Đường Ngọc càng nghĩ càng cảm thấy Diệp Bảo Châu giống một bảo bối, chẳng trách  gọi là “Bảo Châu”, cho nên bà  : “Không cần   mà là bây giờ luôn, nếu Tô Bảo Phương  thế cương vị công tác của cô,  chỗ hàng tồn  chắc chắn  tuyển một công nhân tạm thời, cô giới thiệu một  , nếu cô    bạn bè gì cũng  hết.”
Diệp Bảo Châu  thế, cố tình chần chừ: “Người nhà ...  ?”
Đường Ngọc nở nụ , nếu   Diệp Bảo Châu chính là nhân mạch của bà ,  bây giờ bà  cứ bán một nhân tình cho cô  : “Có gì  , chỉ là dọn dẹp hàng tồn mà thôi,  chữ và cần mẫn là .”
Diệp Bảo Châu  thế, khóe môi  nhếch lên, cô đang phiền lòng vì   nên mở miệng thế nào đây,  ngờ Đường Ngọc  phản ứng nhanh như thế, thật  hổ là tay lõi đời.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô vui mừng  lên kích động nắm lấy tay của Đường Ngọc: “Vậy thật sự cảm ơn trưởng ca quá,    vặn ở nhà   việc gì , bà   chữ,  giặt quần áo nấu cơm, may vá thêu thùa, gần như chuyện gì cũng   hết.”
Đường Ngọc  cái bắt tay kích động của cô  cho váng hết cả đầu,  xong chuyện thì mau chóng đuổi cô  ngoài, cứ như , Diệp Bảo Châu  sắp xếp xong công việc cho Hạ Thu Mai, cô quyết định đợi đến cuối tuần  tới bên đại viện  tin tức  cho bà  .
Mà ngay khi ủy ban xưởng  lệnh điều động, hiển nhiên  trong văn phòng công hội tầng hai cũng  chuyện ,   vốn tưởng rằng  tới công hội sẽ là Diệp Bảo Châu, nhưng  ngờ  là một đồng chí nữ khác, chẳng qua bọn họ vẫn chúc mừng Lục Thiệu Huy.
Lục Thiệu Huy  sớm  Diệp Bảo Châu sẽ qua cho nên cũng  mừng rỡ qua , nhưng  vẫn liên tục cảm ơn  .
Tạ Gia Hòa thấy Lục Thiệu Huy đắc ý như , trong lòng vô cùng khó chịu, cũng   ả đàn bà Diệp Bảo Châu   cái gì, rõ ràng   thích  , kết quả  đầu  lấy Lục Thiệu Huy, nếu bây giờ cô vẫn còn  với      vẫn sẽ cân nhắc kết đối tượng với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-114.html.]
Bỏ , nghĩ quá nhiều cũng vô dụng, đợi   lấy  cái chức thư ký công hội ,   từng bước leo lên cao, ả đàn bà đó chắc chắn sẽ hối hận vì  kết hôn với Lục Thiệu Huy.
Chuyện  Tạ Gia Hòa đang nghĩ  hăng hái, kết quả Trần Minh Dũng cầm công văn trong tay  ,  đó gọi cả hai  bọn họ  văn phòng.
Vốn tâm trạng của Tạ Gia Hòa     cho lắm, kết quả   thấy  túi công văn  là bản phương án mà bọn họ  giao lên, cả  trực tiếp tỉnh táo , xem  bản phương án  giao mấy ngày đến bây giờ cuối cùng cũng   kết quả , mà cái chức thư ký công hội  cũng sắp  sẽ rơi lên đầu ai.
Cho nên trái tim của   đang đập “thình thịch”  mạnh, thế nhưng, đợi  khi Trần Minh Dũng  xong, trái tim của    sắp  đập nổi nữa.
Trần Minh Dũng  thẳng  mặt  : “Lần  hai phương án giải quyết nhà ở cho công nhân viên chức,   xem kỹ qua , cũng  tìm  phía bên ủy ban cách mạng giải quyết xong, bọn họ cảm thấy phương án của hai vị đồng chí các    tồi, chẳng qua cuối cùng bọn họ  chọn phương án của đồng chí Lục Thiệu Huy.
Dứt lời, Lục Thiệu Huy sững sờ: “Thật ?”
Trần Minh Dũng gật đầu: “Đương nhiên,   mới từ bên ủy ban cách mạng về đây, chắc chắn đấy.”
Nghe hai  đối thoại lọt  tai của Tạ Gia Hòa  giống như  kim đ.â.m  tai, lập tức đau đến mức khiến  thổ huyết, đang định mở miệng thì Trần Minh Dũng    và bảo: “Phương án của đồng chí Tạ Gia Hòa cũng  tồi, chẳng qua  nên hiểu gần đây xưởng chúng  khó khăn, cho nên   vẫn  tiếp tục cố gắng .”
Tạ Gia Hòa lấy  bình tĩnh, sắc mặt nặng nề hẳn ,   siết chặt bàn tay , đợi  đợi , kết quả  đợi  một tin tức như ? Anh  vẫn thua Lục Thiệu Huy ? ”
Anh  cũng  cam lòng, khóe môi nhếch lên: “Chủ tịch Trần, phương án của  thật sự vẫn khả thi mà,   quen phía bên ngân hàng , nếu chúng  vay vốn  thể  phê duyệt  nhanh,  cảm thấy ông  thể cân nhắc  thêm.”