Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 464

Cập nhật lúc: 2025-07-24 15:07:37
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quân Hoa Đế Quân loạng choạng rời khỏi Cửu trọng thiên.

Chu Duyệt thở phào nhẹ nhõm, khi thấy Quân Hoa Đế Quân, cả như nhảy dựng lên.

Ôn Minh Huyền chính là Quân Hoa Đế Quân.

May mắn , tử của hề hồ đồ.

Tiệc mừng vẫn tổ chức như bình thường.

Cho đến khi đêm buông xuống, tất cả khách khứa rời , Ngôn Tuệ Tuệ mới lo lắng kéo nữ nhi của về đại điện.

Trước điện, thấy Quân Hoa Đế Quân chờ.

Quân Hoa Đế Quân còn vẻ uy nghiêm ngày thường, lúc cơ thể đầy hỗn độn.

Hắn cầu xin theo phía tiểu Ngư nhi, nhưng Phó Cửu Tiêu chặn .

"Quân Hoa, năm đó ngươi là cắt đứt quan hệ, chấm dứt nghĩa tình, giờ là ngươi chịu rời . Rốt cuộc ngươi gì?" Vẻ mặt Phó Cửu Tiêu nghiêm túc, lộ vài phần tức giận.

"Ngôn Ngôn sinh là Thiên Đạo, định sẵn sẽ đoạn tuyệt tình ái. Chúng trong lúc nàng còn tình cảm, đối xử với nàng một chút, ngươi cũng ngăn cản ?"

Nghe đến "đoạn tình tuyệt ái", sắc mặt Quân Hoa trở nên tái nhợt.

"Đoạn tình... tuyệt ái."

Quân Hoa Đế Quân thấp giọng thì thầm.

Phó Cửu Tiêu và Ngôn Tuệ Tuệ, chỉ ngây ngốc tiểu Ngư Nhi.

"Sau khi sát thê chứng đạo, thực , một ngày an bình."

"Ta vốn tưởng rằng, cái cần là báo thù, là sống lâu..."

"Cho đến khi sát thê chứng đạo, cho đến khi báo thù, nhưng lấy một chút vui vẻ. Ngày ngày đêm đêm đều là những ngày tháng ở bên ngươi."

"Tiểu Ngư nhi, là của , là nợ ngươi. Ngươi thể một nữa ?"

Quân Hoa Đế Quân giơ tay kéo tiểu Ngư nhi.

Phó Cửu Tiêu đánh một chưởng ngăn .

"Quân Hoa, chú ý phận của ngươi!" Trong lòng Phó Cửu Tiêu hoảng hốt.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hắn ở trần gian ...

Lúc , ánh mắt Quân Hoa còn tình nghĩa như xưa, mà như phát điên, mang theo vài phần tức giận.

Cùng lúc, trong lòng đầy chấn động.

Quân Hoa vốn cao cao tại thượng, coi thường tình ái.

lúc thấp hèn theo cầu xin nữ nhi của , chỉ mong nàng ngoái một cái.

Hạ thấp đến mức cực điểm.

Tiểu Ngư nhi lưng về phía : "Ta cho ngươi một cơ hội."

"Một cơ hội, bao giờ trở ." Nói xong, nàng trong điện.

Cánh cửa lớn đóng sầm mặt Quân Hoa Đế Quân.

Quân Hoa thất hồn lạc phách ở ngoài điện, thần quân xưa nay dính bụi trần, cao cao tại thượng cửu thiên thần tử, thế nhưng nhiễm bể tình.

"Ngươi đáng đời ?" Giọng Quân Hoa khàn khàn, hình tiêu điều.

Ánh mắt Phó Cửu Tiêu ngưng , nếu hôm nay là đối mặt là nữ nhi , thật sự ba tiếng.

Cười nhạo tự vả mặt.

Mà ngược , nữ nhi yêu thương!!!

Phó Cửu Tiêu trợn mắt, chỉ hận thể nuốt sống Quân Hoa.

"Hóa , Tri Ngôn là tình kiếp của ngươi." Phó Cửu Tiêu bấm tay tính toán, những gì đây rõ ràng, giờ đây đều sáng tỏ.

Sắc mặt Phó Cửu Tiêu xanh mét, nhớ lúc mệnh phổ, nó, chịu khổ là nữ nhi của .

Hắn chỉ đánh c.h.ế.t Quân Hoa!!

Sắc mặt Tuệ Tuệ u ám, hiểu tại Quân Hoa Đế Quân động tình.

Đối phương, là nữ nhi của nàng!!

Thật là chuyện bậy bạ hết sức.

Tuệ Tuệ nghiến răng: "Ngươi cắt đứt quan hệ với chúng , nghĩa là, ngươi rể của !" Nàng gần như nghiến nát răng.

Mẹ kiếp, bỏ qua bạn bè đồng cấp nữa, con rể!

Quân Hoa thể ngẩng đầu lên.

Nửa canh giờ , còn lên cao chỉ trích hai , giờ đây...

Quân Hoa cúi đầu, thấp giọng.

"Phụ ..."

"Mẫu ..."

Bốp!!

Phó Cửu Tiêu đánh một chưởng, Quân Hoa bay xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-464.html.]

Quân Hoa Đế Quân phun vài ngụm máu.

"Quân Hoa Đế Quân thường , chuyện ở cõi trần, thì chấm dứt ở cõi trần. Tất cả ân oán trần gian, khi phi thăng, đoạn tuyệt. Hy vọng Đế Quân gương!" Ánh mắt Ngôn Tuệ Tuệ đầy uy hiếp.

