Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 463
Cập nhật lúc: 2025-07-24 15:07:34
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người của Tam Thanh Tông đều cảm thấy đầu óc cuồng.
Chỉ thấy Thiên Đế hòa nhã vỗ lên chỗ bên cạnh .
"Các ngươi tuy là trưởng bối của tiểu Thiên Đạo ở phàm giới, nhưng phi thăng, chứng tỏ trời cao công nhận phận của các ngươi. Đương nhiên, các ngươi nên cùng cùng với bổn quân. Mời nhập tọa."
Chu Duyệt cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, để mất mặt tử, khẽ gật đầu đáp lễ Thiên Đế.
trong lòng, hét lên như một chú chuột đất.
Cùng ăn với Thiên Đế?!
Nguyên Phong Chân Quân gần như bóp nát lòng bàn tay, mặt còn nụ nào giữ nổi.
Hắn trơ mắt đám kiếm tu nghèo của Tam Thanh Tông bên cạnh Thiên Đế.
"Nguyên Phong, còn mau dâng cho các vị trưởng bối?"
Nguyên Phong Chân Quân trong lòng ngập tràn căm hận, nhưng vẫn nhẫn nhịn dâng .
Ngồi ở góc xa nhất là các tử của Thương Ngô Cung mặt trắng bệch, thậm chí còn đủ sức để đố kỵ hận thù.
Có thể ngang hàng với Thiên Đế, mà sư phụ của họ còn hầu cho đối phương?!
Trước đây, họ còn kéo đối phương Thương Ngô Cung? Nếu thực sự đưa đó , chẳng tiểu Thiên Đạo sẽ lột da họ?
Tất cả chỉ cảm thấy lạnh toát cả , thần tâm ngừng d.a.o động.
Chu Duyệt ngẩng đầu lên vị trí cao nhất.
Ở đó là một đôi nam nữ trẻ tuổi, dung mạo tuyệt mỹ, thần sắc vô cùng hiền hòa, đang khẽ gật đầu với .
Chu Duyệt hoảng hốt dậy, cúi hành lễ họ.
Hắn , đây chính là Thuỷ Thần hiến tế để cứu thế.
Chủ của vạn vật.
Bên cạnh họ là một tiểu cô nương, mười sáu, mười bảy tuổi, dung mạo tinh xảo, giữa lông mày mang vẻ lạnh lùng. Cảm nhận ánh mắt của Chu Duyệt, nàng khẽ sang , môi mím .
Quả nhiên, đó chính là tiểu tử Linh Diệu ở phàm giới của .
Trời ơi, Linh Diệu là hóa của Thiên Đạo!!
Hắn xứng đáng để trở thành sư phụ của Thiên Đạo, còn may mắn dẫn dắt nàng nhập đạo?!
Nghĩ đến đây, khỏi run rẩy, may mắn vì từng dẫn nàng con đường sai trái.
"Nghênh đón tiểu Tiên Quân, chúc mừng tiểu Tiên Quân vượt qua kiếp nạn trở về!"
Tất cả thần linh dậy, cúi đầu bái lạy tiểu Tiên Quân.
Vô thiên tài địa bảo dâng lên, mà tiểu Tiên Quân thậm chí thèm lấy một .
Tựa như đối với nàng, tất cả chỉ là vật ngoài .
Chu Duyệt lắc đầu, hiểu chứ, đứa nhỏ vốn để tâm đến tài vật.
Nàng thậm chí còn chọn một thanh linh kiếm bản mệnh ý.
Nghĩ mới thấy, chỉ sợ thế gian thanh linh kiếm nào xứng với nàng, nàng chỉ thể dùng linh khí kiếm.
Cửu trọng thiên tràn đầy niềm vui.
Chỉ trừ Thương Ngô Cung và Nguyên Phong Chân Quân.
Đột nhiên, bên ngoài cửa Cửu trọng thiên vang lên tiếng xôn xao.
