Vừa  Hạ Thu Mai ở bên ngoài cũng   hàng xóm  gần đây  nấu cơm và  việc nhà đều là Lục Thiệu Huy hết, ngay cả đan áo len cho Diệp Bảo Châu cũng là  đan, một  đàn ông cao lớn bằng lòng  nhiều như thế,  thể thấy  thật sự  với Diệp Bảo Châu,  chắc chắn cũng sẽ  với con .
Anh thì   nhưng Hạ Thu Mai vẫn   lo lắng Cao Hồng Anh  thai đầu là cháu trai: “Vậy  đó  chồng con  ý kiến gì ?”
Diệp Bảo Châu nở nụ : “Bà  chẳng  gì cả, còn cho con lì xì mấy trăm đồng, cho nên  thật sự  cần lo , bây giờ con sống  .”
Trước đây Hạ Thu Mai vẫn luôn lo nhà họ Lục sẽ chê học lực và gia cảnh của Diệp Bảo Châu  xứng với Lục Thiệu Huy, bây giờ bọn họ  kết hôn hơn ba tháng , cô  mang thai em bé, hiện giờ xem  hình như  nhà họ Lục đối xử với cô cũng  tồi, trong lòng bà  cũng thở phào một  nhẹ nhõm.
“Vậy thì .” Tâm trạng của bà   , lấy quần áo ở bên cạnh đưa cho Diệp Bảo Châu: “Con dậy  ,  vặn hôm nay  nghỉ, lát nữa chúng   mua ít đồ,   em bé cũng  thể dùng.”
Diệp Bảo Châu  mặc quần áo  : “Mẹ,  cần mua gì , tuần  con với đám   chồng con   mua  ít đồ .”
 vẫn khác chứ, Hạ Thu Mai thầm nghĩ, đó là nhà họ Lục chuẩn , còn một    ruột như bà  đương nhiên cũng  chuẩn  một ít đồ cho cháu ngoại của  : “ quần áo với mũ em bé gì đó cũng   chứ,    sẽ mua một ít vải để may mấy bộ đồ.”
Diệp Bảo Châu vội bảo: “Đừng mua  ơi,    hai tặng vải cho con còn  dùng đến đây, nếu   thời gian thì may giúp con mấy bộ là .”
Nghe thấy thằng hai còn tặng vải cho cô, Hạ Thu Mai   ngạc nhiên, nhưng   Diệp Bảo Châu  giúp thằng hai, thằng hai tặng ít vải ngược  cũng bình thường, coi như là   còn  chút lương tâm: “Được,  nếu con còn thiếu gì thì  với ,    sẽ  cho con.”
Vừa dứt lời, Cao Hồng Anh  tới gõ cửa, thấy Diệp Bảo Châu là hỏi với vẻ kinh ngạc: “Bảo Châu, bây giờ con thích ăn món chua với cay ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-253.html.]
Diệp Bảo Châu trực tiếp gật đầu: “Vâng ạ,     mà gần đây con  ăn cay một chút, nhạt quá thì miệng con    vị gì.”
Hạ Thu Mai cho rằng Cao Hồng Anh  cho cô ăn cho nên vội vàng : “Thai phụ thi thoảng ăn cay một chút cũng  .”
Cao Hồng Anh  ha ha, : “Cái    chứ,   hôm qua thím ở tầng  nhà chúng  cho  một bình củ cải muối  to mà bà  tự , ở nhà chỉ  một   ăn,  còn sợ để lâu sẽ hỏng mất đây, Bảo Châu, trở về  sẽ lấy một ít cho con.”
Bây giờ Diệp Bảo Châu chỉ mới  bà   đến củ cải muối thôi mà trong đầu  tự  hình ảnh , củ cải trắng phau, bên   ớt cay màu đỏ điểm xuyết,  tươi cay khai vị   giòn và thanh mát, chỉ nghĩ thôi mà cô  nuốt nước miếng , lập tức gật đầu: “Vâng, con  ăn.”
Vừa  Hạ Thu Mai còn tưởng Cao Hồng Anh  cho Diệp Bảo Châu ăn cay,  ngờ bà  vốn là  tặng đồ, đúng như Diệp Bảo Châu ,  nhà họ Lục đối xử   với cô, bây giờ thì Hạ Thu Mai cũng yên tâm một trăm phần trăm .
Hạ Thu Mai  ăn cơm trưa mà trực tiếp vui vẻ trở về, Hoàng Quế Mỹ  thấy bà   tay  về,  còn  một  về nên  nhịn  mà hỏi: “Mẹ, đám  Bảo Châu  qua đây ăn cơm ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu   Diệp Bảo Châu     chuyện cô mang thai  thì bây giờ Hạ Thu Mai   cho bọn họ  cô mang thai : “Bọn họ  việc nên  tới .”
Hoàng Quế Mỹ   mất hứng, theo lý mà  bọn họ  nhận trứng gà đỏ,  thế nào cũng  về nhà thăm em bé chứ, cô  đẻ chính là cháu trai bảo bối của nhà họ Diệp, cũng   cách xa cho lắm,  mà Diệp Bảo Châu   tới: “Bọn họ bận chuyện gì ?”
Hạ Thu Mai: “Bọn họ tới nhà họ Lục?”
Diệp Phong Thu nhíu mày: “Nhà họ Lục  thể  chuyện gì mà còn quan trọng hơn cả tới đây thăm cháu.”
Diệp Bảo Châu chỉ   về mà thôi, nhưng Hạ Thu Mai sẽ   : “Nói là  việc, Cao Hồng Anh qua đấy gọi ,  cũng  tiện hỏi là chuyện gì.”