Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 483
Cập nhật lúc: 2025-07-24 15:08:30
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ục ục..."
Nồi canh sôi ùng ục, nóng bốc lên hôi hổi.
Trong phòng hương thơm lan tỏa khắp nơi, xen lẫn với linh khí nồng nàn. Tất cả đều tự chủ mà hít sâu một , nuốt nước miếng liên tục.
"Ngươi cái gì?" Hồ yêu mở to mắt, thậm chí bước lên hai bước.
Nàng nhầm ?
Tiểu tử đang linh tinh cái gì ?
"Ta , thêm muối . Canh Long Phượng chín..." Hắn chỉ nồi đang sôi.
Ngón tay của Hồ yêu run rẩy, vòng eo yêu kiều cũng còn uyển chuyển nữa, đó, nàng bám bệ bếp để vững.
Khóe miệng Hồ yêu giật giật. Các trưởng lão đang ở trong nồi??
Nàng dám tin.
Chỉ là linh khí trong nồi lan tỏa mạnh mẽ.
Tiểu tử đó còn đang cầm trong tay một thứ màu vàng óng...
"Ngươi đang cầm thứ gì?" Giọng của Hồ yêu run rẩy.
"Long gân của nhị trưởng lão nhà các ngươi chứ gì. Thứ thật chắc chắn." Hắn còn nghiêm túc kéo thử hai .
Hồ yêu hít sâu một , chỉ cảm thấy luồng khí lạnh dâng lên từ lòng bàn chân.
"Còn viên là gì?" Ánh mắt nàng rơi viên ngọc trong suốt đầu ngón tay của tiểu Thái tử, thứ tỏa khí tức quen thuộc.
"Đó là tinh thạch cá của đại trưởng lão các ngươi. Ngay cả thứ mà ngươi cũng nhận ?" Tiểu Thái tử tỏ ngạc nhiên.
Hồ yêu lảo đảo, suýt nữa ngã quỵ xuống đất.
Nàng run rẩy mở nắp nồi. Hơi nóng bốc lên, mùi thơm nồng nàn lập tức xộc mũi.
Tiểu Thái tử nhanh chóng nhấc một cái bồn, cầm theo chiếc muôi nhỏ bước tới.
"Đến giờ ăn , đến giờ ăn ..." Gương mặt Tiểu Thái tử tràn đầy phấn khích.
Canh Long Phượng, đúng là canh Long Phượng chính hiệu!
"Hu hu..."
Hồ yêu bật nức nở, nước mắt nước mũi chảy ròng.
"Ăn cái đầu ngươi !" Vừa , nàng chửi.
"Còn mau mời Yêu Tôn và Ma Tôn tới, trưởng lão xảy chuyện ! Các trưởng lão nấu chín hết cả ..." Hồ yêu ngờ rằng, trong nồi đúng là thịt của giao long và phượng hoàng.
"Ngươi rốt cuộc gì? Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?" Hồ yêu bỗng tỉnh táo , cách xa tiểu Thái tử, dám tiến gần dù chỉ nửa bước.
Tiểu Thái tử chẳng bận tâm, trèo lên ghế, múc một bồn thịt lớn.
Mấy ca ca tỷ tỷ run rẩy nhận lấy, nhịn mà nếm thử một ngụm.
"Ta chính là Duyệt nhi mà. Là ngươi tự bắt về, chẳng lẽ còn rõ ?" Tiểu Duyệt nhi cong môi, uống canh một cách ngon lành.
Yêu Tôn và Ma Tôn đến nhanh.
Khi hai đặt chân xuống đất, sắc mặt họ vô cùng khó coi.
"Vừa nãy phá cung điện của hai . Mệnh đèn bên trong tắt."
Điều đó nghĩa là, cả ba vị trưởng lão đều chết.
Hồ yêu run lên, tất cả tinh quái đồng loạt quỳ xuống.
"Là của thuộc hạ, xin Tôn Giả trách phạt." Hồ yêu chỉ năm đuôi, còn Yêu Tôn là Cửu Vĩ Hồ, nàng đương nhiên sợ hãi.
Yêu Tôn lạnh lùng liếc nàng, hề để tâm, chỉ bước lên , ánh mắt ngập tràn sát ý.
"Chỉ một thứ nhỏ bé như mà lấy mạng của ba đại trưởng lão? là nực ."
