Diệp Bảo Châu vội vàng ấn miệng cô  ,  dấu suỵt, Lâm Tú Giai cũng nhanh chóng bịt miệng , qua một lúc mới thấp giọng : “Cô,  ?”
Nghe giọng điệu kinh ngạc của cô , Diệp Bảo Châu   chột  gật đầu: “ cũng  ngờ, chuyện ngoài ý  thôi!”
Lâm Tú Giai nhướng mày, vẫn   khó tin: “Cô, thật sự   á?”
Diệp Bảo Châu  tại  cô   hỏi nhiều  như thế, chủ yếu là  đó hai   mới  với  đừng  con sớm như , nhưng  xong cũng chỉ mới một tháng mà cô  trực tiếp  : “Đã  bệnh viện kiểm tra, bây giờ  gần một tháng .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Tú Giai trừng mắt  cô: “Cô cũng bất cẩn quá  đấy, mới kết hôn  bao lâu mà   ?”
Diệp Bảo Châu giơ ba ngón tay lên, Lâm Tú Giai nhíu chặt mày: “Lục Thiệu Huy đó đúng thật   , mới kết hôn  ba tháng  để cô mang thai, cô vẫn còn trẻ như ,     nghĩ cho cô chứ?”
Diệp Bảo Châu thấy cô  bất bình vì  cũng vội  bảo: “Ngoài ý , chỉ đơn thuần là ngoài ý  thôi.”
Làm  Lâm Tú Giai   cô đang  giúp Lục Thiệu Huy, bây giờ cô   con ,  là một  ngoài cô  cũng  thể  gì, chỉ nhẹ giọng bảo: “Chẳng trách một tuần    cô xuống phân xưởng cũng ít,  đây thường xuyên  tìm Trịnh Duyệt lấy đồ ăn, bây giờ cũng  ăn  nữa, hóa  là vì chuyện .”
Khắp  phân xưởng đều là mùi ngọt ngấy, Diệp Bảo Châu ở lâu cũng   buồn nôn cho nên gần đây cô  còn xuống phân xưởng chăm bằng lúc  nữa: “Ngấy quá,  chịu .”
Lâm Tú Giai  cô với vẻ  đăm chiêu, qua một lúc mới bảo: “Được , nếu   cô  tiện xuống phân xưởng thì  với ,   giúp cô.”
Nói xong, cô  dừng một chút  đó lập tức sáp qua hỏi: “Vậy cô  thể  cho   tại  các cô  xuất hiện chuyện ngoài ý   , ngoài ý  đó là gì?”
Lần  đến lượt Diệp Bảo Châu trừng to mắt , qua một lúc, cô mới  tủm tỉm   phụ nữ  mặt: “Đồ sắc nữ nhà cô,  ngờ còn  sở thích  chuyện phòng the của  khác đấy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-249.html.]
Lâm Tú Giai    lời    cô đang hiểu lầm : “Cô nghĩ gì thế,  chỉ  rút  bài học từ cô thôi, tuyệt đối  thể xảy  chuyện bất ngờ .”
Diệp Bảo Châu: ...
Được , là cô nghĩ nhiều , nhưng  đánh c.h.ế.t cô cũng sẽ   cho Lâm Tú giai  hai  bọn họ chơi quá hăng cho nên mới dẫn đến rách bao.
Cô lắc đầu, mập mờ bảo: “Không nhớ nữa, dù  cũng là ngoài ý , bản  cô cũng  cẩn thận một chút.”
Lâm Tú Giai gật đầu, mang thai đẻ con quá vất vả, cô  từng thấy nhiều , cho nên cũng  hề  một chút dục vọng sinh con nào, đương nhiên sẽ vô cùng cẩn thận .
Buổi tối tan , Lục Thiệu Huy giống như thường lệ tới đón Diệp Bảo Châu, cũng   xảy  chuyện gì mà Lâm Tú Giai  đây luôn vui vẻ hòa nhã với , bây giờ   thấy  cũng  còn  như ngày  nữa mà còn trừng mắt   một cái  đó mới  qua bên cạnh , khiến  chẳng hiểu   cả.
Đợi Lâm Tú Giai   ngoài, Lục Thiệu Huy vội hỏi Diệp Bảo Châu: “Cô   thế,   đột nhiên lườm ?"
Diệp Bảo Châu  một tiếng, cô    cho   vì chuyện mang thai nên Lâm Tú Giai mới lườm , chỉ : “Hôm nay tâm trạng cô   , thấy ai cũng lườm hết.”
Lục Thiệu Huy ồ một tiếng, cũng  coi là chuyện to tát gì cả, đợi  khi rời khỏi văn phòng  mới  Diệp Bảo Châu và hỏi: “Tối nay   lớp, lát nữa em  ăn gì,  nấu cho em.”
Trước đây mỗi tối đều   học cho nên hai  bọn họ đều ăn cơm ở nhà ăn của công xưởng, vất vả lắm mới  thể ăn một bữa thịnh soạn, Diệp Bảo Châu    ăn cá hấp với chả sườn hấp gì đó nữa , vị thật sự quá nhạt nhẽo, nhạt đến mức miệng   một tí vị gì cả.
Cô nhanh chóng  đáp: “Bây giờ em  ăn đồ nướng, đồ cay, đồ chua, đầu cá cay, sườn xào chua ngọt, gan heo xào cay, nội tạng bò sốt cay...
“Đợi ...” Cô còn   xong   Lục Thiệu Huy ngắt ngang,  đàn ông  chằm chằm  cô, đôi lông mày rậm nhướng lên: “Mấy món  hình như đều cay hết?”