Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 461
Cập nhật lúc: 2025-07-24 15:07:28
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thiên Đạo?"
"Sư phụ, Thiên Đạo thể tiến Cửu trọng thiên? Chẳng từ khi khai thiên lập địa, đó là một loại linh thức vô hình, hiện diện khắp nơi ?" Chu Duyệt suýt nữa lăn khỏi đám mây.
Lão sư tổ thở dài một tiếng đầy u sầu.
"Hóa , Thiên Đạo cũng thể chết. Vài năm , tam giới suýt nữa hủy diệt. Nghĩ , nhân gian hẳn cũng xuất hiện những điềm báo."
Chu Duyệt suy nghĩ một lúc, đó gật đầu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mấy năm , dị thú tràn lan, trời đất rung chuyển, nhân gian rơi hỗn loạn.
Mọi đều đồn rằng trời sắp sập, thiên hạ đảo lộn, suýt chút nữa khiến nhân gian gặp đại họa.
"May , Thủy Thần thai nghén một Thiên Đạo mới."
"Mọi đều rằng Thiên Đạo thiên vị bất kỳ giới nào trong tam giới. Để tránh việc Thiên Đạo nghiêng về một giới nào đó, khi còn nhỏ, nàng luân hồi để rửa sạch dục vọng cá nhân."
"Hôm nay chính là tiệc mừng tân Thiên Đạo trở về luân hồi."
"Nếu thể may mắn thoáng qua tân Thiên Đạo, đời coi như hối tiếc." Các trưởng bối trong tông môn đều tỏ trông mong.
"Đáng tiếc, chúng thậm chí còn thể bước qua cánh cửa."
"Chỉ thể cố hết sức tìm một chỗ cổng Cửu trọng thiên." Mọi vội vã chạy nhanh về phía Cửu trọng thiên.
tâm trí của Chu Duyệt đặt ở Cửu trọng thiên.
Hắn chỉ lo lắng cho tiểu tử của .
Hóa , Thần giới cũng chẳng hề đơn giản. Đệ tử nhỏ của mới tu hành hơn chục năm, so với những vị đại thần tu luyện hàng vạn năm ...
Đệ tử của chẳng khác nào một đứa nhỏ mới .
Hy vọng đừng đắc tội với nhân vật lớn, cũng đừng để bắt nạt là .
Chu Duyệt đông, tây, nhưng vẫn thấy bóng dáng tiểu Ngư nhi .
"Mau, mau, mau, vi sư chiếm một chỗ !" Lão sư tổ vui mừng khôn xiết.
Thật ngờ chen vài chỗ , ngay cánh cổng uy nghiêm của Cửu trọng thiên.
Cảnh tượng trông vẻ đặc biệt hiu quạnh.
"Thế mà bọn họ vẫn cứ vui vẻ lắm."
Xung quanh là một đám tiểu thần chen chúc, tất cả đều thiệp mời, chỉ chờ ngoài cửa.
"Sư phụ, chính là bọn nghiệp chướng cướp thiệp mời của chúng !" Chu Duyệt chỉ đám tử đến, tức giận quát lớn.
Chỉ thấy bọn họ cưỡi phi loan mà đến, trông phong thái vô cùng tiêu sái.
"Cầm thiệp mời của chúng mà hổ." Chúng tử của Tam Thanh Tông đều cảm thấy khuất nhục, khỏi uất ức.
"Kẻ đầu chính là Nguyên Phong Chân Quân, hầu cận bên cạnh Thiên Đế."
Nguyên Phong Chân Quân vốn chỉ thuộc Ngũ trọng thiên, nhưng nhờ giỏi bút mực và lanh lợi, từng bước một điều đến bên cạnh Thiên Đế mài mực, thỉnh thoảng còn Thiên Đế khẩu dụ.
Sau đó, Nguyên Phong Chân Quân còn lập nên một môn phái, tiếng tăm ở Tam trọng thiên.
Lúc đám tử cướp thiệp mời chỉ Tam Thanh Tông, vẻ mặt ngạo mạn, chân mày cao ngạo, đầy vẻ khoe khoang.
Nguyên Phong Chân Quân liếc chúng tử của Tam Thanh Tông, rõ đối phương căn cơ gì, cũng thần linh nào chống lưng, bèn thản nhiên dẫn tử của tiến .
Đệ tử càng mạnh, tự nhiên cũng càng lợi.
Chúng tử của Tam Thanh Tông tức đến đỏ cả mắt. Ai cũng rằng Nguyên Phong Chân Quân đang dung túng tử cướp đoạt cơ hội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-461.html.]
"Thần giới chẳng lẽ còn vương pháp nữa ?" Chu Duyệt thể nhịn nữa.
"Thôi , tạm thời nhẫn nhịn . Thần giới đơn giản như ngươi nghĩ ." Lão sư tổ cũng khỏi đau lòng.
Lúc , bọn họ cảm thấy vô cùng uất ức.
Chỉ thể trơ mắt bọn , cầm cơ duyên vốn thuộc về mà bước cửa.
