Vừa  thấy bọn họ tới, Diệp Bảo Thành lập tức  dậy,   phía  bọn họ: “Tìm  bác sĩ  ? Người ?”
“Bác sĩ  tới.” Diệp Bảo Châu tùy tiện  xuống: “Em vẫn còn vài chuyện  xác nhận với   mới   giúp  thế nào.”
Diệp Bảo Thành  thế cũng sững sờ,  đó   vẫn luôn cảm thấy Diệp Bảo Châu   đổi  nhưng cũng  thể   đổi ở , nhưng bây giờ   cảm giác  nếu  đây   xảy  loại chuyện , cô chắc chắn sẽ chế giễu một phen , mà   cô   , ngược  còn  giúp  .
Hạ Thu Mai cũng lập tức : “Bảo Thành, con nhất định   thật, như  đám  Bảo Châu mới tiện mời bác sĩ.”
Nghĩ đến chuyện của nhà họ Châu, trong lòng Diệp Bảo Thành vô cùng tức tối, lập tức giơ tay xin thề: “Con  đều là sự thật, con thật sự   gì cả, con với Châu Tiểu Mộng quen  mới hai mươi ngày, con chỉ mời    xem phim một , dạo công viên một , cùng lắm cũng chỉ đụng tay một tí, những cái khác đều  !”
Diệp Bảo Châu  nhíu mày : “Ai giới thiệu cho các  quen ?”
Diệp Bảo Thành sững sờ, đáp: “Là tổ trưởng của bọn ,   cũng   khả năng hại  ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Phong Thu tức đến bây giờ vẫn  nguôi, vốn một trăm đồng tiền sính lễ yên lành, bây giờ vì chuyện  mà   trực tiếp mở miệng đòi ba trăm đồng, nếu như  đưa thì sẽ cho nhà họ Diệp  mặt: “Nếu   tại mày thì    thể lấy sự trong sạch của con gái   đổ oan cho mày ?”
Diệp Bảo Thành buồn bực  tự kỷ luôn , lúc    còn nghi ngờ điều kiện của Châu Tiểu Mộng cũng  kém,   bằng lòng gả  đại tạp viện , hóa  là  cho   đổ vỏ!
“Bọn họ chỉ  hại con, lúc  khi  xem phim dạo phố,   vẫn luôn  cho con sắc mặt  gì, chạm tay một cái còn hất tay con , con nào  dám   chuyện như  với  ?”
Sắc mặt của Diệp Bảo Trung cũng nặng nề: “Vậy tại    một mực khẳng định con là của em? Có  em  nhược điểm gì    nắm trong tay  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-194.html.]
Diệp Bảo Thành phản bác: “Không , em mà  thì em còn  thể lo lắng suông  ? Dù  em cũng   gì cả, em oan  c.h.ế.t đây !”
Nói xong,   dừng ,  Diệp Bảo Trung: “Không đúng,   với cha  thể xoay khuỷu tay  ngoài như thế? Cứ như nhận định chuyện  là em  ?”
Xảy  chuyện như thế, Diệp Phong Thu cũng   cách nào khác: “Bằng    thế nào hả, mày tới nhà   đối chất? Người  một mực  là do mày , mày  thể  thế nào?”
Diệp Bảo Thành  dừng : “Cho nên mới  tìm bác sĩ giúp đấy.”
Hoàng Quế Mỹ cũng phiền  chết, cô   sắp đẻ , bây giờ nếu Diệp Bảo Thành kết hôn  thật sự trong nhà  còn chỗ  mà chen nữa, cho nên cho dù đứa trẻ    con của Diệp Bảo Thành   thì   cũng  thể nhận: “Con cũng cảm thấy   chú hai  , Bảo Châu, em nên gọi bác sĩ tới ,  vạch trần âm mưu của bọn họ!”
Lần đầu tiên Diệp Bảo Thành cảm thấy bà chị dâu    giống   đấy: “, đây là một âm mưu, chúng   vạch trần cô , còn  đòi sính lễ về nữa!”
Diệp Bảo Châu  để ý đến Hoàng Quế Mỹ mà chỉ  Diệp Bảo Thành: “Vậy em hỏi   cuối cùng, đứa con trong bụng Châu Tiểu Mộng thật sự   của ?”
Diệp Bảo Thành chỉ hận  thể đập đầu xuống đất luôn: “Em gái, em tin , chuyện  thật sự    , tuy bình thường   việc  đáng tin nhưng loại chuyện   tuyệt đối đáng tin,  thật sự   mà,   một cái gì hết! Anh  thể  đối chất với nhà bọn họ!”
Lục Thiệu Huy  nhíu mày: “Người   chắc  bằng lòng đối chất với  , cho dù đối chất ,   vẫn một mực khẳng định là  ,  cũng   cách, nếu  việc  bung bét  sẽ   lợi cho chúng .”
Diệp Bảo Thành cũng sắp tức điên lên : “Vậy    đây? Sự trong sạch của  cũng sắp  hủy ,   tìm ai chịu trách nhiệm?”
Dứt lời, Lục Thiệu Huy suýt thì sặc, nghĩ đến lúc    tìm Diệp Bảo Châu, trong lòng cũng nghĩ như thế.