Cô   về phía Diệp Bảo Châu với vẻ cay độc nhưng lời     hề tự tin một chút nào cả: “Diệp Bảo Châu, cô... cô bớt ở đó ngậm m.á.u phun  ,   hề đưa cho cô  thứ gì hết, cái đó chắc hẳn là   lúc   vệ sinh  rơi, cô  mới nhặt !”
Diệp Bảo Châu cũng   phí lời với cô : “Ngô Mỹ Hà, cô  cần giảo biện, công thức chế biến   là công thức  khi  tối ưu hóa trong hai ngày ,  bộ xưởng  chỉ  một bản , cô  nhân lúc buổi chiều giúp  đưa văn kiện cho Trịnh Duyệt mà xem trộm, là cô  đưa công thức bánh Chiffon của xưởng chúng  cho Vạn Phúc! Còn nữa, mấy  chúng  đều   thấy cuộc đối thoại   của hai  các cô !”
Tống Minh Trân  đến đây mới  ván cờ  Diệp Bảo Châu  bày thế nào, Ngô Mỹ Hà đúng là con ả ngu đần, cái đồ ngu lâu dốt bền, ván cờ đơn giản như thế mà cô   vẫn mắc mưu, bây giờ ngay cả cô ả cũng sắp  hại c.h.ế.t .
Cô ả   gặp cảnh sát cũng    tù, dù  thì cô ả cũng  lấy  công thức  chỉnh của bánh Chiffon, nên trực tiếp kêu lên: “Đừng báo cảnh sát!  !   sự thật với các .”
Dứt lời, trong lòng Ngô Mỹ Hà căng thẳng vô cùng, đảo mắt  chằm chằm  Tống Minh Trân: “Tống Minh Trân! Cô câm mồm cho !”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tống Minh Trân  Ngô Mỹ Hà định  gì, nhưng lúc  nào còn đến lượt cô   chuyện nữa: “Chính Ngô Mỹ Hà tìm tới ,   hợp tác với ,   thể bán công thức cho , đầu óc  nóng lên đưa cho cô  hai trăm đồng tiền, nhưng các  yên tâm,  vẫn  nhận  công thức  chỉnh.”
Ngô Mỹ Hà  tức  phun mau , Tống Minh Trân  chỉ   mà còn đổi trắng  đen, rõ ràng là cô ả tìm tới, bây giờ     ngoắt thành  của cô .
Cô  trực tiếp túm lấy tay của Tống Minh Trân: “Tống Minh Trân, cô ngậm m.á.u phun , cô ăn  lung tung, rõ ràng chính cô là  tới tìm  ,   biến thành   tìm cô hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-213.html.]
Tống Minh Trân hất tay cô  ,  về phía  , bây giờ cô ả  hối hận cũng vô dụng, tự cứu lấy  mới  dụng: “Ngô Mỹ Hà, bản  cô ghét Diệp Bảo Châu,  hại cô  cho nên mới tới tìm , dùng công thức dụ dỗ kêu  liên thủ với cô gây phiền phức cho cô , để cô   mặt ở đơn vị, bằng  một   khai trừ như     khả năng còn tái phạm   hai chứ?”
Diệp Bảo Châu  đến đây cũng  nhịn  mà  vỗ tay cho Tống Minh Trân, cô ả  phản ứng cũng quá nhanh, giống y như vụ sách cấm  , trực tiếp cắn ngược  Phương Mỹ Kỳ một nhát.
Cô  về phía Ngô Mỹ Hà: “Ngô Mỹ Hà, lời cô     thật ?”
Ngô Mỹ Hà giận  kiềm chế ,  hề nghĩ ngợi mà quăng cái túi  vai    Tống Minh Trân,  đó trực tiếp lao tới đánh cô ả một trận, miệng còn chửi bới: “Con tiện nhân nhà mày, là mày tới tìm tao  mà mày còn cắn ngược  tao nữa á! Con ranh    hổ, chẳng trách mày   khai trừ! Cái thứ thối tha    hổ!”
Động tác của cô  quá nhanh,    ai ngờ cô  sẽ lao tới đánh Tống Minh Trân giống như một ả đàn bà chanh chua như , đợi khi bọn họ phản ứng   thì Tống Minh Trân   đánh đến tóc tai rối bời, năm dấu ngón tay in rõ ràng  mặt.
Người ở bên cạnh nhanh chóng tách hai  , lúc  trời vẫn  tối  , một đám công nhân vây tới xem bọn họ, còn bàn luận sôi nổi, ảnh hưởng vô cùng  .
Sắc mặt của Quách Hữu Bình tối tăm, ông  cắn răng, trực tiếp  với Hạ Đại Phú: “Đi lái xe của xưởng chúng   đây, đưa tất cả đến đồn cảnh sát!”
Cứ như , một đám  đến đồn cảnh sát, Diệp Bảo Châu cũng  tính là một trong những  trong cuộc cho nên cũng  theo, Lục Thiệu Huy sợ cô xảy  chuyện nên cũng  cùng.
Đến đồn cảnh sát, cảnh sát lấy khẩu cung của hai  Ngô Mỹ Hà và Tống Minh Trân. Tống Minh Trân cắn chặt lấy Ngô Mỹ Hà,  cô  chủ động liên hệ với cô ả , còn lấy bản chép tay đầu tiên mà Ngô Mỹ Hà đưa cho   nữa, thái độ nhận sai vô cùng  cho nên cảnh sát  ấn tượng  tồi về cô .