Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 471

Cập nhật lúc: 2025-07-24 15:07:56
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi đều hai bên, cung kính nghênh đón Lâm thị.

Phía , Ngôn lão thái thái âm sai áp giải, đôi mắt đỏ ngầu vì ghen tỵ.

"Của , tất cả vinh hoa phú quý đều là của ! Tất cả đều là của !"

"Lâm thị, ngươi là đồ tiện nhân, cướp ánh hào quang của , tất cả vốn thuộc về !"

Hai lão thái thái, một đông đảo đại lão cung kính đón tiếp.

Người thì âm sai đá đạp, đưa đầu thai súc sinh đạo.

Hai bên chia đôi ngả, mỗi một cuộc đời mới.

Phó Tri Ngôn ngoại tổ mẫu như thế, đau lòng thôi.

"Sinh hồn lưu địa phủ sẽ tổn thương thần trí, cũng là để xóa ký ức mà đầu thai. Còn như Ngôn lão thái thái giữ ký ức là bởi trừng phạt ở mười tám tầng địa ngục, ngày ngày sám hối lầm của ."

Ngôn lão thái thái vì ngày ngày sám hối mà giữ ký ức.

Lâm thị lấy từ trong n.g.ự.c một thứ gì đó đen đen, dúi tay Phó Tri Ngôn.

Ánh mắt vẫn mờ đục, nhưng giọng chút dè dặt: "Ăn, Ngôn Ngôn ăn. Đây là phần để cho Ngôn Ngôn..."

Phó Tri Ngôn cầm lấy thứ dính nhớp , nước mắt rơi xuống.

Nước mắt rơi đúng lòng bàn tay Lâm thị.

Lâm thị ngẩn .

Ánh mắt bỗng trong trẻo trong giây lát.

Trong lòng bàn tay để một ấn ký đỏ.

"Ngôn Ngôn!" Lâm thị kinh hô.

Phó Tri Ngôn òa , ôm chặt lấy Lâm, thành tiếng.

"Là Ngôn Ngôn bất hiếu, để bà ngoại đợi lâu." Tiểu cô nương đến đỏ hoe mắt.

"Không lâu, lâu, bà ngoại đợi . Cháu ngoan của , ngươi chịu khổ ..." Lâm thị ôm chặt Phó Tri Ngôn, chịu buông tay.

Hai dừng ở địa phủ nửa canh giờ. Phán quan xem sổ sinh tử, phát hiện nàng từng nuôi dưỡng Thần Sáng Thế, cũng từng ân tình với tiểu thiên đạo. Ân tình lớn hơn trời, phán quan nhíu mày...

"Thì khi nàng địa phủ, hề đến điện sinh tử?" Phán quan vỗ trán.

"Với công đức của bà, thể nhập thần ban, sống cùng tuổi với thần linh."

"Hiện thể chọn thần như thần Thổ Địa, Bà Bà đầu giường, v. v..."

Lâm thị mỉm từ chối.

"Làm phàm là nhất." Tuổi thọ của phàm ngắn ngủi, nhưng Lâm thị thích niềm vui bình dị .

Cuộc chia ly luôn chóng vánh, Lâm thị và Phó Tri Ngôn lưu luyến rời.

tiểu Ngôn Ngôn dám trễ nải thời gian đầu thai của bà ngoại, tự tay bưng chén canh Mạnh Bà, tiễn bà đến Chuyển Sinh Đài.

"Phía là đường phàm. Phía là đường súc sinh."

Phán quan giới thiệu xong, liền thấy tiếng chửi rủa từ đường súc sinh bên cạnh.

Mọi cùng sang.

"Ta đầu thai lợn, lợn..."

"Cháu gái là thần, các ngươi thể đối xử với như ... A... Lâm thị, đồ tiện nhân, chiếm hết phúc khí của !" Ngôn lão thái thái chống cự chịu , âm sai đá mạnh một cú, bà rơi xuống.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp.

"Ôi, đúng , còn cháu gái là thần?" Âm sai kinh ngạc trợn mắt.

Lời dứt, ai đó khẽ thở dài: "Hình như... quên uống canh Mạnh Bà..."

Tiểu Ngôn Ngôn ngây .

Không uống canh Mạnh Bà mà đầu thai súc sinh??

Phó Tri Ngôn giật giật khóe miệng.

Tàn nhẫn, quá tàn nhẫn, chẳng chút nhân tính.

mà...

Vui thật!

Hừ, nàng là Thiên đạo, chứ thánh mẫu.

Ác nhân gặp ác báo, đó mới là lý tưởng cuối cùng của nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-471.html.]

Tiểu Ngôn Ngôn tự tay tiễn bà ngoại đến đài luân hồi, trong lòng cũng yên phần nào.

Sau khi Lâm thị rời , phán quan : "Lão phu nhân kiếp mệnh cách , sẽ sống thọ c.h.ế.t tại nhà, sống bình an vui vẻ cả đời."

Phó Tri Ngôn khẽ ừ một tiếng.

