Diệp Bảo Châu cũng   một bước đệm nhỏ , từ  khi xác định cô mang thai ba,  đủ dinh dưỡng, Lục Thiệu Huy  biến thành một đầu bếp, mỗi ngày đều đang nghĩ hôm nay sẽ nấu món gì cho cô ăn, ngày mai  bổ sung dinh dưỡng gì cho cô,  sắp coi cô thành “heo tết” mà nuôi , chỉ đợi cô mập lên, đến tết là g.i.ế.c ăn mừng!
Cũng may  gần đến tết, nhà xưởng  bận mà cô cũng  bận, mỗi ngày đều  xuất  nhiều hàng,  bận cùng tổ nghiên cứu phát triển  sản phẩm mới chuẩn  bán  đợt tết, mỗi ngày lượng vận động cũng nhiều nên cô mới  đến mức   đàn ông nuôi béo.
Ngoại trừ những việc   thì mỗi ngày  đến tối,  đàn ông đề lo lắng cô nôn nghén, lo cô  phản ứng mang thai, vì thế tối nào lúc  ngủ cũng luôn hỏi cô  thấy khó chịu ở  .
Diệp Bảo Châu  sắp  Lục Thiệu Huy hỏi đến phát bực luôn , hết   đến  khác  với   mắt    phản ứng gì cả, trừ  ngửi  mùi ngọt  thì tất cả vẫn   gì khác với bình thường.
 cô cũng     một chút sự  đổi gì, bụng  vốn bằng phẳng hình như cũng  nhô lên một chút, buổi tối lúc  ngủ,  đàn ông thường thích đặt lòng bàn tay lên bụng  của cô  vuốt ve qua   hỏi: “Em  ba đứa tụi nó ở bên trong liệu  đánh  vì vấn đề dinh dưỡng ?”
Bây giờ cuối cùng thì Diệp Bảo Châu cũng   khó chịu ở  ,  khi mang thai, cô vô cùng ham  ở phương điện . Lúc    đàn ông đụng chạm như thế, trong đầu cô chỉ  tư liệu sắc tình mà thôi.
Cô ừm nhẹ một tiếng,  nhíu mày : “Có khả năng , đợi qua vài ngày nữa là hơn ba tháng, chúng    khám là  ngay thôi.”
Lục Thiệu Huy thấy cô nhíu mày lập tức xốc  hai trăm phần trăm tinh thần: “Sao thế?”
Diệp Bảo Châu  , cắn răng : “Phía  bụng em  thoải mái.”
Sắc mặt của Lục Thiệu Huy   đổi, bàn tay cũng vô thức sờ xuống  bụng cô: “Dưới bụng ? Chỗ ? Con đá em hả?”
Diệp Bảo Châu   lời  của  là  , bây giờ con vẫn  đầy ba tháng   mà đá  hả cha?  lúc  cô    câu   mà chỉ   đàn ông, nhíu đôi lông mày dài : “Không  chỗ đó,  dịch xuống  một chút .”
Lục Thiệu Huy vô thức dịch bàn tay xuống  theo: “Chỗ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-280.html.]
Diệp Bảo Châu  lắc đầu: “Xuống  nữa cơ.”
Tay của Lục Thiệu Huy  dịch xuống  nữa: “Đây?”
Diệp Bảo Châu cắn môi: “Gần đúng ,  thể xuống thêm chút nữa,  nhất là duỗi tay   trong .”
Lục Thiệu Huy   lời  sắc mặt lập tức đen như đ.í.t nồi,   còn  hiểu ý của cô gái nữa, cô   thoải mái hóa  là   cái nọ cái !
Cô gái đáng đánh ,    còn mắc bẫy nữa chứ: “Không , bây giờ em mang thai tận ba đứa, chúng   thể  cái nọ cái  !”
Diệp Bảo Châu  bĩu môi, giơ tay ôm cổ : “Em  bảo   nọ,     chỉ cần tay  duỗi  trong cho đỡ thèm một chút thôi .”
Lục Thiệu Huy thấy khi cô  lời , cặp dân thon dài còn cố tình mở ,  trực tiếp rút tay về, trực tiếp ấn cô xuống, thấp giọng dỗ cô: “Đừng nghịch, đợi qua ba tháng, con   định , em  mấy ngón  cũng cho em hết.”
Diệp Bảo Châu chớp mắt  : “Anh   bắt tay với con trai  ?”
Bình tĩnh mà xét thì   Lục Thiệu Huy   , tối nào mà  chẳng  giao lưu, nhưng  sợ   nhịn ,  thể  dính   cô thì đừng dính.
Cho nên  từ chối  cô cám dỗ!
Người đàn ông  chịu giúp nên Diệp Bảo Châu  khó chịu, chỉ  thể kẹp c.h.ặ.t c.h.â.n cố gắng chịu đựng.
Một tối , Lục Thiệu Huy cũng cảm thấy  khó chịu, mà  chỉ  một đêm  , trong nửa tháng  đó cơ thể và trái tim  đều khó chịu, cứng như tấm sắt .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cuối cùng,  khi nhịn hết nửa tháng cũng gần đến tết, nhà xưởng cũng sắp cho nghỉ đón năm mới, cũng gần đến thời gian bọn họ tới bệnh viện kiểm tra. Sáng ngày hôm , Cao Hồng Anh  tới khu tập thể gia đình Dân Phúc, hôm nay bà   cùng đám  Diệp Bảo Châu  tới bệnh viện  kiểm tra.