"Bọn họ đều là đại yêu ngàn năm, mà thua trong tay một đứa nhỏ hai tuổi. Có buồn ?" Yêu Tôn phất tay, tất cả tinh quái phía lập tức hóa thành tro bụi.
Hồ yêu cúi đầu càng thấp hơn.
"Hắn... dường như rõ điểm yếu của các vị trưởng lão." Hồ yêu hạ giọng .
Ma Tôn nheo mắt: "Bản tôn, tại cảm thấy chút quen mặt? Như thể từng gặp ở ?"
Yêu Tôn lạnh: "Gặp ở cũng mặc, cho dù là Thiên Vương Lão Tử đến, cũng thể mang ."
"Người , nhốt Cửu Trọng Ma Tháp. Dù ai đến cũng vô dụng, bản tôn c.h.ế.t ở trong đó." Yêu Tôn giận dữ, ai dám lên tiếng can ngăn.
Hồ yêu hé môi, nhưng cũng dám nhắc đến chuyện ngày mai cần dùng để tế trời.
Dù để thoi thóp là đủ.
Trước khi chết, để nếm chút khổ sở trong Cửu Trọng Ma Tháp.
Trong đó giam giữ đầy tội phạm nặng của hai giới yêu và ma.
"Là của , chính g.i.ế.c họ. Duyệt nhi mới chỉ hai tuổi thôi. Không ." Tiểu tỷ tỷ run rẩy vì sợ hãi, nhưng vẫn cố lấy hết can đảm chắn mặt tiểu Thái tử.
"Bốp!"
Hồ yêu đá một cú, hất văng nàng xa.
"Tỷ tỷ, tiểu tỷ tỷ..." Tiểu Thái tử tức giận vô cùng, đôi mắt đỏ ngầu vì phẫn nộ.
"Ta liều mạng với các ngươi!" Tiểu gia hoả giận đến cực điểm, lập tức lao về phía Hồ yêu. Hồ yêu đưa tay chặn .
Không ngờ xuyên qua kết giới của Hồ yêu, trực tiếp lao , cắn mạnh một miếng tay Hồ yêu.
"Aaa!!"
"Đồ hỗn xược!" Hồ yêu ngờ thể hất .
Tiểu Thái tử miệng đầy máu, Yêu Tôn một chưởng đánh bay.
"Nhốt trong!" Yêu Tôn nổi giận.
"Rõ."
Tiểu Thái tử ngã xuống đất, lập tức kéo lê .
"Đưa đám nhỏ về, bộ đều trói ." Lần , Hồ yêu để mở cửa, trực tiếp đối diện với bọn họ.
"Yêu Tôn, tiểu tử vẻ bình thường. Sao thể xuyên qua kết giới của tiểu yêu..."
"Hắn ăn Long tinh Phượng gan ăn Côn linh, Ngươi lấy gì so với ba vị đại trưởng lão?" Yêu Tôn mấy bận tâm.
Hồ yêu suy nghĩ một lát, cũng thấy hợp lý.
mí mắt của nàng ngừng giật dữ dội.
Như thể chuyện lớn sắp xảy , khiến lòng bất an.
Ma Tôn theo bóng dáng nhỏ bé kéo , chỉ cảm thấy quen thuộc.
"Quen quá, rốt cuộc là gặp ở nhỉ?"
Yêu Tôn chịu nổi vẻ thận trọng của , khẩy : "Gặp thì ? Tiểu tử tràn ngập linh khí, còn cả điểm yếu của ba đại trưởng lão, e rằng cũng là hậu duệ của thần linh."
"Hậu duệ của thần linh thì ? Chẳng lẽ họ còn quản đến yêu ma giới chúng ?"
"Đừng là hậu duệ thần linh, cho dù thần linh đích đến, chúng sợ gì chứ? Họ cũng đừng mong mang tiểu tử ." Với đám tiểu thần, bọn họ chẳng xem gì.
"Nói cũng đúng." Hai , bật .
Ngày hôm , trời còn sáng.
Bọn nhỏ liền kéo , quần áo lột sạch, da thịt dùng m.á.u tươi vẽ lên đủ loại hoa văn cổ xưa.
Nhìn từ xa, trông như thể đang mặc đồ.
"Tiểu tử trong Cửu Trọng Ma Tháp thế nào ?" Yêu Tôn đài cao.
Nửa đêm tế lễ, hôm nay bọn họ đích trấn giữ.
"Chẳng lẽ lóc đòi cha ngoài?" Ma Tôn cũng hỏi một câu.