Quân Hoa Đế Quân quản luật pháp tam giới, là công chính thiên vị.

Những năm , nếu thần linh trải qua lịch kiếp, khi phi thăng nhớ về gia đình ở trần gian, luôn khuyên như .

Hôm nay, tự chịu quả báo.

"Tiểu Tiên Quân, Quân Hoa Đế Quân tặng Đông Hải Định Hải Thần Châu."

"Tiểu Tiên Quân, Quân Hoa Đế Quân tặng Dao Trì thần thụ."

"Tiểu Tiên Quân, Quân Hoa Đế Quân tặng Cung lai tiên y."

"Tiểu Tiên Quân, Quân Hoa Đế Quân quỳ gối ngoài điện bảy ngày."

Tiểu Tiên Thảo lén tiểu Tiên Quân.

Tiểu Tiên Quân thật sự , nhưng cũng chăm chỉ.

Một lòng hướng đạo, điều gì thể nàng phân tâm.

"Hắn quỳ, thì cứ quỳ . Không liên quan đến ." Tiểu Ngư nhi mặc một chiếc váy trắng, xếp bằng giường, ánh mắt đầy vẻ dịu dàng.

Ngon Tuệ Tuệ và Phó Cửu Tiêu trao đổi ánh mắt, nhẹ nhàng lắc đầu.

Tuệ Tuệ tiến lên, ôm nhẹ nữ nhi.

Nữ nhi ngây , vùi đầu lòng mẫu .

Nữ nhi bây giờ mười lăm, mười sáu tuổi, trông nhỏ nhắn đáng yêu, nhưng bên trong điềm tĩnh hiếm .

"Ngươi đấy, ngươi khác hẳn nương. Nương là ngớ ngẩn, từ nhỏ đến lớn đều mơ màng." Mất ba hồn bảy phách, một thời gian dài Tuệ Tuệ chỉnh về mặt tâm trí.

"Còn ngươi, tính cách đặc biệt trầm tĩnh. Ngay từ nhỏ ."

"Để ở bên cha , ngươi đùa giỡn với chúng Thần trong tam giới, cuối cùng cũng đạt nguyện vọng."

"Ngươi còn nhỏ suy nghĩ riêng."

"Nương khuyên ngươi điều gì, nhưng ngươi hy vọng ngươi sống cho chính , đừng để phận Thiên Đạo ràng buộc. Nếu ngươi , cha sẽ dốc hết sức, cho dù đánh đổi tính mạng, cũng ngươi sống cuộc sống mà ngươi mong ." Trong ánh mắt của Tuệ Tuệ chứa đầy vẻ thương xót.

Nữ nhi của nàng, bao nhiêu tuổi mà bước luân hồi, trải qua sinh ly tử biệt.

Cảm nhận yêu ghét rối ren.

Bị ...

Giết vợ chứng đạo.

Nàng ước gì thể con gánh chịu tất cả những điều .

Chính Thuỷ Thần Sáng Thế, dù cũng là chúa tể tam giới, thể du lịch xuyên núi non, ngắm vẻ huy hoàng của thế gian.

Còn nữ nhi thì ?

Thiên Đạo và Thần Sáng Thế là khác .

Trở thành Thiên Đạo trải qua vô vàn khó khăn, dục vọng, tình cảm, công bằng tuyệt đối.

Thậm chí bỏ cả tình cảm của cha .

Tiểu Tri Ngôn ngước đầu lên, mỉm với mẫu : "Mẫu , sẵn lòng."

"Ta cảm nhận thở của từng tấc đất, lắng từng làn gió mang theo thông điệp... Mẫu , yêu tất cả thứ trong tam giới. Ta yêu thứ đời!" Giọng nàng thật chân thành, hề chút oán thán.

Nàng vui.

"Vậy còn ?" Tuệ Tuệ ngoài cửa đại điện.

Quân Hoa Đế Quân chỉ cầu xin nàng một gặp mặt.

Tiểu Tri Ngôn ngước ngoài, chớp mắt.

"Mẫu , , là chúng sinh của . Giờ đây cũng chỉ là một thành viên trong muôn vàn chúng sinh. Ta yêu thương tất cả một cách bình đẳng." Nàng từ từ thu ánh mắt , tâm hồn bình thản chút gợn sóng.

Phó Cửu Tiêu nên vui mừng tiếc cho Quân Hoa.

Điều đáng sợ là oán hận.

Mà là sự quên lãng và vô nghĩa, là khi ngươi khác gì xung quanh.

"Nương ủng hộ tất cả nguyên tắc của ngươi." Tuệ Tuệ vuốt đầu nàng.

"Hoài sắp kế vị, ngày mai xuống thăm ?" Tuệ Tuệ nhẹ nhàng hỏi.

"Được." Tiểu Tri Ngôn đáp.

Ngoài cửa, Quân Hoa Đế Quân thất thần, lạc lõng.

Một con vũ xinh bay từ Cửu trọng thiên.

"Thỉnh Đế Quân rời Tình nghĩa cắt đứt, mong ngài bảo trọng." Con vũ nhỏ líu lo kêu lên, môi Quân Hoa Đế Quân khẽ run rẩy.

Vị thần chúng thần cung phụng và tôn kính, lúc quỳ gối, thấp hèn bên ngoài điện.

Không quan tâm đến những lời bàn tán bên ngoài.

"Tiểu Ngư nhi, đem tình căn của ngươi trở về. Cho một cơ hội nữa ? Tiểu Ngư nhi..." Quân Hoa Đế Quân ôm tình căn trong tay.

Đây là tình căn mà lấy song bào thai năm đó.

Bây giờ, mang nó trở .

Loading...