Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 482

Cập nhật lúc: 2025-07-24 15:08:27
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các ca ca tỷ tỷ hỏi thêm gì.

bọn họ cũng sắp c.h.ế.t , một con ma no bụng cũng tệ.

Mấy đứa nhỏ bận rộn cả đêm, đến gần sáng thịt rồng mới tạm chín.

"Giấu một nửa thịt lu nước, tối nay nấu canh Long Phượng." Tiểu Thái tử bưng bát, gật gù .

Là canh Long Phượng đúng nghĩa.

Bọn nhỏ vội vàng dập lửa, giấu một nửa chỗ thịt còn sống, mang nốt phần còn .

Chạy gần như nghỉ đường về.

Cuối cùng, khi trời sáng, bọn nhỏ ăn sạch thịt giao long.

"Mỗi ngày chỉ ăn một bữa mà thấy đói chút nào... Thức ăn đúng là no lâu thật." Một đứa nhỏ cảm thán.

Các ca ca tỷ tỷ khựng , còn khó coi hơn .

Sao mà no lâu chứ?

Ngươi đang ăn thịt giao long đấy.

Hôm qua là Côn bằng, Côn bằng trong truyền thuyết...

Tối nay, còn định canh Long Phượng cho cả bọn ăn nữa...

Rõ ràng bọn họ là nạn nhân bắt cóc, mà sắc mặt ngày càng hồng hào, đổi rõ rệt đến mức mắt thường cũng thấy .

So với nhóm hài tử khác gầy gò vàng vọt gương mặt đầy vẻ tuyệt vọng, sự khác biệt lớn đến nỗi chỉ cần liếc qua là nhận .

Sự khác biệt lớn đến mức hồ yêu chằm chằm rời mắt khỏi bọn họ.

Bọn nhỏ căng thẳng bước từng bước lóng ngóng về phòng.

Hồ yêu vẫn là ánh mắt đầy sát khí dõi theo bóng lưng bọn nhỏ.

"Đám nhóc bí mật." Hồ yêu lẩm bẩm.

"Thật sự gì bất thường cả, bọn vẫn luôn canh chừng bên ngoài." Heo yêu ấm ức.

Hồ yêu lạnh lùng nó: "Các ngươi thật sự rời , ngủ quên, bất kỳ sơ suất nào chứ?"

"Ngươi hãy thề với Đọa Thần giới chi chủ ." Đây tương đương với việc ở Thần giới thề Thiên Đạo.

Sắc mặt heo yêu thoáng biến đổi.

Hồ yêu lập tức sa sầm mặt.

Heo yêu quỳ rụp xuống: "Tiểu yêu cũng tại , cứ đến tối là buồn ngủ, ngủ một giấc đến sáng. Các khác cũng như ."

"Xin hồ yêu nương nương đừng trách phạt."

"Tối nay tiểu yêu nhất định sẽ canh gác cẩn thận."

Sắc mặt hồ yêu khó coi đến cực điểm.

"Đừng kinh động bất kỳ ai, tối nay tận mắt xem chuyện gì đang xảy ." Hồ yêu vung tay áo, sắc mặt đầy u ám.

Ngày mai chính là thời khắc quan trọng, tuyệt đối xảy bất cứ sơ suất nào.

"Đại trưởng lão và nhị trưởng lão, liên lạc ?"

Yêu vật phía lắc đầu: "Không hiểu vì , hôm nay cũng liên lạc với nhị trưởng lão."

" lúc then chốt , rốt cuộc họ ." Hồ yêu khẽ nghiến răng.

Bọn nhỏ về đến phòng, tất cả đều ôm n.g.ự.c thở phào: "Thật đáng sợ, thật đáng sợ, hồ ly đó phát hiện ?"

"Nàng cứ chằm chằm chúng , đáng sợ quá mất."

"Nghe các ca ca tỷ tỷ bên phòng bên , ngày mai chính là ngày c.h.ế.t của chúng ."

Giọng lũ nhỏ trùng xuống.

Tiểu Thái tử mím môi, khuôn mặt nhỏ xụ xuống.

Đôi mắt cũng ngân ngấn nước.

"Không sợ, sợ, Duyệt nhi sợ. Phụ , trong bất kỳ tình huống nào cũng sống sót."

"Sống sót, kiên trì tiếp tục." Duyệt nhi hít một thật sâu, cố gắng tự cổ vũ bản .

"Không sợ, Duyệt nhi sợ, sợ chút nào." giọng run rẩy, nước mắt trào .

Phụ , mẫu , tổ phụ, tổ mẫu, cô cô... các ngươi bao giờ mới đến đây?

Duyệt nhi sắp chịu nổi nữa .

Hắn chạm sợi gân rồng trong lòng , cùng với nửa viên tinh thạch cá, cảm thấy an tâm hơn một chút.

"Chết cũng một con ma no bụng."

"Ăn no chết, như mới thiệt." Duyệt nhi xoa xoa bụng.

Đêm đó, vẫn là bốn đứa nhỏ cùng đồng hành.

Chỉ là tinh thần của cả nhóm đều cao, dù ngày mai là ngày chết, gì cũng thấy nhạt nhẽo.

Duy chỉ tiểu Thái tử vẫn hứng thú tràn đầy.

Lần , việc bắt Thải phượng linh diễn suôn sẻ hơn bao giờ hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-482.html.]

