Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 473
Cập nhật lúc: 2025-07-24 15:08:02
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Ngư nhi chỉ nhắm mắt giường thêu, dù chỉ một .
"Tiểu Ngư nhi, ngươi sinh vốn tình căn. Vì mà nguyện để tình căn tái sinh, ngươi từng yêu đúng ?"
"Ngươi nguyện vì mà tái sinh tình căn, ngươi từng yêu đúng ?"
"Chúng bắt đầu từ đầu ?"
Hắn cúi , ánh mắt đầy bi lụy mà nàng.
Tiểu Ngư nhi vẫn nhắm mắt, chỉ khẽ đáp bằng giọng lạnh nhạt: "Ngươi ? Tình căn tái sinh, mỗi ngày đều chịu nỗi đau thấu tim."
"Cho đến khi tình căn phá đất mà mọc, trở thành cây cổ thụ cao lớn."
"Mỗi ngày đều gánh chịu sự đau đớn..."
"Hạt đậu đỏ , từng ngày từng ngày trưởng thành, cố gắng yêu ngươi..."
"Ngày thành hôn, chính là ngày tình căn trưởng thành."
"Khoảnh khắc tình căn phá đất, ngươi tự tay đẩy chuôi đao tim . Như đào tận gốc mà nhổ nó ."
Hạt đậu đỏ trong chớp mắt liền héo úa, c.h.ế.t .
"Ta từng yêu ngươi. cũng vì ngươi mà lòng c.h.ế.t lặng."
"Đế Quân, ngươi là thần linh bảo vệ luật lệ của Thần giới. Hơn ai hết ngươi hiểu rõ rằng Thiên đạo nên tư tình. Nay tư tình cũng đoạn tuyệt, Đế Quân, ngươi nên vui mừng mới ."
"Đây chính là điều mà ngươi vẫn luôn mong mỏi, ?"
"Giờ đây, ngươi còn là Ôn Minh Huyền, cũng còn là Khương Tiểu Ngư. Chúng đều trở về đúng vị trí của ." Tiểu Ngư nhi bằng giọng điệu bình thản, thậm chí mang chút oán hận nào.
Quân Hoa Đế Quân ngơ ngác nàng: "Ta chỉ mong ngươi hận ."
"Ngươi hận , ít nhất trong lòng vẫn còn ."
nàng ngay cả hận cũng , giống như...
Từ đến nay từng yêu .
"Ta tin, tin, tin..."
"Tiểu Ngư nhi, tin." Quân Hoa Đế Quân lúc hốc mắt đỏ hoe, ánh mắt thoáng hiện lên tia sáng chập chờn.
"Ngươi vẫn yêu , đúng ? Ngươi chỉ đang giận dỗi , ?"
Tâm ma của tiêu trừ, mỗi ngày đều mơ thấy tiểu Ngư nhi, khiến phân biệt mộng thực.
Hắn để mặc bản chìm đắm trong mộng cảnh, sớm vì tình mà nhập ma.
"Tiểu Ngư nhi... , tiểu Ngư Nhi..." Quân Hoa Đế Quân quỳ mặt tiểu Ngư nhi, hai đối diện giường.
Hắn đưa tay, nhẹ nhàng tháo đai lưng của tiểu Ngư nhi.
Váy dài từ từ trượt xuống.
Lộ bờ vai mịn màng, trắng nõn như ngọc, ánh nến ẩn hiện thở nguy hiểm.
Hơi thở của phả lên tai tiểu Ngư nhi: "Tiểu Ngư nhi, ." Giọng đầy sự van nài, đang cầu xin trong sự hèn mọn.
Ánh mắt thoáng qua một tia giằng xé.
Tiểu Ngư Nhi vẫn điềm tĩnh nhắm mắt, nhanh chóng tâm ma chiếm giữ lý trí.
Hắn gần như ngây dại mà gương mặt của tiểu Ngư nhi, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt khiến si mê đến phát điên.
Hơi thở giao hòa, mùi hương thuộc về Ôn Minh Huyền bao phủ quanh nàng.
Đôi tay lạnh lẽo rơi lên bờ vai mịn màng, khiến đôi mắt Quân Hoa Đế Quân càng đầy tơ máu.
Khi thở ấm áp của phả lên làn da nàng, hô hấp của tiểu Ngư nhi khẽ dừng .
Làn da trắng nõn ửng lên từng vệt đỏ.
Mái tóc tiểu Ngư nhi buông xõa, hòa cùng mái tóc đen của Quân Hoa Đế Quân.
Khi thở của chạm đến môi nàng, nàng thể rõ ràng cảm nhận một mùi hương thanh mát.
"Nhìn , ..." Quân Hoa Đế Quân từng ngạo nghễ ở cao, nay giọng đầy sự cầu xin.
"Đến mức , ngươi vẫn một ?" Hắn sắp phát điên.
Toàn gần như thể kiềm chế cơn giận dữ như hủy diệt tất cả.
Tiểu Ngư nhi dường như khẽ thở dài, hàng mi dày khẽ lay động.
Ngọn nến đỏ rực, ánh lửa tí tách vang lên.
Căn phòng tràn ngập một bầu khí ái của dục vọng.
