Giang Tú Linh thấy bọn họ chạy nhanh như , trong lòng lạnh một tiếng, : “ thấy chắc tám phần bây giờ mang thai , bà Diệp Bảo Châu đó , bước từ đại tạp viện, gầy như quỷ thế thể mang thai mới lạ.”
Những khác cũng cảm thấy Diệp Bảo Châu gầy thật, nhưng bọn họ thù với Lục Thiệu Huy, lời cũng vội Giang Tú Linh, : “Thiệu Huy cũng mới kết hôn hơn ba tháng thôi, phòng chừng tụi nhỏ vẫn vội con .”
Giang Tú Linh phì thành tiếng: “Cậu sắp hai mươi sáu , khả năng vội con chứ, bằng các bà mới nhắc đến con chạy nhanh như thế gì?”
Có bảo: “Kết hôn mới hơn ba tháng, cho dù mang thai thì vẫn còn nhỏ lắm, chắc hẳn sẽ ngoài ?”
Giang Tú Linh cho là đúng: “Được , loại như Cao Hồng Anh , cho dù mang thai thì bà chắc chắn cũng sẽ tung tin khắp cái đại viện thôi, khả năng còn giấu nhẹm ?”
Mọi lời cũng cảm thấy khá lý. Trước đây Lục Thiệu Huy chịu kết hôn, Cao Hồng Anh gấp đến mức đầu bốc hỏa, Lục Thiệu Huy kết hôn , bà mừng đến mức khắp đại viện con trai bà sắp kết hôn. Sau đó chính là Diệp Bảo Châu bánh Chiffon gì đó cũng mang khắp đại viện, còn kêu bọn họ ủng hộ nữa. Nếu thật sự mang thai , bà chắc hẳn sẽ khiêm tốn nhỉ?
Cho nên đều lời của Giang Tú Linh dẫn lệnh hướng, nháo nhào : “Bảo Châu quá gầy, thật sự vấn đề gì đấy chứ?”
“Có vấn đề còn sợ cái gì, Lục Quốc Đống là bác sĩ, cho dù vấn đề thì cũng sẽ .”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cái cũng tiện , Lục Quốc Đống là bác sĩ nội khoa ? Sao mà khám bệnh phụ nữ ?”
“Nếu con thì nhà họ Lục toang .”
“Đại viện chúng nhiều cô gái như thế, Thiệu Huy chọn cứ khăng khăng chọn ở đại tạp viện, còn trách ai?”
Giang Tú Linh lời dường như cũng thấy cảnh tượng nhà họ Lục vì chuyện Diệp Bảo Châu sinh con mà lo sốt vó, bà cũng nhịn mà nhếch miệng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-275.html.]
Đượi đến tết Vu Tuệ về đây, cô cần về quê nữa, đến khi Giang Tú Linh nhất định sẽ tìm cho cô một đàn ông còn hơn Lục Thiệu Huy gấp nghìn , sinh cả một đội bóng! Mà khi nhà họ Lục cũng sẽ sự lựa chọn lúc đầu của hoang đường bao nhiêu.
Lục Thiệu Huy và Diệp Bảo Châu cũng mấy suy nghĩ chủ quan của bà , lúc , bọn họ về đến nhà. Trong nhà, Lục Quốc Đống và Cao Hồng Anh đều đang ở phòng khách, phía bên phòng bếp thoảng mùi thơm ngất ngây, xem chừng là đang hầm món gì đó.
Nghe thấy động tĩnh, Cao Hồng Anh lập tức nâng mắt lên, thấy bọn họ tới sớm như bà cũng ngạc nhiên: “Hôm nay các con cũng lạ quá nha, qua đây từ sớm như , vẫn nấu cơm xong .”
Nói xong, bà Diệp Bảo Châu, mỉm bảo: “Mẹ mới mua con gà mái đang hầm trong bếp , lát nữa con ăn nhiều một chút nhé.”
Diệp Bảo Châu thấy bà như , ngược cũng cảm thấy hổ, chỉ đành bảo: “Con cảm ơn .”
Lục Thiệu Huy thấy cô , khóe môi cũng nở nụ theo, Cao Hồng Anh con trai ngốc nhà mới thuận miệng hỏi: “Đột nhiên con gì thế? Lại chuyện vui gì ?”
Lục Thiệu Huy thu ý , đó đưa đơn qua cho Cao Hồng Anh xem: “Là chuyện vui .”
Cao Hồng Anh liếc mắt , đó cầm lấy đơn mà đưa qua, thầm nghĩ, bây giờ sẽ chuyện gì còn thể khiến vui hơn em bé , trừ phi mang thai hai đứa.
Sau khi thấy chữ tờ đơn, bà lập tức sặc nước bọt, một lúc lâu mới run rẩy bảo: “Cái... cái gì đây? Thật ?”
Bà Lục Thiệu Huy với ánh mắt kinh hãi, đó lập tức đưa đơn cho Lục Quốc Đống: “Lão Lục, xem, cái gì , em lầm chứ?”
Lục Quốc Đống nhận lấy tờ đơn , khi thấy bên là thai ba, vẻ mặt cũng hơn Cao Hồng Anh bao nhiêu, ông sợ nhầm nên lâu mới lấy bình tĩnh.
Ông Lục Thiệu Huy: “Ba đứa?”
Lục Thiệu Huy gật đầu: “Vâng, ba đứa.”