Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 480
Cập nhật lúc: 2025-07-24 15:08:21
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trong bụng gì ?" Tiểu tỷ tỷ lẩm bẩm một tiếng, dùng tay đào một chút.
Nàng lấy một viên đá nhỏ màu trắng.
Viên đá trong suốt, rõ ràng vật tầm thường.
"Cái là gì ?"
"Chắc là đá tinh thạch của cá. Nghe ma ma , cá sống lâu sẽ sinh đá tinh." Tiểu gia hoả thật bình tĩnh đáp.
Dù .
Con cá , cũng là đại trưởng lão trong yêu giới.
"Tinh thạch cá dùng để gì ?" Tiểu tỷ tỷ hỏi với vẻ tò mò.
Viên đá khi chạm mát lạnh, còn .
"Trừ tà." Tiểu Thái tử gật đầu đáp.
Hắn cất viên ngọc , tiểu tỷ tỷ nhanh nhẹn mổ cá thành hai phần, một phần cá nướng, một phần cá phiến thái lát.
"Đáng tiếc là sức yếu, cá viên. Cá viên mà nấu canh thì ngon ..." Tiểu tỷ tỷ nuốt nước miếng, cảm giác thèm thuồng.
Mùi cá thơm quá !
"Ta đóng cửa sổ , tránh để ngoài ngửi thấy mùi."
"Phần cá nướng lát nữa lấy nắp đậy mang về, đông , một loáng là hết ngay."
"Dùng đầu cá hầm canh, một phần cá nướng, một phần cá thái lát, chúng ăn ngay tại đây." Tiểu tỷ tỷ quả thật tháo vát, việc nhanh nhẹn vô cùng.
"Nương của ở cữ cũng là chăm sóc đấy. Ta nấu canh giỏi lắm, cứ yên tâm .
Tiểu tỷ tỷ thoăn thoắt chia cá .
Con cá thật kỳ lạ, đầu cá trong suốt như pha lê.
Thịt cá mềm mịn đến mức khó tin, là xương lớn nhưng thịt thì tươi ngon vô cùng.
Tiểu Thái tử nhếch miệng, nghĩ thầm: Người hấp thụ linh khí trời đất, thịt tất nhiên ngon .
Tiểu tỷ tỷ tìm một nồi đất, nấu một nồi canh đầu cá.
"Đáng tiếc bột mì và đậu hũ, nếu thì hầm cùng sẽ ngon hơn. À, ở đây còn ít miến..." Trong góc tủ bếp hóa còn sót một ít miến.
Tiểu tỷ tỷ rửa sạch miến cho nồi canh cá.
Tiểu Thái tử lén mở cửa, chạy ngoài hái hai nắm lá nhỏ mang về, cho nồi.
Hương thơm càng lúc càng đậm đà.
"Ngươi bỏ thứ gì ? Thơm quá, từng ngửi thấy mùi bao giờ."
"Ừm, một loại hương thảo thôi." Hắn nhớ trong sách của tổ phụ .
Tiểu tỷ tỷ bật , lấy một cái bát nhỏ, hai mỗi một bát canh, bụng mới dễ chịu hơn đôi chút.
Rồi họ dùng nước canh đó để nấu một bát cá thái lát.
Cá thái lát xương, tươi mềm, ăn thật ngon miệng. Tiểu Thái tử ăn đến căng cả bụng.
Nồi canh cá vẫn còn thừa .
"Mang hết về ." Tiểu tỷ tỷ sức lực lớn, khi nướng chín cá thì tìm một chiếc giỏ trong nhà, cố nhét cá .
Tiểu Thái tử nghẹn mặt đỏ bừng, xách theo giỏ.
Tiểu tỷ tỷ bê nồi.
Hai dập tắt lửa trong nhà, lau sạch dầu mỡ quanh miệng, đó mở cửa, lén lút chạy ngoài.
"Họ nhất định sẽ vui."
"Ngươi giỏi thật, Duyệt Nhi, cái gì cũng ."
"Tổ phụ ngươi cũng giỏi." Dù chỉ là một kẻ si tình.
Tiểu Thái tử mím môi, vui vẻ.
Hai lén trở về, vội vàng đánh thức các ca ca tỷ tỷ.
Các ca ca mơ màng mở mắt: "Sao thế? Có chuyện gì ?" Có vẻ họ đều ngủ quên, trong mơ dường như về nhà, nhưng khi tỉnh dậy trở về hiện thực, nỗi sợ bắt đầu lan tỏa.
"Chúng mang đồ ăn ngon về , đừng sợ, đừng sợ."
"Mọi đừng lên tiếng, với Duyệt nhi mang thịt về. Mọi xếp hàng uống canh." Họ lấy ba cái bát, chia nhiều đũa.
