Sau khi  kinh nghiệm  siêu âm  , sáng sớm Diệp Bảo Châu ăn bữa sáng xong  uống hai cốc nước to  mới tới bệnh viện. Đến bệnh viện, hôm nay Lục Quốc Đống  trực ca, thấy bây giờ vẫn còn sớm,    việc gì  nên cũng theo cùng tới phòng khám.
Bác sĩ vẫn là vị bác sĩ đó, Lục Quốc Đống hàn huyên với bác sĩ vài câu, thuận tiện nhắc đến cô Dương, lúc  bác sĩ  mới  mối quan hệ giữa Diệp Bảo Châu, Lục Thiệu Huy và Lục Quốc Đống.
Con dâu mang thai  khám mà cả gia đình kéo  qua đây,  thể thấy bọn họ khẩn trương cỡ nào. Đây vẫn là  đầu tiên bác sĩ  thấy cảnh tượng như , trong lòng  nhịn  mà ngưỡng mộ Diệp Bảo Châu.
Lần  bắt mạch xong, bà  cảm thấy Diệp Bảo Châu  bình thường, cân nặng cũng  tăng lên,  khi bên    vấn đề gì, bà  mới trực tiếp kê đơn cho bọn họ   siêu âm.
Lần  kê xong đơn siêu âm, Diệp Bảo Châu  buồn  chịu  , đến phòng siêu âm là  thể trực tiếp  luôn,  quá mười phút   kết quả kiểm tra. Bên  bác sĩ    vấn đề gì, bọn họ cũng cầm đơn qua cho bác sĩ khám chính xem.
Bác sĩ  kết quả siêu âm xong cũng nở nụ : “Chúc mừng các cô, bây giờ  qua ba tháng, đứa bé  cuối cùng cũng lớn hơn một chút ,   hút sạch.”
Ba  đồng thời thở phào nhẹ nhõm một ,  uổng công bọn họ cố gắng nhiều ngày như thế,  giữ   đứa nhỏ  , Cao Hồng Anh  hỏi bác sĩ một vài chuyện cần chú ý,  đó ba  mới  khỏi bệnh viện và về đại viện.
Vào đến đại viện,  thấy một đám   qua  , Cao Hồng Anh vui sướng chào hỏi suốt một đường, lúc  đến đỉnh nghỉ chân to trong đại viện đó,  thấy Giang Tú Linh  cùng một đám   đó  chuyện hăng say, bà  cố ý qua chào hỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mọi   thấy ba  họ cùng trở về, Cao Hồng Anh còn vui mừng  mặt như thế mới hỏi bà    vui như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-281.html.]
Bây giờ em bé  qua ba tháng , bác sĩ  cũng khá  định nên Cao Hồng Anh cũng chẳng giấu diếm thêm  gì nữa, bà  trực tiếp giơ tờ đơn trong tay, lớn tiếng  bảo: “Cũng   gì cả, chỉ là, Bảo Châu nhà chúng   mang thai  thôi.”
Bà   dứt lời, một đám  trong đình lập tức im thin thít một lúc,  đó lập tức   kêu lên: “Cái gì? Bảo… Bảo Châu mang thai  á?”
Giọng điệu   kinh ngạc  khiếp sợ, Cao Hồng Anh   đó, trực tiếp bật  ha ha: “  đấy, buổi sáng chúng  tới bệnh viện  kiểm tra phát hiện   ba tháng ,  đó lúc các bà  chúng   đẻ  là  mang thai , ha ha ha…”
Bà   , cái miệng đó  ngoác đến tận mang tai, vẻ sung sướng  lộ  rõ mồm một, một đám  trong đình nghỉ mát   ngơ ngác,  ngờ    chuyện Diệp Bảo Châu mang thai từ miệng bà  nhanh như thế, hơn nữa,  mà   thai  ba tháng , nếu thật sự là như thế,  quả thật  đó, cái lúc mà bọn họ còn đàm tiếu rằng cô  đẻ  thì cô  mang thai .
Mọi  đưa mắt   và đều    vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, Giang Tú Linh cũng  kinh hãi, nếu lúc đấy Diệp Bảo Châu  mang thai, Cao Hồng Anh  bà   đến như thế   khả năng nhịn  chứ?
Cho nên sự kinh ngạc  chỉ thoảng qua trong phút chốc, bà  nhanh chóng lấy  bình tĩnh, cắn răng thấp giọng  với  bên cạnh: “Cái gì cái gì, các  nghĩ đây là thổi bóng  ,  mang thai là mang thai luôn? Nếu thật sự mang thai   lúc đầu Cao Hồng Anh   như thế còn  phản kháng.”
Lúc ,   mới nhớ , nghĩ  khi  lúc   là Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy  đẻ , Cao Hồng Anh quả thật  tức giận nhưng bà  thật sự chẳng  gì cả!
Vì thế  nhanh     lên  Cao Hồng Anh, cũng  ha ha, : “Thật  giả đấy? Bảo Châu  mang thai ? Nhanh như  ?”
Cao Hồng Anh  vẻ mặt khó tin của một đám  bọn họ cũng  bọn họ  dám tin và cũng chẳng  tin, theo lý mà  thì bà  nên tức giận, nhưng bây giờ tâm trạng của bà  đang vô cùng , vì thế  phẩy tờ đơn trong tay: “ lừa các bà chuyện   gì,  đơn   cả  đây, Thiệu Huy cũng gần hai mươi sáu , cũng  đến lúc em bé tới .”