Hồ yêu mở miệng, nhưng cổ họng như nghẹn .
"Hắn... đó, vẫn luôn ... trông vui vẻ."
"Hắn ở tầng mấy?" Yêu Tôn thẳng , chút kinh ngạc.
Cửu Trọng Ma Tháp, tầng thứ nhất là tiểu yêu đủ chuyện ác, càng lên cao càng đáng sợ, đến tầng thứ chín là đại ma viễn cổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-483.html.]
Toàn là những kẻ chỉ cần vung tay cũng thể hủy diệt cả một tiểu thế giới.
Năm đó Thần Sáng Thế và Phó Cửu Tiêu hợp sức phong ấn, giam giữ cả vạn năm, một ai thoát .
"Bây giờ lên đến tầng thứ chín ..."
"Còn đánh thức cả đại ma đang ngủ say."
Hồ yêu cắn răng báo cáo.
"Đại ma ăn ?" Yêu Tôn nhướn mày, tiểu tử cũng giỏi yêu, mà trèo đến tầng thứ chín?
Nếu ăn, chẳng thiếu một đứa?
"Không... Đại ma đang kể chuyện cho , dỗ vui vẻ. Còn cái gì mà giúp vài lời, gì mà thứ đều đổi , sửa chữa hết . Điên điên khùng khùng..."
Lúc , mí mắt của Yêu Tôn ngừng giật giật dữ dội.
Khi hai Đại Yêu Tôn đến nơi, tiểu Thái tử dỗ ngủ từ lâu.
Yêu Tôn lơ lửng giữa trung, chỉ thấy đại ma từng uy h.i.ế.p cả trời đất, lúc cẩn thận kéo chăn đắp cho đứa nhỏ. Động tác dịu dàng đến mức khó tin.
"Chuyện gì đang xảy ?" Trong lòng Yêu Tôn bất chợt dâng lên cảm giác nguy cơ, cứ như sai sót gì đó.
Tiểu Thái tử tựa chân đại ma, gương mặt nhỏ ngủ say.
Ma Tôn nghiêng mặt đứa nhỏ, đột nhiên... đồng tử co rút, cảm giác sợ hãi trong lòng lan rộng.
"Ta giống ai !! Nhanh lên, mang ngoài!" Mặt Ma Tôn lập tức biến sắc.
Thấy Yêu Tôn hành động, liền tự tay triệu đứa nhỏ khỏi chỗ , bế đứa nhỏ chạy thẳng đến đại điện.
Trong đại điện, sâu bên trong một bức tượng thần thờ phụng.
bức tượng đen kịt, hề giống vẻ quang minh của thần thánh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trên bức tượng còn treo một bức tranh.
Ma Tôn run rẩy chỉ bức hoạ của Phó Cửu Tiêu, hỏi: "Ngươi xem... ngươi xem hai họ giống ??"
Nét mặt nghiêng, đôi mày mắt , giống đến ba bốn phần.
Yêu Tôn lạnh toát trong lòng.
"Không thể nào, con của kế vị Hoàng đế từ lâu. Năm đó đầy tháng từng gặp qua, đứa nhỏ đó giờ hơn hai mươi tuổi ." Yêu Tôn lập tức phủ nhận.
lúc tiểu Thái tử dụi mắt, mơ màng mở đôi mắt nhỏ.
Vừa mở mắt, đứa nhỏ liền thấy bức hoạ treo tường.
"Hu hu hu... tổ phụ... Tổ phụ, tổ phụ."
"Tổ phụ, ngươi đến cứu đúng ?" Tiểu Thái tử vùng vẫy nhảy xuống, chạy thẳng đến chỗ tượng thần.
Ôm chầm lấy tượng thần, đứa nhỏ nức nở.
"Tổ phụ, hu hu, tiểu Duyệt nhi nhớ ngươi lắm. Tổ mẫu, tổ phụ, cha, mẫu , tiểu cô cô, cứu với, cứu với..." Đứa nhỏ gào lên.
Yêu Tôn: ...
"Hắn... Hắn..." Yêu Tôn lùi một bước, ngón tay run rẩy, chỉ tiểu Duyệt nhi mà ngừng run lên, mặt trắng bệch.
"Vậy là, là tôn tử của Thần Sáng Thế và Đọa Thần ."
Ma Tôn suýt bật .
"Mau mau mau, nhanh chóng đưa , ngay lập tức!!"