Thiên Đế khẽ nhíu mày, thì là Quân Hoa Đế Quân đến.
Quân Hoa năm xưa từng thiết với Thuỷ Thần, nhưng đó vì đạo lý khác biệt mà đường ai nấy .
Năm xưa, còn ép buộc Ngôn Tuệ Tuệ hiến tế.
Những năm qua, mối quan hệ giữa họ còn thiết.
Giờ đây đến, chỉ e là để gây rối.
Thiên Đế khẽ liếc Ngọc Uyên Thánh Chủ.
Ngọc Uyên Thánh Chủ nâng một tách tiên, uống một ngụm đầy thích thú, lắc đầu .
Một dáng vẻ " xem kịch ".
Thiên Đế giận đến mức nhíu mày liên tục.
Vân Mộng Hạ Vũ
Quân Hoa Đế Quân đến, nhưng giọng vang : "Rốt cuộc các ngươi định dung túng nàng đến mức nào? Ngôn Tuệ Tuệ chẳng là bài học quá rõ ràng ?"
Quân Hoa Đế Quân che giấu cơn giận dữ:
"Thiên Đạo, định là tồn tại vượt ngoài tam giới. Vậy thì nàng phép bất kỳ cảm xúc nào, càng vướng bận bất kỳ điều gì trong tam giới."
"Nếu các ngươi còn chút lý trí, thì nên giam nàng cho đến khi hóa thành đạo."
"Đạo chính là đạo, cần cảm nhận ấm lạnh nhân gian!"
Quân Hoa Đế Quân khí thế áp đảo, tiến lên đầy giận dữ.
Tuệ Tuệ lập tức lạnh mặt: "Ngươi thì dễ lắm! Nữ nhi đáng lẽ hy sinh vì tam giới, sinh đáng lẽ nên c.h.ế.t ?" Sinh nhốt , một ai bầu bạn trong quãng thời gian dài đằng đẵng . Không ai cho nàng quyền lựa chọn?
Mặt Quân Hoa Đế Quân chút cảm xúc:
"Nếu các ngươi , bổn quân sẽ giúp các ngươi! Để tránh các ngươi phạm sai lầm lớn nữa!"
Quân Hoa Đế Quân lập tức rút kiếm.
Mũi kiếm bất ngờ chỉ thẳng về phía tiểu Thiên Đạo lưng Ngôn Tuệ Tuệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-463.html.]
Tiểu Thiên Đạo khẽ sững .
Nàng từ phía bước , để lộ dung mạo của .
Gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn như ngọc khiến Quân Hoa Đế Quân đang giận dữ khỏi khựng .
Mũi kiếm run rẩy.
"Tiểu Ngư nhi!!!"
Leng keng!
Đôi tay của Quân Hoa Đế Quân run rẩy, thanh kiếm dài trong tay rơi xuống đất với tiếng vang leng keng.
Quân Hoa Đế Quân cảm thấy thở trở nên gấp gáp, tim nhói đau, cảm giác như hàng ngàn mũi kim đ.â.m thẳng tim, đau đớn thể bỏ qua.
Người mà luôn tâm niệm, lúc đang ở chính giữa đại điện.
Gương mặt nàng lạnh lùng, đầy xa cách.
"Đế quân ? Hắn là dùng kiếm nhập đạo, mà ngay cả kiếm cũng cầm vững?"
"Chắc cũng thôi, và Thuỷ Thần từng là tri kỷ nhiều năm, ngày còn xưng gọi ."
Ánh mắt của Quân Hoa Đế Quân dán chặt tiểu Ngư nhi.
Không rời mắt dù chỉ một khoảnh khắc, như thể mặt là báu vật mà mất và nay tìm .
Phó Cửu Tiêu mặc một bộ hắc y, lông mày nhíu .
Hắn là nam nhân, tự nhiên hiểu rõ ánh mắt của Quân Hoa.