Chẳng qua, dù tiến Cửu trọng thiên, bọn cũng chỉ ở chỗ gần cửa. Đó chỉ là chỗ thấp nhất, mới đặt chân mà thôi.
Dù thì, Cửu trọng thiên nhiều thần linh, từng cấp bậc đều phân chia rạch ròi.
"Haiz, nếu Tam Thanh Tông chúng cũng một chỗ dựa thì mấy." Trong ánh mắt của các tử Tam Thanh Tông chỉ còn sự u sầu.
"Chỗ dựa dễ tìm như ? Chúng ngoài việc tu luyện thì chẳng tài cán nào khác."
"Ở Thần giới, thứ nhiều nhất chính là những tu luyện." Huống chi, ngay cả việc tu luyện, họ cũng chẳng xuất sắc gì.
Mọi chút im lặng.
Chu Duyệt nhíu mày, một lúc mới : "Ai da, sớm để tử phát triển đa dạng ."
"Vẫn tìm tử của ngươi ?" Lão sư tổ hỏi.
Một đồ tôn mới 14 năm thể phi thăng, khiến lão sư tổ vô cùng kỳ vọng. Không chừng đó sẽ là hy vọng của Tam Thanh Tông trong tương lai.
"Không thấy nàng đến đây. Từ nhỏ nàng thích náo nhiệt." Chu Duyệt khỏi cảm thấy lo lắng.
Nói xong, trầm ngâm một chút, hỏi: "Sư phụ, nếu Nguyên Phong Chân Quân sủng ái đến , cưỡi thần long phượng hoàng mà hạ thế? Hỏa Phượng, xét cho cùng, chỉ một chút huyết mạch của Phượng Hoàng, chẳng tính là gì cả."
Lão Tổ Sư trợn tròn mắt, ngay cả những trưởng bối khác cũng đầy vẻ kinh ngạc.
"Ngươi đang linh tinh gì thế? Long và Phượng ở Thần giới đều địa vị tối cao."
"Tộc Long Phượng cư trú ở Ngũ trọng thiên, ngang hàng với Nguyên Phong Chân Quân. Còn Long Đế Phượng Vương sống ở Thất trọng thiên, nhiều năm từng lộ diện. Nếu họ xuất hiện, Nguyên Phong còn quỳ xuống cung nghênh. Hắn lấy gan mà cưỡi Long cưỡi Phượng chứ..."
"Hơn nữa, hai tộc kiêu ngạo nhất, ngay cả mặt Thiên Đế cũng dễ cúi đầu." Lão sư tổ lắc đầu.
Mặc dù gọi là lão sư tổ, nhưng ở Thần giới xí.
Đa khi phi thăng đều giữ dung mạo và trạng thái mà họ hài lòng nhất.
Thật , đó chỉ là một nhóm nam tử tuổi trẻ tuấn vĩ đại.
Chúc Thanh và Chu Duyệt , Chúc Thanh mở to mắt: Đệ tử của ngươi, hình như đúng .
Người nghênh đón nàng phi thăng chính là Long Phượng chân chính.
Hơn nữa, ánh hào quang, trông còn uy nghi hơn cả những Long tộc bình thường.
"Đồ nhà quê, đến giữ cửa ở Cửu Trọng Thiên còn xứng, còn mơ Cửu Trọng Thiên. Buồn c.h.ế.t mất thôi." Một tiểu tử của Thương Ngô Cung khinh khỉnh của Tam Thanh Tông.
Phần lớn của Thương Ngô Cung đều giỏi nịnh bợ, nhưng thực lực thì tầm thường.
Ngược , tử Tam Thanh Tông đều là kiếm tu, tính cách thẳng thắn, giỏi xây dựng mối quan hệ nhưng thực lực thể xem thường.
Nguyên Phong Chân Quân từng vài thâu tóm Tam Thanh Tông Thương Ngô Cung nhưng nào cũng họ từ chối.
Thế là ân oán hình thành từ đó.
"Được Thương Ngô Cung là phúc của các , còn nương nhờ một vị Chân Quân Ngũ trọng thiên, thế mà chẳng cảm kích. Giờ thì cứ ở ngoài cửa mà ." Một tử Thương Ngô Cung lạnh lùng hừ một tiếng.
"Chúng xem thử, các giữ cái tông môn nát bét Tam Thanh Tông thì ý nghĩa gì. Ha ha ha!" Mấy tử Thương Ngô Cung phá lên.
"Đời , e rằng các sẽ chẳng bao giờ nổi cửa chính Cửu trọng thiên ." Bởi vì Cửu trọng thiên luôn đóng kín, xưa nay chỉ Thuỷ Thần mới . Ai ai cũng coi việc bước chân Cửu trọng thiên là niềm tự hào.
Chu Duyệt khoanh tay : "Các ngươi là lũ hèn nhát, sống dựa khác. Ta ý kiến gì, dù mỗi mỗi cách sống."
" các ngươi kéo khác xuống bùn cùng , thì đó là sai lầm . Chúng , đám kiếm tu , gì ngoài cốt cách kiêu ngạo, đương nhiên thể so với các ngươi."