Dù gì, gân rồng chính là điểm yếu của nàng, trói chặt khiến nàng thể nhúc nhích dù chỉ một chút.

"Các ngươi là ai? Sao gân rồng? Nhị trưởng lão ?" Thải phượng linh giãy giụa, bộ lông đầy sắc màu tung bay khắp nơi.

Tiểu tỷ tỷ nhanh nhẹn nhặt hết lông vũ mắt, thích thú.

"Nhị trưởng lão đang chờ ngươi." Dứt lời, họ liền c.ắ.t c.ổ Thải phượng linh.

Máu phượng hoàng tinh túy tràn ngập linh khí, mấy đứa nhỏ vội vàng lấy nồi niêu bát đĩa hứng lấy.

"Quả thực là canh Long Phượng, một món Long Phượng chính hiệu..." Tiểu ca ca hít sâu một , chúng lấy can đảm.

"Chết cũng đáng."

"Lông của phượng hoàng là pháp bảo, đừng vứt ." Tiểu Thái tử giọng non nớt.

"Đây là Long Phượng thật ?" Tiểu tỷ tỷ tò mò hỏi.

"Không . Long Phượng thật Thiên đạo công nhận, là báu vật ở Thần Giới. Những kẻ chỉ là m.á.u mủ của rồng và phượng, chẳng chịu tu luyện đàng hoàng, lấy phàm thức ăn, sớm trở thành tà đạo."

"Đây là thứ ngươi trong sách của tổ phụ ngươi ? Tổ phụ ngươi thực sự là bình thường ư?"

Gương mặt tiểu Thái tử thoáng vặn vẹo, Thái Thượng Hoàng, tính là bình thường ?

"Dù cũng bình thường thôi."

"Lửa to lên một chút, dễ chín hơn." Tiểu ca ca nhanh chóng chặt thịt, vài nhát xong, ném ngay nồi.

"Mùi thơm quá..." Tiểu tỷ tỷ còn dùng dầu phượng hoàng rán thịt, chiên đến khi lớp da vàng giòn đảo đều trong chảo.

Khi đổ nước , nồi phát tiếng sôi ùng ục.

Nước canh lập tức chuyển thành màu trắng sữa.

Cắt thêm hai lát gừng, cần nêm gì, mùi vị cực kỳ thơm ngon.

"Mùi ngon hơn hôm nhiều."

"Bị bắt vài ngày mà béo lên ."

"Thơm quá thơm quá, e rằng đóng cửa sổ cũng ngăn mùi hương..." Món ăn quả hổ danh là món ngon một tam giới.

Mấy đứa nhỏ xổm bếp, nước miếng chảy ròng ròng.

Tiểu Thái tử nghịch sợi gân rồng, thứ quả thực linh tính, theo ý niệm mà chuyển động.

"Yêu giới chẳng khác nào một cái nhà bếp, ăn gì cũng ." Tiểu tỷ tỷ chống cằm thở dài.

Mấy tiểu ca ca liếc nàng, tất cả là nhờ Duyệt Nhi thôi.

"Không cha bắt ?"

"Chắc cha lo lắng lắm."

"Sau chạy lung tung nữa." Khi yên tĩnh, bọn nhỏ nghĩ ngợi lung tung.

Càng nghĩ càng rơi nước mắt.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đang thì thấy ngoài cửa tiếng bước chân dồn dập.

Cả đám vội bật dậy.

"Rầm..." Cánh cửa ai đó đạp vỡ tan.

Hồ yêu dẫn theo một nhóm yêu quái, mặt đầy giận dữ ngay cửa.

"Quả nhiên, các ngươi gian! Đám ngu ngốc đó, đến hài tử cũng canh nổi!" Hồ yêu nổi giận, gương mặt xinh liền biến thành gương mặt hồ ly.

Tiểu tỷ tỷ sợ đến mức hét toáng lên.

"Nhỏ tuổi mà gan lớn thật."

"Người , bắt hết bọn chúng , nhốt ngục tối."

Hồ yêu liếc thấy đám lông vũ đất, cúi nhặt lên, nhíu mày.

"Đi tìm Phượng Chủ một chút." Thải phượng linh vốn ghét so với phượng hoàng, nên tự xưng là Phượng Chủ trong yêu giới.

Một lát , rùa tinh hoảng hốt trở về.

"Trong điện Phượng lông vũ, nhưng thấy Phượng Chủ ."

Sắc mặt Hồ yêu càng thêm khó coi.

Những ngày gần đây, cả Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão đều xảy chuyện.

Trong lòng nàng dâng lên dự cảm bất an.

"Phượng Chủ ? Phượng Chủ ở ? Các ngươi lấy lông vũ từ , mau !" Hồ yêu đột nhiên hóa thành một cái đầu hồ ly khổng lồ, dữ tợn quát lớn với bọn nhỏ.

Cái đầu hư ảnh lao thẳng đến mặt bọn nhỏ, dọa cả đám thét.

Tiểu Thái tử nồi.

"Sôi ." Nồi canh sôi, mùi hương lan tỏa khắp nơi.

Hồ yêu: "Cái gì?"

"Ở trong nồi."

"Cái gì trong nồi?" Hồ yêu gần như mất hết kiên nhẫn.

Tiểu Thái tử chậm rãi đáp: "Trưởng lão, ở trong nồi."

Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão... đều ở trong nồi.

Loading...