Đám trẻ thấy, nước mắt liền ngưng .
"Hồi nãy còn ăn hết bánh bao, chấm bánh bao ăn cùng canh."
"Được, nhanh lên, nhanh lên, lát nữa yêu quái lợn sẽ tỉnh dậy."
Các hài tử lớn để các ăn , còn thì rạp ở cửa trông chừng.
Họ là nhóm hài tử cuối cùng, nhóm hơn hai mươi đứa nhỏ.
Bọn nhỏ phiên ăn thịt cá, trộn với nửa cái bánh bao giấu trong ngày, tạm thời quên nỗi sợ hãi.
"Chưa bao giờ ăn cá ngon như thế , mềm mịn, tươi ngon..." Nồi canh cá chỉ vài lát gừng và mấy chiếc lá, mà thơm đến mức khiến lưỡi cũng nuốt xuống.
Ngay cả đáy bát cũng bánh bao lau sạch sẽ.
Hơn hai mươi cân cá, cả nước lẫn thịt, thêm bánh bao, bọn nhỏ ăn sạch còn gì.
Ăn xong, ánh mắt bọn nhỏ cũng sáng lên, nỗi sợ hãi tan biến hơn phân nửa.
"Ăn xong con cá , cảm thấy như sức lực trở . Toàn dường như tràn đầy lực lượng."
"Chắc là vì đói quá lâu . Ngày nào cũng ăn chay..." Sau khi bắt, họ đụng đến chút thịt nào.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hồ yêu ngày nào cũng lẩm bẩm rằng hài tử ăn chay mới .
"Ăn xong ấm lên, lạnh nữa."
"Trong bụng ấm áp, như một đốm lửa. Thật dễ chịu." Một đứa nhỏ bật một tiếng ợ.
Sau khi đến yêu giới, lạnh buốt đến tận xương.
Uống xong bát canh , cả thực sự ấm lên, dường như đầu óc cũng tỉnh táo hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-480.html.]
Bọn nhỏ thể diễn tả cảm giác đó, chỉ cảm thấy thoải mái.
Tiểu tỷ tỷ xúc động đến rơi nước mắt: "Tất cả đều nhờ Tiểu Duyệt bắt cùng ."
Tiểu Duyệt thấy thích, tươi gật đầu: "Tối nay kiếm đồ ăn cho . Đừng nữa..."
"Người nhà lợi hại mà." Do dự cả ngày, tiểu Thái tử cuối cùng cũng quyết định tin tưởng nhà một chút.
"Họ nhất định sẽ đến cứu chúng ." Gương mặt đầy sự chắc chắn.
Dù , là Hoàng đế tương lai mà.
Hoàng đế chỉ một, thể cứu về, đúng ?
"Phải , chúng đều . Tổ phụ, tổ mẫu, cha , cô cô của ngươi, tất cả đều giỏi nhất thiên hạ." Mọi từng thấy sụp đổ òa, giờ lập tức dỗ dành tiểu .
Hắn là đứa nhỏ nhất trong nhóm hài tử .
Mọi đều tự giác mà nuông chiều .
Tiểu Thái tử nhếch môi , lấy từ trong túi một mảnh vảy cá. Tuy chút nỡ, nhưng cũng hiểu các ca ca tỷ tỷ cần mảnh vảy .
"Mỗi một mảnh, giữ bên thật kỹ." Mảnh vảy cá ít nhất thể bảo vệ họ.
Đại trưởng lão là một yêu thú thượng cổ, vảy cá của đều là pháp bảo, thể che chở cho bọn họ an .
Hắn rón rén ôm chậu hoa đặt ngoài cửa, chôn lá nghiền nát trong đất, bảo mở cửa sổ để tản bớt mùi.
Chỉ mất đến nửa canh giờ, căn phòng còn chút mùi nào.
Heo yêu hít hít cái mũi: "Hỏng , suýt chút nữa ngủ quên mất! Mau, mau dậy thôi..." Hắn giật tỉnh dậy, vội vàng đẩy cửa bước .
Nhìn thấy lũ nhỏ vẫn còn trong phòng, mới thở phào nhẹ nhõm.
"Kỳ lạ, hôm nay ngủ say như thế ?"
Heo yêu ngáp một cái, thấy sắc mặt đám nhỏ hồng hào, ngủ ngon, lui ngoài.
"Trước khi ngủ còn ghê thế, mà ngủ ngon như . Hài tử đúng là vô lo vô nghĩ. Hồ yêu còn bảo cẩn thận trông coi, gì mà cẩn thận chứ..."
"Một đám hài tử thì thể trò trống gì?" Hắn lầm bầm vài câu.
Vừa khỏi cửa, lũ nhỏ lập tức mở mắt.
