Bây giờ Hạ Thu Mai cũng    gì nữa, dù  thì bọn họ cũng ở riêng , nếu còn ở chung với bên đó, bà  chắc chắn sẽ   vài câu: “Chỉ  con lý do lý trấu,  thấy Thiệu Huy dậy từ sáng sớm,  giặt quần áo   chợ nấu cơm, cũng  thấy thằng bé nghỉ ngơi.”
Diệp Bảo Châu thầm nghĩ, tối qua ở trong nhà vệ sinh chơi  như thế, quần áo sớm  ngâm nước, nếu còn  giặt còn   sẽ bốc mùi  ,  đàn ông  cũng   tính tự giác đấy chứ.
Đang nghĩ thì Hạ Thu Mai lai : “Không  với con chuyện  nữa.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Rất nhanh, bà   lấy một tờ giấy từ trong túi   đưa cho Diệp Bảo Châu: “Cái  con cầm , buổi chiều  thời gian rảnh thì  bốc thuốc.”
Diệp Bảo Châu nhận lấy tờ giấy xem qua, bên   mấy tên gọi dược liệu mà cô  , xem chừng là một phương thuốc: “Con   bệnh,  đưa cái  cho con  gì?”
Hạ Thu Mai ho khan một tiếng, thấp giọng : “Đây là phương thuốc dân gian sinh con,   dùng để chữa bệnh,   mỗi ngày  và  khi động phòng con đều  uống.”
Lần  đến lượt Diệp Bảo Châu trừng to mắt: “Cho con cái   gì, bọn con mới  kết hôn,  định sinh con luôn .”
“Mẹ .” Hạ Thu Mai  bảo: “Cho dù bây giờ các con   đẻ, nhưng   cũng  đẻ, năm đó  uống phương thuốc  mới sinh  cả và  hai con, con cứ thử .”
Diệp Bảo Châu  bối cảnh xã hội bây giờ đều  sinh con trai, thai đầu  con trai thì  khác cũng sẽ coi trọng bạn hơn một chút,  bạn  đẻ, nhưng Diệp Bảo Châu cũng chẳng thèm để ý mấy chuyện . Cô vốn định từ chối, nhưng nghĩ đến mấy bà cụ hiện giờ phỏng chừng đều  loại suy nghĩ , trong lúc nhất thời cũng  giải thích cho hiểu  nên đành nhận lấy: “Được, đợi  thời gian con sẽ thử xem.”
Hạ Thu Mai vốn tưởng với tính cách cố chấp cô sẽ từ chối cơ,  ngờ  trực tiếp đáp lời nhanh như . Bà  thở phào một  nhẹ nhõm: “Vậy  về nhé,   con cũng đừng dậy muộn như , nếu hôm nào đó  chồng con tới,  thấy con mười một giờ vẫn còn ngủ     lắm .”
Diệp Bảo Châu nhíu mày: “Mẹ,  mười một giờ ,   ở  ăn cơm với bọn con ?”
Hạ Thu Mai  bọn họ chuyển đến bên  cho nên mới qua đây tặng ít đồ, thuận tiện xem phòng của bọn họ: “Không ăn,  hai con  buổi trưa sẽ dẫn một cô gái tới nhà  ăn cơm,  còn  về nhà nấu cơm nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-151.html.]
So với Diệp Bảo Trung thì mối quan hệ giữa Diệp Bảo Thành và nguyên chủ  hơn một chút, cho nên   Hạ Thu Mai  lời , Diệp Bảo Châu  híp mắt : “Anh hai  đối tượng  ạ? Ở công xưởng nào?”
Hạ Thu Mai đáp: “Mẹ  ,  đó nó cũng  từng nhắc đến với cha , con  nó xưa nay  đàng hoàng thế đấy, dù  nó cũng   cho nên  cứ cho là  .”
Diệp Bảo Thành cũng gần hai mươi tư , tuổi  vẫn  kết hôn khiến Hạ Thu Mai  lo lắng, cho nên Diệp Bảo Châu cũng  ngăn bà , mà trực tiếp tiễn bà   ngoài.
Bà   , Lục Thiệu Huy   Diệp Bảo Châu, cứ  chằm chằm  cô với vẻ đăm chiêu như   hỏi: “Vừa    gì với em mà thần bí như ?”
Dáng  của  đàn ông cao lớn, quấn cái tạp dề, tạp dề  màu đỏ  hoa nhí, một tay cầm cái xẻng, một tay khác còn cầm một mớ rau, trông   buồn .
Diệp Bảo Châu  lên, vốn còn  ôm  một cái nhưng thôi vẫn bỏ , cô trực tiếp đưa phương thuốc cho : “Ôi, đây là phương thuốc dân gian sinh con tổ truyền của nhà em,    và  khi động phòng   nhớ uống, đảm bảo  thể sinh con trai.”
Đôi lông mày dài của Lục Thiệu Huy nhíu chặt : “Anh  cần con trai.”
Diệp Bảo Châu kinh ngạc: “Vậy  con gái ?”
Lục Thiệu Huy lắc đầu: “Tạm thời vẫn  nghĩ đến.”
Diệp Bảo Châu  ha ha,  : “Thế song sinh  cần ?”
Lục Thiệu Huy  thế dừng  một lúc,  về phía cô với vẻ nghi ngờ: “Nhà họ Diệp các em  gen song sinh?”
Diệp Bảo Châu im lặng một lúc: “Không .”
Lục Thiệu Huy ho khan một tiếng, quyết định phổ cập khoa học cho cô một chút: “Nhà họ Lục   gen song sinh, nhà họ Diệp cũng  , thường thì  loại tình huống , cách  của em   thực tế, cho nên đừng nghĩ quá nhiều.”