"Dỗ đừng nữa, đừng nữa!!" Ma Tôn lúng túng tiến đến dỗ dành, nhưng đứa nhỏ càng lớn hơn.
"Không , đưa ngay."
Lúc , Yêu Tôn nào còn nhớ lời từng rằng "Ai cũng đừng hòng mang ".
Bây giờ, nàng chỉ lập tức đưa đứa nhỏ !
còn kịp khỏi đại điện.
Một luồng khí tức kinh khủng ập đến.
"Không kịp ." Yêu Tôn chỉ cảm thấy tê liệt, khí tức hủy thiên diệt địa đang đến gần.
"Đó là Thiên Đạo. Hóa Thiên Đạo xuất hiện?" Yêu Tôn hít sâu một .
"Mau, bày trận. Hóa Thiên Đạo xuất hiện sớm hơn dự đoán!"
"Hôm nay thật là xui xẻo." Sao gặp vận rủi thế chứ!
Bên ngoài đang khẩn trương bày trận, một ảnh màu trắng lướt thẳng đến nơi .
"Là hóa Thiên Đạo, chính là hóa Thiên Đạo. Trời cao thương xót, ông trời đang để Thiên Đạo ưu ái chúng ?"
Nếu Thiên Đạo khi phi thăng nhiễm tà khí, sẽ tự nhiên thiên vị yêu ma nhị giới.
Giờ đây, hóa Thiên Đạo tự đến đây.
Chẳng cơ hội càng dễ thành công hơn ?
"Ngàn vạn đừng chọc giận nàng, đừng để nàng đề phòng Ma Giới. Nhất định để ấn tượng ..." Lời còn dứt.
Chỉ thấy đứa nhỏ trong lòng, lau nước mắt, tủi thút thít gọi một tiếng:
"Tiểu cô cô, ngươi đến muộn thế... oa oa oa..."
"Tiểu... tiểu cô cô??"
Yêu Tôn ngẩn .
Ma Tôn thì c.h.ế.t lặng.
Đột nhiên, sinh vật nhỏ trong lòng như một sức mạnh nào đó cướp , bay thẳng khỏi vòng tay của Yêu Tôn, rơi ngay tay của ảnh màu trắng .
Phó Tri Ngôn ôm lấy tiểu Thái tử, nhẹ nhàng vỗ lưng.
"Tiểu cô cô, cuối cùng ngươi cũng đến cứu ."
"Ta tưởng sẽ bao giờ gặp nữa."
"Tổ phụ... hu hu, tổ mẫu, cha, đều đến đây ..."
Tiểu Thái tử ngẩng đầu lên, liền thấy tổ phụ hiền từ của , nhưng khuôn mặt đang lạnh lùng về phía hai đại tôn giả.
Hai đại tôn giả chỉ cảm thấy thở như ngưng .
Tất cả bọn họ đều đến.
Tất cả đều đến.
Hết , thật sự hết thật .
Đọa Thần là tổ phụ của , Thuỷ Thần là tổ mẫu, Thiên Đạo là tiểu cô cô.
Họ bắt cóc nhầm !!!
Họ bắt cóc đứa nhỏ mà thiên hạ ai phép động đến.
Hai cúi gằm mặt, đầu gối mềm nhũn liền quỳ xuống.
Không trách , trách các đại ma viễn cổ trong Cửu Trọng Ma Tháp đều cầu xin giúp.
là mắt họ mù mà!!
"Chúng thể giải thích." Yêu Tôn nào dám cãi chày cãi cối, chỉ cầu xin tha thứ.
Những đứa nhỏ trói ở đó đều ngơ ngác, đám yêu tinh bên cũng choáng váng.
Đứa nhỏ ... thật sự...
"À, tổ phụ tổ mẫu và tiểu cô cô của lợi hại, hóa là thật."
"Hắn còn cả nhà chỉ cha là kém cỏi nhất."
Mọi im lặng, kém cỏi nhất là Hoàng đế??
"Tính , đúng là cha kém cỏi nhất mà..." Có nhỏ giọng .
Mọi đều kinh ngạc.
Phó Tri Ngôn bế đứa nhỏ, thần sắc nghiêm nghị: "Chúng sinh tam giới, đều bình đẳng."
"Yêu giới, ma giới vượt qua kết giới, tàn hại sinh linh nhân gian. Ban chết."
Nàng vung tay, một luồng sức mạnh mãnh liệt và hung dữ trào dâng từ thiên địa, trong chớp mắt hai đại tôn giả liền hóa thành tro bụi.