Cả nhóm động viên , .
Ngày hôm , hồ yêu lắc eo tới.
"Hôm qua ăn cái gì ?" Hồ yêu ngoài cửa hỏi.
"Yên tâm , một chút thứ nên ăn cũng dính ."
"Hôm qua chỉ cho bọn nhỏ ăn màn thầu và điểm tâm. Những hài tử dâng cho Thiên Đạo ăn chay để giữ linh hồn thanh tịnh, đụng đồ tanh hôi, càng nhiễm yêu khí. Chúng đều hiểu rõ quy tắc mà." Heo yêu với vẻ lấy lòng.
"Ừ."
"Đại trưởng lão tỉnh ?" Hồ yêu hỏi.
"Vẫn . Đại trưởng lão mỗi năm ngày mười lăm tháng tám đều bế quan ba ngày. Còn hai ngày nữa mới ." Ba ngày là lúc suy yếu nhất và nguy hiểm nhất, trong yêu giới ai đáng để tin tưởng.
Chỗ ẩn cũng ai .
Đọa Thần giới tứ đại hộ pháp, tứ đại trưởng lão.
Bốn Hộ Pháp gồm Hỗn Độn, Cùng Kỳ, Ma Tôn và Cửu Vĩ Hồ. Tất cả đều là yêu thú viễn cổ thọ mạng dài lâu. Vốn dĩ Cửu Vĩ Hồ của Thanh Khâu gia nhập Thần giới, nhưng do hài lòng với địa vị thấp hơn tộc Phượng Hoàng và Long tộc, nên năm đó phản bội Thần giới.
Hiện tại, Hỗn Độn và Cùng Kỳ đều theo Phó Cửu Tiêu rời , chỉ còn Cửu Vĩ Hồ nắm giữ yêu giới.
Ma Tôn quản lý ma giới, tách biệt yêu ma.
Bốn trưởng lão gồm Côn Yêu, Giao Long, Liệt Thiên Tê và Thải Phượng Linh. Thải Phượng Linh là một nhánh của Phượng Hoàng, chỉ một chút huyết mạch Phượng Hoàng mà thôi.
Tất cả đều là cánh tay đắc lực của Phó Cửu Tiêu năm xưa.
Hồ yêu "ừ" một tiếng, bảo mở cửa phòng.
"Bảo tất cả đây, xếp bằng ở giữa trận pháp."
Mười ngón tay mảnh mai của hồ yêu lướt nhẹ, móng tay đỏ như máu.
Nhìn thấy nàng, bọn nhỏ bản năng sinh sợ hãi.
Phần lớn đều nàng bắt cóc tới.
Lũ nhỏ tự giác vây lấy tiểu Duyệt nhi, bảo vệ tiểu nhỏ nhất.
Hồ yêu nhướn mày, thấy sân đầy hài tử, tổng cộng gần trăm đứa.
Điều khiến ngạc nhiên nhất là bộ lũ nhỏ đều , ngoại trừ những đứa bắt tới hôm qua, đứa nào cả.
Chúng ngủ một giấc, sắc mặt hồng hào, ngay cả nỗi sợ trong mắt cũng tan biến quá nửa.
Hồ yêu nghi hoặc , gọi heo yêu tới hỏi từng việc một cách cặn kẽ, vẫn phát hiện điều gì bất thường.
Bọn nhỏ trung tâm trận pháp.
Trận pháp lập tức phát sáng, bọn nhỏ bên trong, hồ yêu bên ngoài niệm chú thi pháp.
Tiếng của bọn nhỏ càng lúc càng lớn.
Đám tiểu Duyệt nhi chỉ cảm thấy khó chịu, kịp cảm thấy n.g.ự.c nóng bừng, khiến những luồng khí khó chịu tiêu tan hết.
Hồ yêu thấy chúng , nhưng sắc mặt trắng bệch, chỉ nghĩ rằng chúng cố tỏ mạnh mẽ nên cũng bớt lo.
"Phải canh giữ nghiêm ngặt, cho bất kỳ ai tiếp xúc với chúng." Hồ yêu nghiêm giọng dặn dò.
"Chỉ còn ba ngày nữa là thể hiến tế cho Thiên Đạo."
"Tuyệt đối để dính yêu khí."
"Được."
Dặn dò xong, hồ yêu uốn eo rời .
Tiểu Duyệt nhi xoa bụng, ngước trời.
Tối nay, ăn nhị trưởng lão tam trưởng lão đây?
Bốn trưởng lão trấn giữ yêu ma giới giống như những món ăn thể lựa chọn trong nhà bếp của .
Hắn ăn ai cũng .
Ai bảo rõ điểm yếu của bộ yêu ma giới chứ?