Sau đó từ biệt thập điện Diêm La, rời khỏi địa phủ.

Ngay khoảnh khắc rời địa phủ, nàng liền cảm thấy một luồng khí tức khác thường.

Nàng tránh.

mắt chợt tối , từ từ ngã xuống.

Một bàn tay mạnh mẽ, rắn rỏi chặn ngang ôm lấy nàng.

Phó Tri Ngôn mềm nhũn, ngã lòng ngực.

Tiểu đạo đồng sợ hãi ngây tại chỗ, dám cử động.

"Đế quân, ngài đang ?!" Đạo đồng kinh hãi hét lên.

Đế quân đang gì? Ngài đang gì thế?!!

Quân Hoa ôm tiểu Ngư nhi, chỉ cảm thấy lỗ hổng sâu trong tim dường như đang lấp đầy dần dần.

Khóe môi mím . Vị đế quân từng lạnh lùng, khắc nghiệt, giữ gìn luật pháp của Thần giới, giờ đây còn chút điềm tĩnh nào.

Toàn mang theo vẻ điên cuồng, thậm chí còn ẩn chứa sự hèn mọn thể giấu giếm.

"Đế quân, ngài đang ? Ngài đưa tiểu Thiên Đạo sâu trong Vân Cung! Ngài thể , điều trái với quy tắc!"

"Đế quân, xin ngài dừng tay! Đế quân, đời qua , xin ngài buông bỏ!"

"Không thể sai lầm thêm nữa!" Tiểu đạo đồng sợ hãi, run rẩy ngừng.

Vậy mà ngài bắt cóc tiểu Thiên Đạo, đưa nàng sâu trong Vân Cung.

Vân Cung chính là cung điện của Đế quân.

Quân Hoa Đế Quân một lời, chỉ ôm tiểu Ngư nhi cưỡi mây bay .

Tiểu đạo đồng cắn môi, nhưng dám báo cáo với Thiên Đế.

Tiểu Thiên Đạo là Thiên mệnh lựa chọn, cả tam giới đều chờ đợi nàng quy vị. Không ai phép ô uế mơ tưởng đến nàng.

Cuối cùng, tiểu đạo đồng chỉ đành đuổi theo.

chuyện thể giấu bao lâu đây? Thiên Đạo là do thiên vận thúc đẩy, ai thể ngăn cản bước chân nàng trở về vị trí của .

Quân Hoa Đế Quân ôm tiểu Ngư nhi Vân Cung, ngay lập tức đóng chặt cửa cung.

Ngài lệnh cho tất cả tử lui , ai phép bước Vân Cung. ...

Khi Tiểu Ngư Nhi mở mắt , nàng thấy những hoa văn thượng cổ rườm rà trần nhà, khẽ thở dài một tiếng.

Khi nàng bò dậy khỏi trường kỷ, liền thấy Quân Hoa Đế Quân mặc một thanh y, đang bày biện thức ăn.

Tiểu Ngư nhi ngẩn .

Hắn đang mặc bộ y phục từng thuộc về Ôn Minh Huyền.

"Ngươi tỉnh ? Có ăn chút gì ? Đây đều là những món ngươi thích nhất." Quân Hoa Đế Quân dám ngước mắt nàng, sợ thấy ánh mắt khinh thường và lạnh nhạt của nàng.

Hắn vụng về múc một bát canh gà cho nàng, đôi tay run rẩy, đầy sự hèn mọn và cẩn trọng.

Hắn bao giờ xuống bếp.

Dù là Quân Hoa Đế quân Ôn Minh Huyền , cũng từng nấu ăn.

Sau khi nhà họ Ôn suy tàn, tiểu Ngư nhi cũng từng để chịu khổ.

Tiểu Ngư nhi gì, từ nệm mềm bước chân trần xuống nền đá cẩm thạch.

"Ngươi còn chính đang ?" Nàng nhẹ nhàng hỏi.

Dáng thiếu nữ thanh tú, nhưng giữa đôi mày toát lên sự nghiêm nghị.

Bắt cóc hóa của Thiên Đạo, ngăn cản nàng về vị trí vốn , đây là tội nặng.

Quân Hoa Đế Quân đáp, chỉ cẩn thận đưa bát canh đến mặt nàng: "Đây là canh gà nấu từ nấm dại mang từ phàm giới về, là món ngươi thích nhất. Thử xem ngon ?"

"Ngày , ngươi luôn nấu canh gà cho ."

Hồi còn ở thôn La Sơn, tiểu Ngư nhi thường bắt gà rừng và hái nấm dại từ núi về.

"Còn những món điểm tâm ngươi thích nhất. Khi nhỏ, đưa điểm tâm của ngươi cho công chúa, khiến ngươi một trận."

"Không mua , xuống phàm giới học cách . Sau nếu ngươi ăn, đều thể cho ngươi."

Vân Mộng Hạ Vũ

Trên bàn ăn, là những món mà nàng từng yêu thích ở phàm giới.

Loading...