Diệp Bảo Châu ủy viên Hà đang nghi ngờ cô, cô cũng Quách Hữu Bình và bảo: “ , vẫn lấy bằng nghiệp, bọn họ chỉ thông báo với , thông qua , lát nữa tan ăn cơm xong sẽ lấy.”
Quách Hữu Bình cũng quá kinh ngạc , ông ngờ mà Diệp Bảo Châu lợi hại như thế, mới hơn một tháng thôi mà, cứ như mở hack soạt một cái, cô đối phó xong với lớp bổ túc mà khác học ba tháng, nửa năm mới thành, thật đúng là một kỳ tài! Suất học cho cô đúng là thiệt một tí nào cả!
Ông cũng cảm thấy khó tin, nhưng vì câu của ủy viên Hà, ông cũng trực tiếp phòng gọi điện thoại tới trường học hỏi tình hình, đầu bên điện thoại chúng thực Diệp Bảo Châu thông qua kỳ thi, sai .
Sau khi cúp máy, ông Diệp Bảo Châu ha ha, bảo: “Tiểu Diệp, cô chỉ khiến lãnh đạo xưởng thất vọng mà còn trực tiếp đột phá kỷ lục thi cử trong xưởng chúng , cho đấy nhé.”
Loại học bổ túc , Dân Phúc ít thì cũng mười từng , đương nhiên, một nửa đó thông qua thi cử bình thường, cũng vài văn bằng cơ bản đủ, học thêm vài tháng, nhưng hơn một tháng thông qua thì thật sự cũng chỉ một Diệp Bảo Châu mà thôi.
Quách Hữu Bình khen cô thì khen ai bây giờ?
Ừm, chuyện khác, ông cũng khen luôn một chút.
Diệp Bảo Châu lập tức đáp lời: “Vâng, lãnh đạo, chẳng qua ủy viên Hà cũng , như cũng chỉ tính là miễn cưỡng nghiệp trung cấp, chính là vẫn còn kém xa loại bằng trung cấp chính quy học ba năm , bằng của đủ chính quy ? Có đủ đáng giá ?”
Dứt lời, trong lòng ủy viên Hà túa mồ hôi lạnh, Diệp Bảo Châu ! Vừa ông chỉ là hiểu lầm thôi, cô còn nhắc đến với Quách Hữu Bình nữa!
Ông còn kịp mở lời thì Quách Hữu Bình lạnh lùng : “Nói vớ va vớ vẩn gì thế? Chỉ cần thông qua kỳ thi và lấy bằng nghiệp thì chính là nghiệp trung cấp, đừng quản mấy chuyện khác!
Nói xong, ông ủy viên Hà: “Mấy đồng chí trong xưởng chúng đều lấy học lực trung cấp bằng cách , ông còn coi thường văn bằng ? Không xưởng trưởng Tiền của chúng cũng cầm bằng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-269.html.]
Vừa ủy viên Hà chỉ cay nghiệt với Diệp Bảo Châu một chút chứ nào nghĩ nhiều như thế, nhưng cứ cố tình Diệp Bảo Châu chịu thiệt thòi dù chỉ một chút nào!
Vân Mộng Hạ Vũ
Thật sự phục ả đàn bà , đồ lòng hẹp hòi!
Ông vội : “Không , lãnh đạo, chỉ buột miệng, chứ ý .”
Quách Hữu Bình thấy ông như cũng gật đầu, Diệp Bảo Châu: “Trong xưởng chấp nhận bằng , cô đừng để tâm đến lời ông .”
Diệp Bảo Châu vẻ mặt kinh ngạc của ủy viên Hà, khóe môi nhếch lên: “ thưa lãnh đạo.”
Ủy viên Hà thấy lúc Quách Hữu Bình chuyện với Diệp Bảo Châu trong đôi mắt cũng mang theo ánh sáng, đột nhiên cảm thấy cho lắm, nếu Quách Hữu Bình cho Diệp Bảo Châu thăng chức, đến khi ông lấy gì để phản đối đây?
Nghĩ nghĩ hình như cũng chỉ mỗi lý lịch.
Diệp Bảo Châu cũng rõ suy nghĩ trong lòng ông , lát nữa còn tới trường lấy bằng, cô vẫn còn chuyện quan trọng hơn cần , vì thế nhân lúc Quách Hữu Bình đang vui vẻ mà xin một ít sản phẩm, dự định tối nay lúc lấy bằng nghiệp sẽ tặng cho mấy bạn bạn học với cô nửa tháng .
Các bạn học trong lớp cô đều chút lai lịch, đặc biệt là thầy Phùng, bây giờ vật tư khan hiếm, duy trì nhân tình vẫn vô cùng cần thiết, thể nghiệp là liên lạc nữa, nếu thì ở phương diện vật tư, chừng còn thể cửa gì đó.
Quách Hữu Bình đang vui cho nên phê duyệt ngay.
Sắp tan nên Diệp Bảo Châu vội vàng xuống phân xưởng, mang sản phẩm xin về, đợi khi cô thì trong văn phòng đều hết sạch, chỉ còn Lục Thiệu Huy đang đợi cô.
Hai xách đồ khi đóng gói cẩn thận ngoài, Diệp Bảo Châu với Lục Thiệu Huy chuyện thông qua kỳ thi.