Nàng mở mắt.
Thần sắc thản nhiên, ánh bình tĩnh dừng Quân Hoa Đế Quân.
Khoảnh khắc ánh mắt giao , tâm ma thể khống chế trong lòng Quân Hoa Đế Quân đột ngột lắng xuống.
Như thể ngọn lửa mãnh liệt một thau nước lạnh bất ngờ dập tắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-473.html.]
Dẫu y phục rơi xuống, đôi mắt nàng vẫn trong trẻo, thuần khiết, hề mang theo chút dục vọng, chút tình ý, cũng chút d.a.o động.
Quân Hoa Đế Quân ngẩn ngơ nàng.
Một câu lòng c.h.ế.t lặng từ tiểu Ngư Nhi đó, còn giữ chút hy vọng.
giờ đây, nàng một lời, chỉ lặng lẽ .
Hắn gần như lạnh đến tận xương tủy.
Cái lạnh thấm đến đỉnh đầu, khiến linh hồn run rẩy từ sâu bên trong.
Tiểu Ngư nhi còn yêu nữa.
Tiểu Ngư nhi thực sự còn yêu nữa.
Quân Hoa Đế Quân run rẩy : "Ta bỏ lỡ ngươi, đúng ? Tiểu Ngư nhi, còn cơ hội nào nữa, đúng ?"
Tiểu Ngư nhi bình thản : "Ta , chỉ một cơ hội."
"Ta sinh là hóa của Thiên Đạo, rõ sự."
"Dẫu vô tình bước tình kiếp của ngươi, vẫn nửa phần thời gian giữ sự tỉnh táo."
"Dẫu rõ tất cả định mệnh, vẫn trầm luân trong đó. Ta chọn trao cho ngươi một cơ hội, để buông bỏ tam giới, buông bỏ chúng sinh."
Tiểu Ngư nhi điềm nhiên.
"Khoảnh khắc đó, coi như là duy nhất phóng túng trong đời."
"Ta đặt cơ hội duy nhất của lên ngươi." Nàng khẽ , đôi môi thoáng nét giễu cợt.
"Ngươi dùng một nhát đao cắt đứt tất cả hy vọng của ."
"Bây giờ, mới thể đoạn tuyệt hết thảy trần duyên, an tâm tu hành. Ngược , nên hận ngươi."
"Ta nên cảm ơn ngươi." Tiểu Ngư nhi trịnh trọng bước xuống giường, nhặt y phục rơi, cúi hành lễ Quân Hoa Đế Quân.
Quân Hoa Đế Quân bật lên một tiếng rên.
Khóe miệng lập tức rỉ máu.
Nỗi đau thấu tim gần như nhấn chìm .
"Đế Quân sai, tình yêu của con thường ích kỷ, hẹp hòi, sẽ sự phản bội, sự lừa dối. Chúng sinh mới là tình yêu lớn, ai nhẹ ai nặng, nên rõ mà phân biệt."
"Tri Ngôn cũng cảm ơn Đế Quân vì những trải nghiệm ."
Mặt mày Quân Hoa Đế Quân tái nhợt như tờ giấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trải nghiệm.
Nàng xem tất cả những điều là một trải nghiệm.
Cuối cùng, ai là trải nghiệm ai?
Hắn g.i.ế.c nàng để chứng đạo, lấy nàng bàn đạp để vượt qua tình kiếp.
Không ngờ, chính mới là viên đá mài dao.
"Tri Ngôn ngày chọn lựa Ôn Minh Huyền, một lòng một , từng nghĩ đến chuyện đầu."
"Giờ đây buông bỏ, về chính đạo, tự nhiên cũng do dự nửa phần."
"Đế Quân, ngươi hiểu tính cách của Tri Ngôn mà. Một khi quyết định thì sẽ ." Nàng chằm chằm Quân Hoa Đế Quân.
Tim Quân Hoa run lên, ánh mắt bình thản của nàng như xé nát .
Không oán hận, bình thản một chút cảm xúc.
Giống như một xa lạ.
Quên lãng .
"Chuyện điên rồ đến đây là kết thúc, Đế Quân, mong ngài bảo trọng." Nàng liếc mắt Quân Hoa Đế Quân, gật đầu với , giống như bao vị thần linh khác ở Thần giới.
Lịch sự nhưng xa cách.
Nàng rời .
Quân Hoa Đế Quân ngã xuống đất.
Cả căn phòng tràn ngập khí vui vẻ, giờ đây như một trò .
Chớp mắt , ánh sáng đỏ trong phòng dần dần mờ nhạt, trở với dáng vẻ u ám như ngày xưa.
Bên ngoài cửa sổ, phụ nhân một đầu đầy tóc bạc nghiêng đầu với vẻ nghi hoặc.
"Già , thật sự già ..."
"Vừa hình như thấy tiểu Ngư nhi... Nàng cũng phi thăng thành thần ." Tiểu Anh Đào già thở dài.
Lão nhân loạng choạng bước xa.
Vừa còn trời xanh bát ngát, trong chốc lát, mây đen kéo đến.
Tiểu cháu gái vội vàng chạy tới, nắm tay bà trở về nhà.