Không nhịn , bước lên một bước, chắn tầm mắt của Quân Hoa Đế Quân về phía nữ nhi .
"Quân Hoa, nếu ngươi đánh, sẽ tiếp ngươi. nếu ngươi định nhốt nữ nhi của nơi tối tăm thấy ánh mặt trời , tuyệt đối cho phép." Phó Cửu Tiêu đưa tay , một thanh linh kiếm hiện lên trong tay .
Quân Hoa lùi một bước.
Khuôn mặt trở nên tái nhợt.
"Không..." Nhốt tiểu Ngư nhi vực sâu của Thần giới ?
Không!
Nơi đó quanh năm tối tăm, ánh sáng, sinh linh, chỉ gió cuồng bạo ngừng. Hắn dám nhốt tiểu Ngư nhi đó!
Hắn thậm chí hối hận vì khi nãy thốt lời đó.
Quân Hoa Đế Quân thấy gương mặt lạnh lùng của tiểu Ngư nhi, trái tim đau đến mức khó thở.
tiểu Ngư nhi bước qua cha , thẳng về phía .
Cúi nhặt thanh linh kiếm đất lên.
"Đừng chạm , linh kiếm của Quân Hoa Đế Quân là Thần kiếm thượng cổ, khác phép động ."
Chưa dứt lời, tiểu Ngư nhi nhặt thanh kiếm lên.
Chúng thần đều sững sờ.
Nguyệt Lão núp trong góc, cầu mong ai chú ý đến .
Tư Mệnh Tinh Quân thì đưa tay che mặt, rón rén lén lút bước ngoài.
"Cầm lấy kiếm của ngươi, nhắm ." Tiểu Ngư nhi cầm lấy mũi kiếm, đưa chuôi kiếm về phía Quân Hoa Đế Quân.
Quân Hoa Đế Quân, còn tràn đầy khí thế và giận dữ, giờ đây lùi từng bước.
Trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi xen lẫn đau lòng.
Hắn ngừng lắc đầu, lùi từng bước.
"Tiểu Ngư nhi, ... Ngươi thể tay với ngươi mà." Gương mặt Quân Hoa Đế Quân đầy chua xót, gần như tê liệt vì đau lòng.
Tiểu Ngư nhi khẽ khẩy, trong mắt lóe lên tia chế giễu.
Ánh mắt của Quân Hoa Đế Quân ngây ngẩn nàng.
Hắn nhớ nàng.
Nhớ đến phát cuồng.
Nhớ những ngày nàng gọi là "Minh Huyền ca ca", nhớ khi nàng còn bé, luôn lén trèo chăn của , ranh mãnh. Nhớ khi nàng vụng trộm mang bánh từ nhà , nhưng bánh nghiền nát vụn.
Nhớ thứ về nàng.
Trong từng ngày tháng trôi qua, đều dựa ký ức về tiểu Ngư nhi để chìm giấc ngủ.
Tiểu Ngư nhi khẽ , rầm, ném thanh kiếm xuống chân .
Tất cả đều kinh ngạc.
Quân Hoa Đế Quân một tiểu cô nương ép đến mức lùi từng bước.
Chuyện là thế nào?
mặt tiểu Ngư nhi, Quân Hoa Đế Quân thể ngẩng đầu lên .
Phó Cửu Tiêu và Ngôn Tuệ Tuệ , cả hai đều trầm mặt.
Phó Cửu Tiêu nắm chắt tay Ngôn Tuệ Tuệ, ý bảo nàng đừng nóng vội.
Chỉ e rằng, hai ở nhân gian khúc mắc.
"Xin ... Tiểu Ngư nhi, xin ."
Hắn hàng vạn điều , nhưng đối diện với sự lạnh lùng của tiểu Ngư nhi, trái tim đau như d.a.o cắt, thể thốt lên lời nào. Chỉ lặp lặp câu xin .