàng còn hình bóng , trong lòng nàng...

Cũng còn nữa.

Tiểu Ngư nhi luôn đuổi theo , dù là lúc nào, chỉ cần , tiểu Ngư nhi sẽ ở bên cạnh.

bây giờ...

Trong mắt nàng còn nữa.

Bầu trời như một khe hở, từng tia sáng đầy màu sắc từ đám mây rơi xuống, thẳng tắp rơi xuống vai tiểu Ngư nhi.

Từng đạo Phạn âm tự từ Thần giới vang xuống, bầu trời đầy hoa đào.

Hoa đào rơi xuống đất khiến thực vật phát triển điên cuồng.

Rơi xuống vai nàng thì hóa thành linh khí tinh khiết, tẩy rửa sự ô uế trong cơ thể.

Mọi mở to mắt .

"Đó là hoa đào của Bàn Đào... bay đến đây..." Mọi lẩm bẩm, trong mắt đầy sự kinh ngạc.

"Nhìn kìa, trời là gì?" Có giọng run rẩy, chỉ lên trời hét lên.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mọi lên, chỉ thấy trong những cánh hoa bay lượn khắp trời, từ khi nào...

"Đó là Phượng Hoàng, là tiếng Phượng Hoàng hót..."

"Trời ạ, tiếp dẫn một tiểu tiên mà trận thế lớn như !"

Chỉ thấy hai con phượng hoàng bỗng nhiên từ trời bay xuống, ngừng bay vòng quanh nàng và kêu lên.

Người phàm nhận chủng loài của Phượng Hoàng, cũng đó là đế hậu Phượng Hoàng.

Hai con đại diện cho Thần giới, chào đón nàng về nhà.

Từng đoàn mây ráng màu rơi xuống các trưởng lão đang xếp bằng, sắc mặt các trưởng lão dần trở nên ngây dại.

Sau đó họ điên cuồng nhập định, ngừng hấp thụ linh khí thần thánh.

Đây là một vị thần nhỏ!!

Họ phát cuồng, như điên , tất cả đều điên cuồng hấp thụ.

Trưởng lão của Lăng Vân Môn ngây ngốc tiểu Ngư nhi, cả môn phái đều tưởng ông sắp chết, nhưng bây giờ...

Ông đột nhiên ngộ đạo ngay tại đây.

Mọi trong Tam Thanh Tông phẩm hạnh , thấy cảnh cũng phiền, trái còn bảo vệ ông .

Mũi chân tiểu Ngư nhi rời khỏi mặt đất, từ từ bay về phía bầu trời.

"Tiểu Ngư Nhi!" Ôn Minh Huyền cảm thấy như sẽ mất cái gì đó, liền lao về phía nàng.

chỉ nắm tà váy của nàng.

Hắn , thấy tiểu Ngư nhi bay lên Thần giới theo kim quang dẫn đường.

Nàng chút lưu luyến, , cũng thêm một nào.

Ôn Minh Huyền cảm thấy lòng trống rỗng, như thể thiếu một mảnh lớn.

Vào lúc tiểu Ngư nhi phi thăng tiến Thần giới, bầu trời trở về màu xanh thẳm.

Còn những cây cối đây sấm sét đánh trúng, lúc đều phục hồi, thậm chí còn mạnh mẽ hơn .

Đám mây kiếp trời tụ .

"Chuyện gì ? Sao lôi kiếp nữa!"

"Mau tránh , chịu thiên kiếp !!" Mọi hoảng hốt kêu lên.

Lúc về phía trung tâm.

"Đó là phi thăng kiếp của của chưởng môn Tam Thanh Tông, sư tôn của Linh Diệu tiên tử!!"

"Không, còn trưởng lão Chúc Thanh của Lăng Vân Môn! Sao như , ông sắp c.h.ế.t ? Sao đột ngột..."

Chưa dứt lời, đám trưởng lão nhận kim quang dẫn đường, lượt bay nhanh về núi để bế quan.

"Chính là kim quang dẫn đường, họ nhận cơ duyên từ đó!"

Đám đại năng vây xem xung quanh đau lòng, trơ mắt thấy thiên đại cơ duyên mắt trôi qua mất.

Loading...